My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

10 năm (FB Trí Lê)

Trưa nay, sếp bảo, mai tao cần mày dịch cho tao phát biểu. Ờ, thì dịch.
Chợt nhớ, cũng những ngày cuối năm của 10 năm trước.

10 năm trước tôi nói lắp.

Đúng thời điểm này 10 năm trước, tôi nhận cho mình cú vấpngã lớn đầu đời. Mặc cảm tự ti từ tật nói lắp, tôi tự rút lui về thinh lặng trong những lần có đông người, những buổi họp hành cần ý kiến. Rồi anh động viên. Nhìn anh đây, nói lắp còn nhiều hơn em, nhưng rồi anh cũng học hành đàng hoàng, cũng giám đốc công ty. Tôi làm trợ lý cho anh dạo ấy. Công ty có đối tác Malaysia sang giới thiệu sản phẩm bán vé điện tử. Anh động viên tôi làm phiên dịch cho buổi hội thảo. "Hãy yên tâm, anh sẽ hỗ trợ".

Ngay từ câu thứ hai, tôi thấy lưỡi mình quíu lại, mồm cứng đơ, cơ mặt không cử động và da ửng đỏ dần. Tôi tắt tiếng, không nói được nữa. Cái tự ti, lo sợ đã chiến thắng sự động viên tử tế từ anh. Chị đã nhảy bổ vào cứu tôi trong bàn thua ấy. Và cũng từ đó, tôi thành công trong việc thuyết phục chính mình: hãy tránh xa những lần nói trước đám đông, trước công chúng. Hãy mạnh dạn từ chối những môi trường xa lạ, bởi ở đó, không thể chuẩn bị trước nội dung cần nói. Tôi lui về với nỗi ám ảnh của chính mình.

Xuất thân là sinh viên chuyên ngữ, tôi giã từ những cơ hội giao tiếp, những công việc cần nói nhiều. Tôi chọn cho mình một góc khuất hơn trong nghề: biên dịch. Hài lòng với đồng lương kiếm được từ bàn phím.

10 năm, một chặng đường dài để người ta nhìn lại chính mình và không nhận ra mình của ngày cũ.

Bài học lớn nhất tôi có được từ Thuỵ Điển, từ những người bạnchâu Âu, không phải là luận văn tốt nghiệp hay một môn học nào ở trường. Mà ở đó, tôi học cách trân trọng chính bản thân mình, cách không chỉ nhìn vào cái mỗi người còn yếu kém làm giá trị tổng thể về năng lực hay nhân cách của họ. Tôi học cách nhìn từ cận cảnh đến bao quát, nhìn từ nhiều góc khác nhau, học cách đặt mình vào hoàn cảnh người khác để thử cảm nhận vấn đề theo cách của họ.

Và cũng ở đó, tôi hiểu rằng, nói lắp là một phần làm nên tôi, một trong những yếu tố làm tôi là một và là duy nhất. Nhỏ em làm chung dặn, mai anh không được nói lắp nhé. Không, nếu không nói lắp, anh không còn là anh nữa. Với góc nhìn tích cực, nếu không bắt nguồn từ nói lắp, chắc gì tôi đã dànhthời gian để hiểu, để rèn luyện khả năng lắng nghe chính mình và lắng nghe mình trong thế giới xung quanh.

Lời quê chắp nhặt dông dài. Nói tới đây tôi lại muốn cảm ơnnhững bạn bè tứ xứ, những người đã không dán nhãn cho tôi là "thằng nói lắp"ngay từ đầu, những người đã đủ kiên nhẫn chờ đến khi tôi nói xong ý mình, những người đã đủ trưởng thành, để hiểu, chỉ sờ được đuôi voi thì không thể tả được cả con voi.

Ngày mai, tôi lại bắt đầu với công việc mình đã dang dở 10năm trước, người dịch nói

=> "Luôn là chính mình, nhìn rõ chính mình và hiểu mình nhất"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét