Hôm nay ba về, tôi vui và mừng lắm.....Lúc thấy ba đứng đón ở cổng trường, cứ vô thức đi thật nhanh, lòng rộn rã, chạy ùa ra như một đứa con nít được ba đứng đón lúc tan giờ học ở cổng trường Võ Thị Sáu, Mạc Đĩnh Chi hay là Hoàng Lê Kha chứ không phải ở một trường đại học vậy. Tôi đôi lúc giỡn với ba cứ như một đứa con nít, vì ba lâu lâu mới về một lần, những lúc như vậy quý lắm....Mà buồn là ngày mai ba lại phải đi sớm nữa rồi....chợt có cái gì đó hơi hẫng.....tôi vẫn nặn ra những nụ cười những trò đùa vô tư mà lòng thì đang xúc động, nghe có gì nghẹn nghẹn mà không thể diễn tả được. Cứ mỗi lần nhìn ba, nhìn dáng ba, nhìn đôi tay cháy nắng đen sạm tôi lại không biết mình nên nói gì, làm gì, chỉ biết cố gắng, cố gắng thật nhiều - chỉ vậy thôi.....Chứ giờ trong khả năng tôi còn làm được gì hơn
Nốt trầm chiều nay.....
Thôi đi học bài tiếp, thứ 4 thi rồi.........
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét