Vân Trần - Cô gái bỏ việc để đi bán bánh mì Việt nổi tiếng khắp London
(Kenh 14)Liều lĩnh bỏ ngang công việc ngân hàng tại Anh để mở cửa hàng "Bánh mì 11" cùng cô bạn gái Vũ Thùy Anh, đến nay, cửa hàng nhỏ đã phát triển thành chuỗi thương hiệu ẩm thực Việt và đó mới chỉ là khởi đầu trong giấc mơ của cô gái 28 tuổi này.
Một năm trở lại đây, bánh mì
trở thành "siêu sao" ẩm thực không chỉ ở Việt Nam mà còn là trên khắp
thế giới. Người ta nói nhiều về ổ baguette nóng giòn, với phần nhân đậm
đà hương vị riêng, thơm ngon và hài hòa đặc biệt. Để có được danh tiếng
lẫy lừng đó, công lao không chỉ ở những người nước ngoài đến Việt Nam và
mang ấn tượng sâu sắc về ổ bánh mì bé nhỏ đi khắp thế giới, mà còn ở
những người Việt đã tự xây dựng thương hiệu riêng về bánh mì trong lòng
những vị khách Tây khó tính, sành ăn. Một trong số đó nổi bật lên là Vân
Trần, cô gái trẻ đã cùng một cô bạn gái của mình là Vũ Thuỳ Anh, tạo
nên thương hiệu Bếp Collective với chuỗi cửa hàng Bếp Haus và Banhmi11
nổi tiếng khắp London - trung tâm văn hoá của cả thế giới. Không chỉ
được các tờ báo hàng đầu nước Anh như The Guardian, The Telegraph hay
BBC... ca ngợi về món bánh mì mang đậm hồn Việt, những cửa hàng của Vân
còn nhận được sự yêu thích đặc biệt của người London vốn nổi tiếng cầu
kỳ, kỹ tính.
Vân và Thuỳ Anh.
Câu
chuyện cổ tích bánh mì của cô gái trẻ tên Vân bắt đầu từ một quầy hàng
nhỏ trong khu chợ Broadway, London. Làm bánh mì tại nhà và chở bằng xe
đạp đến chợ bán là những viên gạch đầu tiên mà Vân và người cộng sự Thuỳ
Anh đặt lên. Nhanh chóng chinh phục những khách hàng khó tính của khu
chợ ẩm thực này, năm 2011, Vân và người cộng sự của mình đã khai trương
cửa hàng bánh mì Việt Nam đầu tiên ở London mang tên Bánh Mì 11. Tính
đến thời điểm này, Bánh Mì 11 đã mở rộng với 3 cửa hàng “khỏe mạnh, tấp nập thực khách hàng ngày. Chúng tôi vẫn đang được nuôi lớn và chưa có ý định dừng lại”. Vân chia sẻ.
1. Niềm đam mê làm nên động lực
Ít
ai biết, trước khi khởi nghiệp với những ổ bánh mì, Vân đã tốt nghiệp
đại học Oxford và từng là nhân viên của một ngân hàng lớn tại Anh. Để
thực hiện giấc mơ của mình, Vân đã bỏ ngang công việc trong mơ đó để tập
trung vào cửa hàng bánh mì. “Công
việc của tôi vô cùng khắt khe về thời gian, tôi làm từ 60-80 giờ một
tuần là bình thường. Ngoài ra, tôi phải bay đi bay lại, di chuyển rất
nhiều theo yêu cầu công việc. Còn việc kinh doanh là cả một sự dày công
nuôi dưỡng, nếu bạn không chăm sóc nó tốt, cung cấp cho nó hết những gì
bạn có, nó sẽ khó phát triển và đơm hoa kết trái xinh đẹp”.
Từ
bỏ một ngôi nhà vững chắc để bắt đầu xây nền một cái mới - đó là một
quyết định không mang hương vị an toàn ở nơi guồng quay cạnh tranh vận
hành hết tốc độ như London. Quyết định này đòi hỏi ở Vân một động lực
thật sự lớn lao và… một chút liều.
“Niềm đam mê đã sinh ra động lực.” Vân chia sẻ. “Đây
chính là cách để chúng tôi dệt mơ ước của mình vào khúc vải London sau
khi rời NewYork chuyển đến đây. Tôi muốn hiểu thành phố này như một
người trong cuộc, như một người bản xứ chứ không phải một người du mục”.
Tuy
nhiên, ao ước được hoà mình vào và trở thành một tế bào của thành phố
này là một chuyện, nhưng Vân còn mang nặng nhiều suy nghĩ về ngành ẩm
thực và từ những trăn trở đó đã nảy mầm lên những quyết tâm. Cô chia sẻ,
trong thời gian cửa hàng bánh mì của cô nhận được nhiều sự quan tâm của
báo chí cũng trùng với sự ra đi của mẹ cô, người bị một dạng ung thư
hiếm.
“Chính
sự ra đi của mẹ làm tôi suy nghĩ nhiều hơn, ý thức nhiều hơn đến việc
có bao nhiêu chất bảo quản, bao nhiêu chất phụ gia trong các thức ăn có
sẵn. Ngay cả khi mọi thứ đều tươi mới, thời hạn sử dụng của các sản phẩm
làm cho chúng không tự nhiên bằng nhiều cách khi nó đi vào cơ thể chúng
ta. Bước ngoặt đó đã cho tôi một nhịp nghĩ để nhìn lại, dừng lại tìm
một con đường để tái định nghĩa ăn uống lành mạnh, xác định lại chọn lựa
nghề nghiệp và định nghĩa lại với thành công này sẽ mang đến cho tôi
thêm những ý nghĩa quan trọng gì”.
Vân
bắt đầu đi vào phân tích. Ở trên thế giới đã có rất nhiều trào lưu nhất
định về ăn uống lành mạnh. Nhưng cô quyết định quay về với gốc rễ của
ẩm thực Việt. “Ăn theo mùa là ăn uống
tự nhiên, lành mạnh trong thời điểm mà mọi thứ lúc đó ngon nhất, thực
phẩm từ địa phương, sự cân bằng trong mỗi bữa ăn (âm dương, ngũ hành).” Vân chia sẻ. “Chính
điều này đã giúp cho chúng tôi phát triển, hình thành Banhmi11, Bếp
Haus: Ăn uống nhanh, làm theo yêu cầu khách hàng và hoàn toàn tự nhiên”.
2. Thổi hồn Việt vào bánh mì giữa trời Tây
Mở
cửa hàng bánh mì giữa đất London, một thành phố phương Tây với những
công dân ưa kiểu sandwich, hamburger thứ thiệt đầy ụ với đủ loại xúc
xích, phô mai hảo hạng nhất. Cái khó lúc này là làm thế nào để chiếc
bánh mì bé nhỏ không bị lạc lõng giữa “cộng đồng” những món bánh kẹp
phồn thực kiểu Tây. “Tôi chọn bánh mì
vì nó là một ổ hài hoà, bên ngoài mang cái nhìn rất phương Tây nhưng
nội dung bên trong từng ổ lại là hương vị Việt Nam đậm đà”.
Vân
và những cộng sự của mình cũng đặc biệt chú ý đến địa điểm mở quán. Cô
không chọn vị trí nằm trong những khu nhà hàng Việt Nam, cô muốn chọn
hướng đi mới và thách thức với đối thủ mới chứ không chỉ quanh quẩn
trong các khu người Việt. Chọn những khu phố tách biệt như Old Street,
Elm Streel hay Bank, Vân tự tin đây là những vị trí thuận lợi nhất để
tiếp cận với người London. “Đó là nơi
họ có thể tiện ghé qua thưởng thức một ổ bánh mì to hay một phần cơm
nóng hổi dinh dưỡng, thay vì những chiếc burgers hay sandwiches lạnh
ngắt, nghèo nàn và buồn chán”.
Là
cửa hàng bánh mì đầu tiên ở London, nhưng ngay sau đó bánh mì cũng đã
trở thành một cơn sốt ở nhiều nước trên thế giới. Và tất nhiên, ngay tại
nơi này, cửa hàng của Vân cũng đã bắt đầu có những đối thủ nặng ký. Lúc
này, nhiệm vụ của cô không chỉ gói gọn trong việc “đánh bật” những món
bánh kẹp kiểu Tây, mà còn phải trở nên nổi bật giữa những cửa hàng bánh
mì Việt bắt đầu được biết đến.
Để
làm được điều đó, Vân không chọn các chiến lược truyền thông rầm rộ mà
âm thầm đan cài văn hoá Việt, sự cầu toàn và quan tâm vào từng món ăn.
Vậy nên, người ta đến ăn ở tiệm của Vân không chỉ thấy ngon mà còn thật
sự cảm nhận được tình cảm và mong muốn của người chủ đặt vào trong đó.
Vân tự nhận mình là người cầu toàn, “luôn bị
mê hoặc, ám ảnh trong việc tạo ra các thứ phải đẹp”, cô đòi hỏi sự cầu
kỳ và hoàn hảo tuyệt đối trong mọi thứ mình làm. Để thổi hồn cho quán
nhỏ của mình, cô về Việt Nam, lặn lội đến làng nghề gốm truyền thống để
đặt từng chiếc bát cho món phở hay từng chiếc đĩa cho món bánh mì. “Tôi nhớ Hà Nội như những cuốn phim mùa hè hoài trong mắt. Tôi muốn truyền tải nó qua những bữa ăn ấm áp hương vị quê nhà”.
Với
món ăn của quán mình, Vân dành sự kỹ tính… gấp đôi cho những thứ đặt
lên tay khách hàng. Đầu tiên là làm thế nào tái hiện được các món ăn giữ
được trọn vẹn hương vị truyền thống của Việt Nam giữa một đất nước
phương Tây như Anh. Vân không nhập khẩu bánh mì, giò chả như các nhà
hàng khác. Cô còn kỹ tính đến mức làm việc trực tiếp với các nhà cung
cấp nước mắm, gia vị phở ở London để có được tiêu chuẩn riêng cho các
nguyên liệu của nhà hàng. “Thậm chí, tôi trở lại Hà Nội và đến tận Phú Quốc để tự tay chọn các loại gia vị như tiêu, ớt hay quế”.
Sau
khi tìm cách giữ được hương vị Việt trong ổ bánh mì giữa đất Anh, Vân
chăm chút đến chất lượng và sự dinh dưỡng, tươi mới của từng ổ bánh. “Bản
thân tôi xuất thân từ một gia đình Hà Nội chính gốc và am hiểu kỹ ẩm
thực Việt qua cung cách sành ăn truyền lại từ bao đời. Tôi hiểu sự chăm
chút của từng món ăn. Ăn uống không chỉ no mà còn tốt và khoẻ, đặc biệt
là sự tươi mới trong việc chọn lựa các nguyên liệu địa phương. Chúng tôi
không phục vụ các món chiên xào hay nhiều dầu mỡ. Tất cả đều quan tâm
đến sức khoẻ hàng đầu.”
Chính
nhờ sự cầu toàn, tỉ mỉ và hơn hết là tình yêu thấm đẫm trong từng ổ
bánh, từng tô phở hay đĩa cơm nóng hổi, Banhmi11 của Vân nhanh chóng
dành được sự chú ý đặc biệt của cả những người London nổi tiếng sành ăn
và truyền thống ẩm thực nước Anh vốn cực kỳ khó tính. Những tờ báo lớn
như BBC, Times, Guardian, The Telegraph dành cho Banhmi11 những lời khen
có cánh. Thực khách quay lại lần hai không chỉ vì hương vị bánh mì thơm
ngon mà còn vì ở đó, người ta hiểu thêm về ẩm thực Việt, văn hoá Việt.
Những kênh review lớn của cộng đồng như Yelp, TripAdvisor hay Timeout
cũng ngập tràn những đánh giá tích cực cho Banhmi11. “Thừa thắng xông
lên”, Vân và cộng sự phát triển thêm Bếp Haus và hàng loạt dự án khác về
ẩm thực Việt, phân phối các sản phẩm, nguyên liệu sản xuất tại Việt
Nam, mở rộng nhiều chi nhánh ra ngoài London và thậm chí là ngoài nước
Anh, xuất bản cuốn cookbook được thực hiện cùng người cộng sự thân
thiết: The Vietnamese Market Cookbook.
Giấc mơ “xuất khẩu” bánh mì, “xuất khẩu” ẩm thực Việt của Vân thành công rực rỡ.
“ Việc khách hàng có thể nói được hai từ “bánh mì” là một bằng chứng
chắc chắn cho sự thành công đó. Chúng tôi phát triển dựa trên sự ủng hộ
của khách hàng, chính họ là những người giúp chúng tôi thành công”.
3. "Nhiệt huyết tuổi hai mươi mới là điều làm thay đổi thế giới"
Trong
những ước mơ không tưởng nhất, Vân chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ chọn
lựa bước chân vào con đường của ngành công nghiệp ẩm thực, hay đơn giản
hơn là mở một cửa hàng đồ ăn. “Tôi có
kinh nghiệm trong ngành tài chính nhưng với ngành ẩm thực, dường như
mọi thứ rất mới mẻ và tôi có rất ít kinh nghiệm. Nhưng tôi đã luôn nghĩ
rằng mình đang sống trong giấc mơ và tôi có lý do để biến nó thành hiện
thực”.
Sống trong giấc mơ của mình, đôi
khi còn khắc nghiệt hơn sống trong đời sống thực. Bởi bạn phải từ bỏ
nhiều thứ và mạo hiểm nhiều thứ để sống trong đó. Vân thừa nhận, con
đường của cô chưa bao giờ bằng phẳng, cô đã gặp rất nhiều khó khăn trong
những ngày đầu “rẽ ngang”. Nhưng những điều đó không làm cho cô hối
tiếc với quyết định mà mình đã lựa chọn. “Trong
tất cả các cái kết của bộ phim, lúc nào mọi thứ cũng kết thúc tốt đẹp.
Thế nên khi gặp khó khăn hay những gì không tốt, tôi luôn nghĩ rằng đây
chưa phải là cái kết. Ý nghĩ đó đã cho tôi động lực để tiếp tục và không
bao giờ dừng lại. Đó là cách mà tôi luôn tin và không bao giờ thấy hối
tiếc cho các quyết định của mình”.
Điều
hành một chuỗi cửa hàng lớn và luôn hoạt động hết công suất để đảm bảo
mọi thứ luôn đạt mức hoàn hảo nhất, Vân luôn biết rõ mình đã đánh đổi
những gì và có thể bỏ lỡ những gì để tiếp tục cuộc chạy đường dài với
cái gọi là ước mơ này. “Đó là lúc tôi
nhìn thấy xung quanh mình, bạn bè tôi họ có gia đình với đứa con thứ
hai hay mua ngôi nhà thứ hai. Nhưng một khi đã đặt quyết tâm vào điều gì
đó, tôi sẽ tập trung vào con đường phía trước hơn là xao nhãng vì các
thứ xung quanh. Với tôi, điều đó rất quan trọng cho một doanh nhân, bạn
phải cắt con đường của riêng mình, luôn có niềm tin vào thành công, tự
tin vào chính mình và đam mê mạnh mẽ để có thể giúp bạn theo đuổi nó đến
cùng”.
Trong
tất cả các cái kết của bộ phim, lúc nào mọi thứ cũng kết thúc tốt đẹp.
Thế nên khi gặp khó khăn hay những gì không tốt, tôi luôn nghĩ rằng đây
chưa phải là cái kết. Ý nghĩ đó đã cho tôi động lực để tiếp tục và không
bao giờ dừng lại. Đó là cách mà tôi luôn tin và không bao giờ thấy hối
tiếc cho các quyết định của mình.
Tôi
hỏi Vân, liệu rằng có bao giờ cô cảm thấy mình đã quá liều với những
quyết định lớn lao như vậy. Cô, bằng sự bình thản của một người đã trải
qua tất cả những cung bậc trong một cuộc kinh doanh mạo hiểm, từ tốn
chia sẻ. “Có rất nhiều thứ tôi đã làm
mà nghĩ lại, tôi thấy lúc đó mình thật hết sức điên rồ. Như việc phục
vụ hàng ngàn người ở một buổi hoà nhạc của Jay Z, hay lần dựng quầy bán
bánh mì dưới mưa nhân dịp kỷ niệm 60 năm nhậm chức của nữ hoàng Anh. Tôi
vẫn không quên cảnh đoàn tàu diễu hành đi ngang qua, mọi người đứng lại
và reo hò. Đó là cảm giác của niềm tự hào khi tôi thấy mình đang thực
sự sống có ý nghĩa.”
Vân Trần và Thuỳ Anh chụp ảnh cùng Jamie Oliver - Đầu bếp nổi tiếng bậc nhất nước Anh.
“Đó
là rất nhiều nỗ lực, cố gắng và cả liều lĩnh. Những nếu chúng tôi không
dám làm, chúng tôi đã không có cơ hội trải qua những khoảnh khắc đó.
Bây giờ tôi đang ở tuổi 30 và thú thật rằng tôi đã trở nên thận trọng
hơn. Nhưng tôi nghĩ, nhiệt huyết và tinh thần mạo hiểm của tuổi hai mươi
mới là điều làm thay đổi thế giới”.
Giấc
mơ của Vân vẫn đang ở trong những ngày đầu thành hình, nhưng cô đã có
thể tưởng tượng được con đường tiếp theo mình muốn đi đến đâu. Cô muốn
đưa Bếp Haus trở thành một thương hiệu toàn cầu, đưa món ăn Việt và sản
phẩm Việt đến với người tiêu dùng quốc tế.
“Tôi muốn mình có thể đưa những giá trị ẩm thực Việt Nam tới thế giới,
như việc chọn lựa và nấu nướng những nguyên liệu thiên nhiên theo mùa và
xuất xứ từ địa phương và một môi trường hiện đại. Qua đó, tôi muốn đưa
việc nấu nướng trở nên nhẹ nhàng hơn, khơi dậy tình yêu nấu ăn như một
nghệ thuật và giúp con người khoẻ mạnh hơn, hạnh phúc hơn”.
4. Kết
Đó
là Vân Trần, một cô gái bé nhỏ làm về tài chính với ước mơ chắp cánh
cho ẩm thực Việt tỏa sáng giữa lòng London phồn hoa. Nếu có một điều gì
để nói về Vân sau cuộc phỏng vấn này, tôi sẽ dành cho cô những mỹ từ lai
giữa sự quyết liệt, mạnh mẽ của một người trẻ sôi nổi và say mê mùi
hương của những thử thách mới, đan xen giữa nét dịu dàng, tinh tế của
một cô gái Việt chính hiệu. Ai cũng sẽ mong mình được như Vân, sống cùng
ước mơ và ươm mầm nó, háo hức nhìn nó đâm chồi nảy lộc mỗi ngày. Nhưng
để làm được điều đó, bạn sẽ cần nhiều hơn là một cái đầu thích tưởng
tượng. “Chỉ có một số ít người có thể
làm được nên chuyện từ hai bàn tay trắng, họ là những người có thể làm
việc với những thứ họ chưa bao giờ được nhận, những người có thể tự vạch
ra con đường cho bản thân. Và đó là những người hiểu được rằng, giấc mơ
không thành hiện thực sau một đêm, mà việc biến giấc mơ thành sự thật
là điều khó nhất chúng ta có thể làm trong đời”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét