Hôm nay, tôi gặp lại chú tôi, sau 2 năm không gặp. Trước giờ, tôi vẫn ngại phải ngồi cùng chú, bởi chú vốn là người khó tính và hiểu biết rất rộng. Tôi thường vẫn sợ mình không theo kịp chú. Nhưng, có vẻ sau 2 năm, tôi đủ lớn để hiểu.
Chú thích nói chuyện và biết rất nhiều. Từ vật lý học nguyên tử, khoa học máy tính, văn chương cho đến kinh tế học. Một người học chuyên toán, muốn trở thành luật sư, rốt cuộc là kỹ sư máy tính và ở tuổi gần 50 đang nghĩ hay là mình đi học đại học về văn học Anh. Chú kể cho tôi nghe chuyện đi vượt biên, chuyện văn hoá Đông Tây cho đến chuyện Lục Quốc Phân Tranh.
Tôi lúc nào cũng tự hỏi, làm sao có quá nhiều thứ nhét vào được trong đầu 1 người như thế. Rồi tôi ao ước được trở thành 1 người uyên bác như chú, am hiểu rất nhiều lĩnh vực. Để đạt được cái tầm đó, tôi nghĩ chú có 3 yếu tố:
1. Rất ham đọc. Chú tôi là người cực kỳ thích đọc sách và đọc tất cả các lĩnh vực.
2. Tư duy độc lập. Luôn gây dựng được cái nhìn của riêng mình trong mọi vấn đề. Phải luôn nhớ rằng không phải 1 người lớn hơn mình, học nhiều hơn mình, có địa vị cao hơn mình nghĩa là cái gì họ nói cũng đúng.
3. Có cái nhìn sâu sắc về bản chất của sự việc. Hiếm ai có thể thật sự uyên bác nếu nhìn lớt phớt ở bề mặt hiện tượng. Người ta thường quan tâm cách nào (how) hơn là nguồn gốc và mục đích sự việc (what and why)
Tôi chia sẻ với chú rằng những ngày này tôi hay thấy mình nhỏ bé, nhìn lại thấy thật ra mình biết ít quá, nếu không muốn nói là chưa biết gì. Nói rồi, chú rót trà vào ly của tôi và kể chuyện Lão Tử. Chuyện rằng ngày xưa, có 1 anh học trò giỏi giang đến tìm Lão Tử. Anh cố khoe ra mình tinh thông mọi thứ. Lão Tử rót trà cho anh, rót mãi đến khi tràn cả ra ngoài, rồi ông bảo: "Nếu đã đầy thì rót thêm nữa cũng chỉ trào ra". Rồi chú bảo: "Khi cháu nhìn ra cháu không biết gì, nghĩa là lúc cháu đã biết rất nhiều, đủ nhiều để học tiếp thêm nữa".
Bước đầu tiên để trở thành 1 người uyên bác là chấp nhận sự thật mình sẽ không bao giờ biết tất cả mọi thứ.
(Mai Anh D)
2. Tư duy độc lập. Luôn gây dựng được cái nhìn của riêng mình trong mọi vấn đề. Phải luôn nhớ rằng không phải 1 người lớn hơn mình, học nhiều hơn mình, có địa vị cao hơn mình nghĩa là cái gì họ nói cũng đúng.
3. Có cái nhìn sâu sắc về bản chất của sự việc. Hiếm ai có thể thật sự uyên bác nếu nhìn lớt phớt ở bề mặt hiện tượng. Người ta thường quan tâm cách nào (how) hơn là nguồn gốc và mục đích sự việc (what and why)
Tôi chia sẻ với chú rằng những ngày này tôi hay thấy mình nhỏ bé, nhìn lại thấy thật ra mình biết ít quá, nếu không muốn nói là chưa biết gì. Nói rồi, chú rót trà vào ly của tôi và kể chuyện Lão Tử. Chuyện rằng ngày xưa, có 1 anh học trò giỏi giang đến tìm Lão Tử. Anh cố khoe ra mình tinh thông mọi thứ. Lão Tử rót trà cho anh, rót mãi đến khi tràn cả ra ngoài, rồi ông bảo: "Nếu đã đầy thì rót thêm nữa cũng chỉ trào ra". Rồi chú bảo: "Khi cháu nhìn ra cháu không biết gì, nghĩa là lúc cháu đã biết rất nhiều, đủ nhiều để học tiếp thêm nữa".
Bước đầu tiên để trở thành 1 người uyên bác là chấp nhận sự thật mình sẽ không bao giờ biết tất cả mọi thứ.
(Mai Anh D)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét