Đôi khi giữa dòng đời tấp nập, vẫn muốn trốn
vào một góc nào đó, đi tìm thứ gọi là Bình yên. Bình yên chẳng cao xa,
bình yên chỉ là lặng thầm ngồi nghe tiếng chim hót đâu đó trên vòm cây,
là hít căng lồng ngực không khí trong lành của buổi sớm mai, hay nghe đâu đó tiếng chuông chùa vọng lại thì bước chân đã vội vã kiếm tìm.....
Đi nhiều để hiểu những sân si của đời, những yêu ghét trong nhân gian,
để biết cái gì thực sự đáng quý với mình. Đi để chiêm nghiệm...đi để
thấy mình quá bé nhỏ. Tôi đọc đâu đó một quyển sách với tựa đề "Lối đi
ngay dưới chân mình". Ừ thì nó nằm ngay dưới chân mình, tại sao không tự
quyết định con đường mình sẽ chọn - ngập nắng hay u tối âu cũng do
mình. Cứ mong tới ngày tự do, bước chân lại thỏa sức vẫy vùng...Đợi nhé !
Nghe một khúc LẶNG....
http://www.keeng.vn/album/Lang-nhieu-ca-sy/X8LFYWJ6.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét