My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

TÂM và TRÍ

Hôm nay ba đi rẫy về, mang theo những câu chuyện ở quê nhà lên....chuyện người trên rẫy, chuyện mấy con gà, chuyện con bồ câu mồ côi mẹ được con khác đút cho ăn no căng, chuyện những người thân của mình ở quê - bà ngoại, dì tư, dì hai. Cả chuyện bà Phước khùng vẫn hay luẩn quẩn ngồi gần khu nhà ngoại, hôm nay không biết bị ai đánh cho bầm tím mặt mày, ngồi trơ dưới gốc cây dưới cái nắng nóng đổ lửa của Tây ninh, ba bảo thấy tội, tính cho ít bánh trái nhưng mới nhớ là để hết trên nhà rồi, ba bảo tội nghiệp bà đó...
Ba lại kể chuyện thằng Thế Anh gầy nhẻm, đen đúa, tội nghiệp lần nào ba về cũng phụ khiêng đồ, xách đồ phụ, bữa nào cho nó ngồi xe về tp chơi một bữa - tội nghiệp. Ba kể chuyện bà ngoại gầy đi nhiều, xanh xao hơn, lúc ba chạy xe xuống tp, ngoái lại vẫn thấy ngoại đứng nhìn theo cười - mẹ bảo ừ giờ còn cười là đã hạnh phúc, sau này không còn ai đứng ngóng theo mà cười như vậy, như ông ngoại, chết rồi là hết...Ba bảo phải bữa nào rước ngoại xuống đây chăm cho ngoại mập lên một tí, chứ ở quê ngoại có một mình rồi lười ăn, rồi ăn ít - tội nghiệp ngoại....Tối nay trên máng tôn nhà tôi có con chim nhỏ bị lạc bầy nép vào kẹt cửa né gió mưa, ba tôi định bắt nhưng thấy tội nghiệp nên để đó cho nó đậu...Mẹ nói ừ thôi đừng bắt tội nó, cứ cho nó trú đó, mẹ kể chuyện bà ngoại ở quê cứ sáng là đem gạo ra cho mấy con chim sẻ ăn, riết rồi nó đeo theo ngoại, có khi bay vào tận trong bàn ăn đòi gạo...Con vật coi vậy chứ mà hay và có lòng trung thành lắm....Tự dưng đến đây tôi nhớ cái bóng ngoại già tóc bạc trắng đi cà xích ra cái lu úp ngược trước nhà, đổ gạo lên cho lũ chim sẻ sà xuống ăn mỗi buổi sáng tinh mơ ở quê, ngó ra đường thi thoảng có mấy người đạp xe cọc cạch đi qua, nắng hắt xuống qua bóng cây thành những giọt li ti rải vàng vỉa hè...Buổi sáng ấy, ở quê mà bình yên lạ....
Ba lại kể chuyện dì 2 xém tí bi người ta lừa bỏ bùa mê vô nhà định cướp đồ, may là dì 2 tỉnh táo, đóng sập cửa trước khi bà kia định hành động
Những câu chuyện của ba mỗi lần đi rẫy về đều mang cho tôi một suy nghĩ, một cảm xúc khác nhau. Và câu chuyện hôm nay thì lại đúng ngay vấn đề mà tôi đang trăn trở, đang suy nghĩ mãi. Làm sao, làm sao để giữ cả TÂM và TRÍ trong cuộc đời này?
TÂM là vẫn còn lòng nhân ái, còn tin rằng trên đời này vẫn cần sự giúp đỡ của mình, vẫn muốn đứng ra chở che
TRÍ là làm sao để giữ bản thân tỉnh táo trước những cạm bẫy, lừa lọc trên đường đời
Câu chuyện của ba hôm nay có chữ tội nghiệp, thẳm sâu trong tâm vẫn muốn giúp người, chìa tay ra mà giúp mà mở lòng nhân ái....nhưng cũng có những nốt giáng, chuyện lừa lọc bùa mê. TÂM và TRÍ làm sao cho cân bằng?
PS: thiết nghĩ đôi khi nền tảng gia đình chính là điều níu giữ nhân cách của mình trước xã hội quá phức tạp này...

1 nhận xét:

  1. biết là Tâm và Trí là 2 thứ rất khó tồn tại song song, bản thân t cũng là 1 đứa thiếu va chạm, thiếu kinh nghiệm và đôi khi cũng dễ bị lừa, nhưng mà t vẫn rất muốn tin vào chữ Tâm đó. Riêng chữ Trí, có lẽ cần cả 1 quá trình, thậm chí phải đánh đổi nhiều thứ. song hành với nó, còn cần cả sự kiên nhẫn và kiên định, k chịu thua và 1 đức tin, như thế chữ Tâm vẫn tồn tại, nhiều khi t mơ hồ lắm, t vẫn có những lúc chẳng biết làm sao. nhưng sâu thẳm bên trong, vẫn muốn nói : I still believe... thôi thì mình cố gắng vậy. cố k dc gục ngã dù có bị ai đối xử thế nào, 1 đức tin sẽ giúp ta tồn tại, tin rằng đâu đó, vẫn có những người đáng cho chúng ta chia sẻ 1 chữ Tâm.

    Trả lờiXóa