My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013

Ngày hôm nay em thế nào?

Nếu như đó là một câu hỏi quen thuộc từ một người bạn thân 8 năm "Ngày hôm nay bạn thế nào?" thì t sẽ chẳng ngần ngại kể hết, kể tất tần tật những gì đã xảy ra, những cảm xúc của tôi, cách tôi nghĩ về những người bạn xung quanh mình v.v. Nhưng nếu câu đó xuất phát từ một người tôi đang cảm mến thì lại khác, lại là sự lảng tránh, che giấu hết tất cả, thế đấy, tôi vẫn chưa sẵn sàng để mở lòng như vậy....Dạo gần đây tôi nghĩ nhiều về tình yêu, cuộc sống và tuổi trẻ....Cất giấu mãi trong lòng không được, tôi phải viết ra, thỏa những suy nghĩ, những cảm nhận chỉ riêng tôi hiểu mà không biết diễn tả làm sao bằng lời nói để người khác có thể cùng chia sẻ.
Tình yêu - chủ đề tôi gặp nhiều nhất trong khoảng thời gian gần đây. Tình yêu, xét cho cùng vẫn là một điều tốt, khi con người ta có thể tìm thấy một người yêu mình vừa đủ, thương mình vừa đủ, chấp nhận mình như bản thân vốn có. Tình yêu xét cho cùng, không vĩnh cửu, nhưng lại mang đến cho người ta những giây phút vĩnh cửu. Nói dông nói dài là vậy, nhưng cứ đụng đến chuyện tình cảm thì tôi lại chạy biến, cảm giác bản thân vẫn chưa sẵn sàng để bước vào một mối quan hệ với ai đó, cảm giác mình còn quá nhỏ để nghĩ đến những điều ấy. Và những cô bạn trong KC của tôi cũng thế. Dạo này KC có nhiều biến chuyển, những cô gái của tôi đang dần rung rinh với những nốt đầu tiên của say nắng, của cảm mến một người khác giới. Cô bạn thân 8 năm của tôi tham gia TSMT và được một anh chàng khoa CNTT để ý, anh bạn ấy dân gốc miền Tây, có vẻ thật thà, chất phác, muốn tìm hiểu hơn về cô bạn mà khổ nỗi cô này cứ nhát, cứ mang suy nghĩ rằng mình chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ. Thế là đâm ra ngại ngùng, đâm ra lạnh lùng, anh bạn kia cứ khổ sở chẳng biết làm sao để tiến gần hơn đến với cô ấy, chỉ biết mỗi ngày pm fb hoặc nt hỏi thăm về 1 ngày ra sao. Cô bạn ban đầu tính lơ luôn, nhưng tôi nói mãi, tôi cứ phải chuyển cô bạn về trạng thái của một người ready cho tình yêu. Thực ra bây giờ nói chuyện tình yêu là quá sớm cho những cảm xúc vừa chớm nở, nhưng nếu chỉ vì chút say nắng mà ta ngại, ta đánh mất đi một người bạn thì điều đó còn đáng tiếc hơn gấp vạn lần. Tôi cứ động viên, phân tích cho cô ấy thấy để có thể mở lòng hơn với anh bạn CNTT ấy. Nhưng thẳm sâu trong tôi là một ý nghĩ khác....Cô ấy đã quen với việc đi bên cạnh chúng tôi như một nhóm bạn quá nhiều rồi, cô ấy đã dành phần lớn thời gian giúp đỡ người khác rồi, thì tại sao bây giờ mình không lùi lại để cô ấy có chút không gian riêng cho bản thân, cho một người cơ hội được bước vào thế giới của cô ấy và sống và tâm sự và hiểu hơn về cô gái cực kì dễ mến này. Thế là tôi lùi lại, vừa thúc cô ấy tiến lên mở lòng hơn, bản thân thì vờ như bận rộn hơn, ko chat với cô ấy nhiều nữa, để cô ấy có thời gian trò chuyện cùng cậu bạn đó nhiều hơn. Tôi chỉ mong họ sẽ gần nhau hơn, xóa đi khoảng ngại ngùng ban đầu mà bước vào một mối quan hệ trong tương lai. Như cái cách tôi vẫn thường giỡn với cô ấy nhưng đối với tôi đó là thật "Trời ơi mở lòng ra với người ta đi, cho người ta hiểu bạn đi, mà bạn CNTT gì đó ơi rước cô bạn của tôi ra khỏi cái KC dùm, rước đi càng sớm càng tốt, tôi ở lại giữ đồn cho :)) ". Thật tâm tôi mong 4 cô gái trong KC sẽ tìm được bến đỗ cho riêng mình, đừng tối ngày cứ phải quấn lấy nhau ca bài ca Ế ơi là ế. Uh tình bạn quan trọng đó, nhưng đôi khi cũng cần tình yêu để thấy mình thực sự là cả thế giới đối với một người nào đó. Và thế là hôm nay tôi lùi lại, im lặng chui vào cái xó xỉnh này ngồi viết blog, ngồi gặm nhấm những điều đã qua, để cô gái ấy còn có thời gian tâm tình với người ta nữa. Uh có chút ghen tị chứ, khi cô bạn thân vẫn hay tỉ tê với mình nay có đuôi rồi bỏ rơi mình, nhưng thôi, thà cô ấy ra khỏi KC thì tôi cũng chịu :) Hạnh phúc là quan trọng nhất.
Lại kể về một cô bạn khác trong KC, cũng cùng cung Sư tử với tôi, giống tôi trong rất nhiều thứ, như chính bản chất cung này vốn vậy. Cô gái Leo này đã cảm nắng một chàng trai Nhân mã (NM) suốt từ đầu năm 1 đến giờ, nhưng do bản thân nghĩ mình không xứng với người ta, rồi e ngại nếu từ chối sẽ làm người ta buồn này kia. Cô ấy cứ do dự hoài, cứ dậm chân tại chỗ, có đôi lúc tự kỉ muốn hét lên rằng rốt cuộc là mối quan hệ giữa cô và thằng NM kia là gì đây? Dù NM kia đã nhiều lần bộc lộ mình thích cô ấy, nhưng NM đó cũng có những tính cách mà cô Leo này không thích. Và họ cứ vờn qua vờn lại như thế.....Hôm nay cô gái Leo inbox fb tôi hỏi giờ nên làm gì đây, liệu có nên nói thật những rung động bên trong cô ấy cho anh chàng đó biết. Tôi lại tiếp tục nghề quân sư quạt mo, nếu là tôi sẽ nói thẳng này kia, tuổi trẻ chỉ có một lần, và quan trọng hơn là sau này đi làm muốn kiếm một tình yêu trong sáng không vụ lợi như vậy là rất khó. Tôi khuyên cô hãy mạnh mẽ lên mà bước đến nói thật. Nhưng cô vẫn do dự nhiều lắm, và có lúc quân sư quạt mo như tôi vẫn phải bí...!Leo vốn tự kỉ nhiều, suy nghĩ nhiều như vậy mà.....Thôi thì hi vọng cô ấy và NM đó sớm thành đôi, rời KC càng sớm càng tốt đi. Tôi lúc nào cũng mong họ sẽ tìm được bến đỗ hạnh phúc.....
Tình yêu đôi khi lắm quái gở thật......một người vốn có kinh nghiệm trong tình yêu như ông anh họ của tôi, giờ lại quay ngoắt sang ngừng yêu, ngừng tất cả lại, xách balo lên và đi lang thang, du lịch khám phá các vùng đất, chiêm nghiệm cuộc sống qua lời Phật dạy, nghe kinh thuyết giảng mỗi ngày này kia....Tôi lấy làm lạ, đó không phải là người anh mà tôi từng biết. Nhưng chợt nhận ra mình vẫn không đủ trình để hiểu hết tình yêu - Còn anh, khi đã trải qua quá nhiều thăng trầm nghĩ suy trong tình yêu, giống như con người ta ngộp thở, phải dừng lại, tĩnh tâm, hít thở một bầu không khí khác để lấy lại sức vậy. Tôi cũng chỉ hi vọng chuyện tình yêu xa của anh và chị sẽ có kết thúc viên mãn, đừng vì khoảng cách mà xa nhau......
