Đông về rồi...
Gió lạnh lùa qua khe cửa, co ro...Mình thích cái
lạnh Sài Gòn - nó không lạnh đến quíu giò như ở quê, cũng ko rét đậm như
ngoài Bắc...Nó se se, lạnh vừa đủ - như một lời nhắc nhở: "Đông về rồi"
Đông về..
Thích nhìn những người xung quanh mình xúng xính áo khoác, khăn choàng
cổ. Thích ngắm tóc những cô gái bay bay trong gió đầu đông. Thích cả nét
dễ thương xoa xoa tay vào nhau rồi xuýt xoa vì lạnh. Con gái mùa đông -
nhìn thật mong manh và cần che chở..
Thoáng cái đã hết năm, thoáng cái đã gần Tết. Thời gian sao nhanh quá.
Ngẩng mặt lên đã thấy mình ở thềm năm mới. Có lẽ vì vậy mà người ta chộn
rộn hơn, lo nghĩ chuyện tương lai nhiều hơn. Năm tới mình làm gì đây?
Năm rồi, mình làm được gì, chưa làm được gì? Năm nay phải khắc phục ra
sao, nỗ lực thế nào?
Người trẻ, lại càng chộn rộn hơn...Họ có quá
nhiều thứ để nghĩ: sự nghiệp, tình yêu, cuộc sống. Tháng 12 - tôi bất
đắc dĩ trở thành tư vấn viên nghề nghiệp cho vài người bạn của mình. Họ -
đều trẻ, đều hoang mang, không biết phải làm gì cho bước đi kế tiếp của
đời mình - giống tôi :)
Có người, tạm gọi đó là "Khủng hoảng tuổi trẻ" và phớt lờ nó, nghĩ rằng
từ từ nó cũng sẽ qua thôi. Có người, điên cuồng đi tìm lý do, tại sao
mình vẫn mãi dậm chân tại chỗ, hoảng hốt, lo sợ, đủ cả...
Nhưng
chung quy lại, tôi nghĩ - muốn biết mình đi đâu, phải hiểu mình là ai
trước đã. Rồi sau đó, hãy kiên nhẫn với chính bản thân mình, kèm cặp nó,
đặt câu hỏi cho nó, lắng nghe nó trên con đường đi tìm đáp án cho câu
hỏi "Sau này mình làm gì?"
Bài học quý nhất, tôi được dạy là:
đừng đi tìm TÊN của nghề nghiệp, hãy tìm những KĨ NĂNG cần có trong đó.
Có KĨ NĂNG rồi, tự nhiên bạn sẽ biết được TÊN của nghề.
Nói thì
đơn giản, nhưng đó là bài học cốt lõi nhất, trong việc đi tìm nghề
nghiệp tương lai, tôi mong, cũng nhiều bạn hiểu được điều đó smile emoticon
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét