My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Câu chuyện từ thiện và những suy nghĩ

Chiều nay đang tung ta tung tẩy vì statistics mid-1 được DI, tôi gặp HR leader - chị Thi và hay tin chị sắp resign, nghe buồn và kiểu nản muốn buông vì những bất đồng với president. Chị bảo sẽ cho tôi hoặc chị Hương lên làm thay. Lúc đó thực sự rất buồn và cũng muốn bỏ CAN, nhưng suy đi nghĩ lại, về nhà nằm suy nghĩ, tôi nhận ra vài điều:

- Thứ nhất, cá nhân tôi không muốn involve quá nhiều vào việc của club, vì tôi còn rất nhiều những thứ khác, những hoạt động khác để làm, để thỏa sức mình, nếu chọn vào leader tức nghĩa phải bó mình chỉ trong mỗi việc đấy thôi và tôi thực sự không muốn. Tôi còn tâm huyết dành cho các bé ở Hoa mẫu đơn, còn nung nấu một lần được đi Thiện Duyên và tham gia hành trình cùng Xe Bus yêu thương nữa, nên tôi nghĩ tôi sẽ vote cho chị Hương, chị thực sự xứng đáng với vị trí đó hơn tôi, cùng bề dày kinh nghiệm mà chị đã có, chị cũng rất khát khao muốn làm leader nên tôi nghĩ đây sẽ là cơ hội tốt cho chị.

- Thứ hai, ban đầu nghe chị Thi nói thế tôi cũng có phần buồn, muốn bỏ ngang CAN, vì tôi cũng nghe hơi nản khi các bạn tnv đã và đang mất dần lòng tin vào CAN, số lượng đki cũng ít hơn trước. Tôi thực sự buồn và nghĩ CAN là club duy nhất phù hợp với tiêu chí của tôi, nên tôi sẽ không tham gia club nào khác được nữa ngoài CAN. Nhưng suy nghĩ lâu lắm, nhận ra CAN không phải là tất cả trong cuộc sống của tôi, và nếu tiêu chí ban đầu là Thiện nguyện, kết nối cộng đồng mà các bạn đi tình nguyện vì một mục đích nào đó đã sai lệch đi, chỉ chăm chăm tính contribution thì tôi cũng ko ngần ngại mà từ bỏ. Tôi thích kiểu thiện nguyện dốc lòng dốc sức như ở HMD, kiểu thiện nguyện đặt chữ TÂM lên hàng đầu. Và nếu bỏ CAN ra, tôi vẫn còn nhiều nơi như thế để đặt tâm huyết. Và tôi thực sự TIN là đam mê dành cho thiện nguyện trong tôi chưa lụi tàn.

Hơn nữa, những tháng ngày ở quê, vò võ kiếm một nơi để mình được sống đúng đam mê của mình, tìm một nơi mình được vẫy vùng khao khát, cũng không có. Ngày đó tôi sống trong vô vọng, tôi chỉ biết chờ ngày xuống được thành phố, được thỏa thích hoạt động ngoại khóa, được tung hết sức trẻ của mình ra mà cống hiến, mà trải nghiệm. Vậy thì giờ đây, tôi đang ở giữa thành phố rồi này, có bao nhiêu club bao nhiêu hoạt động đội nhóm đang ngày đêm hoạt động thiện nguyện, còn tôi - tại sao chỉ vì sự thất vọng chán nản với CAN mà tôi lại từ bỏ đam mê của mình, điều đó thực sự không đáng.
Tôi lại nhớ về Tâm Phan, những dòng mà chị đã viết trong quyển Hồi ký Tâm Phan đó thực sự phần nào thay đổi cách nhìn của tôi về những khó khăn tôi gặp trên đường đời sau này. Không phải là cúi đầu bi lụy, mà cứ phải cười lên, học cách sống lạc quan trong gian khó dù đời nó có làm cho mình bầm dập thế nào đi chăng nữa. Tôi học từ chị điều lớn nhất là SỰ LẠC QUAN.

Vì thế hôm nay tôi vẫn sẽ cười, vẫn sống cho đam mê thiện nguyện của mình, bằng cách này hay cách khác, vẫn có những nơi thực sự xứng đáng để tôi trao gửi niềm tin, công sức và tấm lòng của mình. Tôi tin là như vậy !

Hôm nay phát điểm stat nữa, và thực sự ngưỡng mộ chị Tiên Tiên về cả quá trình phấn đấu, khổ luyện của chị, chị không nhạy nhưng những gì chị nỗ lực cho tôi một bài học quý, cố gắng được như chị vậy. Nhớ bữa thi stat đó, dù tâm trạng đang rất tệ vì sợ làm bài ko được thấy đề khó quá nữa, mà mình cứ giỡn cười từa lưa tét lét thế mà vào cũng qua ải. Thế nên cứ cười trước đã, rồi nỗ lực hết mình ! Ngày mai lên thớt rồi, cố lên thôi !

Mới nhặt được câu này:
Problems are like washing machine, they twist us, spin us, knock us around, but in the end, we come out cleaner, brighter and better than before
Is that true?

1 nhận xét:

  1. you have just to live every moment of your life with your whole heart and soul

    good luck, my dear :)

    Trả lờiXóa