Còn chuyện tình tôi ah? Cười thôi chứ biết nói sao giờ, chuyện tình tôi chưa mở đầu đã có kết thúc, như tất cả mọi thể loại khác đã từng có trong quá khứ. Người ta vừa rón rén bước chân vào tôi đã hốt hoảng đóng sập cửa ngăn lại. Thế nên mới ôm cái blog này ngồi tự kỉ thế này :)) Nói vui chứ cái tính tôi nó vậy, cũng không biết lý giải làm sao, tôi cứ muốn đẩy người ta ra, cho người ta nhìn thấy toàn mặt xấu của mình, rồi người ta tự rời xa, ai tinh tế đủ hiểu nhận ra những suy nghĩ thẳm sâu trong tôi, những điều chất chứa tôi không nói mà chỉ làm bằng hành động thì sẽ ở lại bên tôi. Chỉ có vậy thôi, nhưng có khi đi cả một đời vẫn không tìm ra được một người như thế. Tôi biết mình dễ thích khó yêu, kẻ cứ xem tình yêu như viên thuốc đắng, khó nhằn, cứ tung lên tung xuống thử thách người khác, thì phải chờ đợi lâu hơn thôi. Tôi chấp nhận - vì vậy tôi mới mong mấy cô bạn được rước đi ra khỏi KC hết đi, để tôi ở lại tình nguyện làm người gác cổng cho. Tôi biết duyên mình đến muộn, nên cứ thong thả đi , thênh thênh đường đời ta độc bước.....
Dạo này thấy chị C học hành ghê quá, tham vọng muốn lấy bằng IELTS, muốn xin học bổng, tôi đâm chột dạ, rốt cuộc thì điểm dừng của tôi, kế hoạch của tôi cho tương lai ra sao vẫn mịt mù khơi. Chiều này bà C hỏi sau này tốt nghiệp em tính làm gì, tôi vẫn cứ trả lời chung chung là nếu kiếm được việc làm thì em đi làm, còn ko thì e đi học lên tiếp. Nói một cái plan quá mờ mịt như thế là điều tôi thực sự ghét, nhưng biết làm sao bây giờ......Bản thân tôi - vẫn đang nghe theo lời cô Phoenix - đi trên con đường khám phá thế giới này, tìm cái mình thực sự yêu và thích. Ít nhát tôi cũng biết mình thích công việc có sự tương tác giữa người và người, làm việc trong một môi trường không hoàn toàn là bàn giấy, mà phải đòi hỏi sự lắng nghe, tinh tế để nhận ra bên trong 1 con người thực sự là gì. Công việc tôi yêu thích chỉ là vậy thôi. Mà đến giờ cứ đi rong hoài vẫn chưa tìm ra...Bà C quá nhiều kinh nghiệm thực tế, hơn tôi quá nhiều, tôi biết khi bà ấy sang học chung ngành với tôi sẽ là một áp lực rất lớn đặt lên vai tôi, vốn chỉ quen lý thuyết...suy luận cũng không bằng......Tôi biết mình đang bị lợi dụng nữa, nhưng tôi không làm gì được, tôi cứ im im, mang một chiếc mặt nạ vui cười, rồi đêm về âm thầm cố gắng cày bù lại thôi, chứ tôi cũng không biết mình nên làm gì.....Đường đời tôi nhiều dự định, nhiều khát vọng lắm, nhưng đạt được nó, cần một sự cẩn trọng và tỉ mỉ trong từng bước đi, không thể vạch rõ ràng rằng tôi học xong sẽ làm trong ngành này, tôi học xong sẽ làm ở công ty này. Tôi rất sợ những cái như nói trước bước không qua, chính vì vậy tôi chọn cách im lặng để tự bản thân mình hiểu cái khát vọng của chính mình mà cố gắng. Người ngoài không nên biết và không cần biết. Đơn giản vì tôi thích là một con nhỏ tâm thường, chẳng biết gì nhiều, nhưng lại làm nên những điều mình mong muốn hơn là thùng rỗng kêu to. Tôi - muốn là một chiếc thùng đầy nước trầm lặng hơn !
Thôi viết như thế này là thỏa cảm xúc của bản thân lắm rồi, đi cày tiếp thôi, tôi phải hơn cái con người đó, cái con người lúc nào cũng nghĩ rằng tôi chỉ là một đứa only-child ngờ nghệch, thua xa họ !



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét