Hôm nay sáng thức dậy, thấy tấm rèm che cửa hơi bay bay, đến gần khung cửa sổ thì nghe hơi lạnh phà vào phòng, 1 cảm giác lành lạnh nhưng dễ chịu cho khởi đầu một ngày mới.Đôi khi chỉ cần 1 cái ôm, nhưng ta cũng nên tự biết yêu bản thân mình trước khi người khác yêu ta :) Quàng hai tay qua ôm lấy cái tui đang run run vì lạnh của mình nào :)
Sáng nay trời bỗng trở lạnh, tôi tự cho phép bản thân lười biếng nằm nhà học bài đến chiều mới vào trường dự lecture. Cảm giác khi ở trong căn phòng một mình, ngâm cứu bài học, nghe những cơn lạnh cứ chao nghiêng ngoài cửa sổ, lùa vào phòng nghịch cửa rèm đung đưa, đâu đó tiếng nhạc nước ngoài vang lên bài soledad, tất cả, tất cả tạo nên một không gian yên bình thư thái. Tôi chỉ muốn ở mãi không gian này thôi....Bởi những ngày qua đã quá mệt mỏi với cái nóng hầm hập rồi mưa rầm rầm đến bất chợt, những lúc lạnh lạnh như thế này lại quý :) Bình yên :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét