My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

Đêm chợt dài thênh thang, rát buốt, và mong manh một nỗi nhớ......Tôi nhớ gì chả rõ...chỉ nghe hơi đau....chỉ nghe nước mắt cứ chực trào ra nơi khóe mắt....Uh có đọc được ở đâu đó rằng khi về đêm là khi con người ta sống thật với lòng mình nhất.....Đêm nay....không nhạc ồn ã nơi headphone, không cố giấu nỗi buồn của mình trong những clip hài vẫn đặt ở chế độ replay......Đêm.....tôi chợt nghe mình buông thõng.....giọt buồn rơi trên khóe mi rồi cũng mặn đắng.....đọng lại đâu đó thành một cái ổ khóa, tự nhốt chặt trái tim mình trong đó....không mở cửa ra nữa.....Đêm...cứ dài vô tận....Tôi nhận ra khi đóng cửa trái tim, sẽ tránh cho mình nhiều thương tổn, khi đóng cửa trái tim, là tâm mình yên lặng. Không đợi chờ, không ảo tưởng, không ngóng trông. Tất cả những gì ta thấy trên film đôi khi chẳng là thật, mà có thật thì cũng hóa ảo thôi. Thế nên....cứ treo bảng "CLOSED HEART" cho lành....
Đêm....lại gặm nhấm nỗi buồn của riêng mình......Đêm.....thật dài.........

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét