My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Ngẫm

Hôm nay ở nhà, không chui vào trường, vì một số lý do:
- Vào lib đúng là có tinh thần học hơn hẳn, nhưng cứ gặp mấy người đó, rồi hỏi han điểm số này nọ, mình thực sự stress,  học mà sao cứ so đo điểm số, vì điểm hay vì kiến thức sau này sẽ áp dụng thực tế?? Nghe nản, muốn trốn ở nhà cho bình yên
- Vào trường lai nghĩ tới chuyện phức tạp của CAN hiện giờ, không muốn nghĩ, có chút thất vọng với người mình sẽ làm việc ở thì tương lai nhưng thôi kệ, ráng vượt qua cái buồn đó và nghĩ tích cực thế này - nghĩ rằng: Trái tim tôi, nhiệt huyết của tôi chỉ có một, vậy tại sao tôi không nâng niu nó, và đặt nó vào những nơi xứng đáng? Tại sao phải phí hoài thời gian, tuổi trẻ cho những thứ, những nơi không đáng được nhận công sức mình bỏ ra. Mình yêu cái gì thì phải hết mình vì nó, và cái không yêu mình sẽ không màng đến. Nó chỉ như con sâu đục khoét cái NHIỆT HUYẾT của mình.
Hôm nay đặt chú gấu có hình bộ đồ cử nhân tốt nghiệp vào lại bàn học, bên cạnh cái máy tính, như nhắc nhở về khoảng thời gian ở Tây ninh, khoảng thời gian tôi chật vật đi tìm nơi để cống hiến, để bung hết sức trẻ của mình ra, mà tìm hoài vẫn không thấy. Vậy thì cớ gì, khi tôi đã ở giữa thành phố này rồi, giữa rất nhiều những người trẻ năng động khác, tại sao chỉ vì một chuyện đó mà tôi ù lì đi, tôi ngồi bó gối nghĩ ngợi u sầu, rằng thất vọng, rằng này kia. Một người có thể tham gia hoạt động tình nguyện chỉ vì cái certificate, hay vì bằng cấp hay vì lý do gì đi nữa, thì kệ họ. Tại sao tôi phải bận tâm? Tại sao tôi cứ phải cố gắng làm cho họ hiểu rằng hoạt động thiện nguyện cần cái tâm rất nhiều? Thay vì làm điều đó, tôi sẽ cố gắng lan truyền sự đam mê hoạt động đến những con người xứng đáng hơn, nơi công sức và nỗ lực được bỏ ra một cách xứng đáng, không vụ lợi, không tính toán. Chỉ có thế thôi ! Vâng, từ bây giờ ai có làm gì mặc kệ, tôi vẫn sẽ đi hoạt động, tham gia những hoạt động mà tôi thích, vẫn chui lên lib ngồi làm bài, cống hiến cho những kế hoạch dài hơi tôi đã chuẩn bị. Cuộc đời của tôi, nếu không có những club vớ vẩn đó, vẫn còn nhiều nơi khác, vui và thích hợp hơn để mình devote sức trẻ. Quyết thế nhé ! Không nghĩ nữa :) Còn phải giữ lửa, giữ nhiệt huyết cho ngày phỏng vấn ECO sắp tới nữa. Nguyện với lòng sẽ cố gắng hết mình, cố gắng thật nhiều để được đi ECO chuyến này, thực sự nó sẽ là trải nghiệm đầu tiên và ấn tượng nhất của mình, cũng là điều mình mong mỏi khi làm việc với các tình nguyện viên quốc tế.
Đôi khi chợt nghĩ, đôi khi mình phải tự là người gieo niềm tin, gieo hạt giống, gieo nhiệt huyết cho chính mình. Người ngoài chỉ là nhân tố tác động, quan trọng vẫn là ở mình, ở mình thôi bạn trẻ ạ :) :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét