Hôm nay là ngày 20/8 - còn 3 ngày nữa là tròn 1 năm one-sided crush...Vẫn ko biết có phải love hay không, nên mạn phép gọi là crush....Và cảm thấy mệt mỏi, thực sự bên trong, như đang héo đi, héo dần héo dần....
Còn 3 ngày nữa thôi, là sẽ chính thức nói lời từ bỏ...Còn 3 ngày nữa thôi, là đặt dấu chấm hết cho tình cảm vô vọng này :) Sắp rồi....
My photos

Tổng số lượt xem trang
Hiển thị các bài đăng có nhãn Cảm xúc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Cảm xúc. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014
Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014
Lời khuyên cho chuyện với BC
"Cưng đang tự làm cho nó ghét cưng, cưng sợ lỡ có gì nó thích cưng. Đừng nhìn cảm xúc bên ngoài của chính mình - cái đó chỉ là bề nổi thôi, nhìn vào bên trong ấy, cái gì ở dưới đáy ấy, cái gì đang kiềm nén ở dưới đáy đó"
"Cái này là tự huyễn hoặc mình, tự mình suy diễn, tự mình hành động và cuối cùng tự mình gánh chịu lấy kết quả...Đó là thứ tình cảm ích kỷ, những gì diễn ra chỉ có một mình mình biết, không ai biết hết"
2 câu nói của chị Mai về tình trạng hiện tại của tôi và BC....Chỉ biết câm nín mà nghe chị nói....
*********************************************
Tôi thích người đó, kể cả khi người ấy cáu giận và buồn chán. Tôi lo cho người đó đi về mà gặp mưa giông, ra ngoài mà trời nắng gắt. Thấy người ấy bơ phờ mệt mỏi, tôi thương và lo, nhưng thương và lo chỉ để đó, tôi có là gì của người ta đâu...
Tôi thích người đó, tôi cứ mãi ngóng trông cái hình dáng ấy, giọng
nói ấy, dù chỉ là thoáng qua, dù chỉ là tình cờ. Tôi cảm nhận những thứ
xung quanh người đó bằng tất cả giác quan và trái tim của mình. Tôi nhớ
người đó khi xa xôi và cả khi thật gần. Tôi sẽ vui cả ngày khi người đó
mỉm cười với tôi, tôi cũng sẽ buồn rất lâu khi vô tình thấy người đó mỉm
cười với ai khác. Kỳ lạ không, thời gian gần đây của tôi chỉ sống, làm
việc, và nghĩ về người đó. Tôi, rất thích người đó, thực sự rất thích
người đó.
Liệu tất cả những tình cảm trên đời này, có được đáp lại không? Không, tất nhiên là không. Tôi tự hỏi trên đời này có định mệnh không? Định mệnh của tôi là ai mà giờ tôi lại thích người đó đến như vậy?
Tôi hy vọng tất cả những gì xuất phát từ trái tim sẽ đến được với trái tim, nhưng cuộc đời không phải là những trang văn lấp lánh, càng không phải là những câu chuyện cổ tích. Tôi loay hoay giữa những cảm xúc của chính mình: tiếp tục mến thương hay từ bỏ, đợi chờ hay chấm dứt,... Những băn khoăn đó cứ khiên tôi chông chênh như lạc vào mê cung của chính mình.
Bao nhiêu lần tôi ngồi và viết những thứ như thế này rồi khóc cho chính mình, và tự hỏi sao mình buồn quá.

Bao nhiêu lần tôi trách mình ngốc nghếch, bao nhiêu lần tôi nhìn ra bầu trời ngập nắng mà tự nhủ mình phải đổi thay. Vậy mà trái tim vẫn không ngừng hy vọng.
Mong. Chờ. Hy vọng. Khát khao. Rồi tuyệt vọng. Tất cả những cảm xúc ấy cứ thế đổi chỗ cho nhau trong tôi nhưng sao tôi không thể nói ra. Có thể người đó sẽ không quan tâm. Và sự thật có thể người đó sẽ chẳng quan tâm.
Nếu bạn đã từ thương nhớ một người như câu chuyện của tôi, thì đừng nhún vai mà cười như nó từng chưa xảy ra. Đó sẽ là những kỷ niệm đẹp như những bông hoa tuổi thanh xuân, sẽ làm mát tâm hồn bạn bất cứ khi nào bạn nhớ về....
"Cái này là tự huyễn hoặc mình, tự mình suy diễn, tự mình hành động và cuối cùng tự mình gánh chịu lấy kết quả...Đó là thứ tình cảm ích kỷ, những gì diễn ra chỉ có một mình mình biết, không ai biết hết"
2 câu nói của chị Mai về tình trạng hiện tại của tôi và BC....Chỉ biết câm nín mà nghe chị nói....
*********************************************
Guu.vn - Tôi thích người đó, tôi cứ mãi ngóng trông cái hình dáng ấy, giọng nói ấy, dù chỉ là thoáng qua, dù chỉ là tình cờ. Tôi cảm nhận những thứ xung quanh người đó bằng tất cả giác quan và trái tim của mình....
Tôi không chắc rằng đó có phải là yêu
không, tức là yêu đơn phương ấy. Điều kỳ lạ là, người đó dắt tôi đi qua
hết cung bậc tình cảm này đến cung bậc tình cảm khác. Có lẽ bởi vì tôi
thích người đó.
Tôi thích người đó, bởi vì tôi ngưỡng mộ người đó, tôi không biết
người đó từng trải qua bao nhiêu chuyện trong đời, để đến bây giờ người
đó trước mắt tôi tuyệt vời đến vậy. Tôi thích cách người đó cười, cách
người đó tự tin và vui vẻ.Tôi thích người đó, kể cả khi người ấy cáu giận và buồn chán. Tôi lo cho người đó đi về mà gặp mưa giông, ra ngoài mà trời nắng gắt. Thấy người ấy bơ phờ mệt mỏi, tôi thương và lo, nhưng thương và lo chỉ để đó, tôi có là gì của người ta đâu...
Liệu tất cả những tình cảm trên đời này, có được đáp lại không? Không, tất nhiên là không. Tôi tự hỏi trên đời này có định mệnh không? Định mệnh của tôi là ai mà giờ tôi lại thích người đó đến như vậy?
Tôi hy vọng tất cả những gì xuất phát từ trái tim sẽ đến được với trái tim, nhưng cuộc đời không phải là những trang văn lấp lánh, càng không phải là những câu chuyện cổ tích. Tôi loay hoay giữa những cảm xúc của chính mình: tiếp tục mến thương hay từ bỏ, đợi chờ hay chấm dứt,... Những băn khoăn đó cứ khiên tôi chông chênh như lạc vào mê cung của chính mình.
Bao nhiêu lần tôi ngồi và viết những thứ như thế này rồi khóc cho chính mình, và tự hỏi sao mình buồn quá.
Bao nhiêu lần tôi trách mình ngốc nghếch, bao nhiêu lần tôi nhìn ra bầu trời ngập nắng mà tự nhủ mình phải đổi thay. Vậy mà trái tim vẫn không ngừng hy vọng.
Mong. Chờ. Hy vọng. Khát khao. Rồi tuyệt vọng. Tất cả những cảm xúc ấy cứ thế đổi chỗ cho nhau trong tôi nhưng sao tôi không thể nói ra. Có thể người đó sẽ không quan tâm. Và sự thật có thể người đó sẽ chẳng quan tâm.
Và bạn thân mến của tôi ơi, nếu bạn đang phải lòng ai đó như tôi đây, thì đừng buồn lòng bạn nhé. Hãy biết ơn vì bạn có một trái tim biết rung động và mạnh mẽ. Đừng để trái tim của bạn vì những phút yếu lòng mà phủ nhận bạn là ai. Tất cả những điều bạn đang trải qua, sẽ khiến bạn trưởng thành và sâu sắc hơn. Bạn là một người tuyệt vời và bạn có thể vượt qua. Sẽ có một chút khó khăn đấy, nhưng mọi việc rồi sẽ tốt hơn, tin tôi đi, bạn xứng đáng nhận được những điều hạnh phúc hơn."I love you, and no matter what happens I will still love you and I still think of you all the time. I know it means nothing to you, but you mean everything to me."
Nếu bạn đã từ thương nhớ một người như câu chuyện của tôi, thì đừng nhún vai mà cười như nó từng chưa xảy ra. Đó sẽ là những kỷ niệm đẹp như những bông hoa tuổi thanh xuân, sẽ làm mát tâm hồn bạn bất cứ khi nào bạn nhớ về....
Mèo Con - Guu.vn
Chợt hiểu ra
Mà BC nè...
Có khi nào những lúc cậu hay bực dọc, những lúc cậu nổi nóng nói lên chính kiến của mình là vì:
- Tôi là leader, nhờ cậu làm việc, mà đôi khi lại cứ hay giỡn theo kiểu khinh khỉnh cậu khiến cho cậu tự ái ko?
- Cậu đang bị quá tải công việc nữa........
- Tôi cứ hay giỡn là nổi nóng chỉ vào mặt cậu....chắc cậu không thích như thế phải không? Còn lúc cần, hay bị Thủy la thì cứ bám lấy cậu........Chắc cậu thất vọng t lắm.......
Xin lỗi nếu tôi có sai....
Có khi nào những lúc cậu hay bực dọc, những lúc cậu nổi nóng nói lên chính kiến của mình là vì:
- Tôi là leader, nhờ cậu làm việc, mà đôi khi lại cứ hay giỡn theo kiểu khinh khỉnh cậu khiến cho cậu tự ái ko?
- Cậu đang bị quá tải công việc nữa........
- Tôi cứ hay giỡn là nổi nóng chỉ vào mặt cậu....chắc cậu không thích như thế phải không? Còn lúc cần, hay bị Thủy la thì cứ bám lấy cậu........Chắc cậu thất vọng t lắm.......
Xin lỗi nếu tôi có sai....
Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014
6 hours left to the end of 16.8
Tôi bắt đầu tin - Nếu bạn không nói ra, người đối diện chưa chắc đã biết và đã hiểu
Những thứ tình cảm câm lặng, rồi một ngày được người kia phát giác, rồi yêu nhau.....chắc mãi chỉ là phim :)
Những thứ tình cảm câm lặng, rồi một ngày được người kia phát giác, rồi yêu nhau.....chắc mãi chỉ là phim :)
Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014
Challenge accepted.........
Dear BC,
Tôi sẽ hi sinh, ko public ngày sn của mình vì cậu.....để xem cậu có thực sự nhớ và quan tâm ngày sn của tôi ko.........Có lẽ ngày mai sẽ là ván bài quyết định tất cả......Tôi sẽ chờ câu trả lời bằng hành động của cậu........Tôi sẽ cho phép bản thân mình bị ảo tưởng sức mạnh nốt lần này nữa thôi.......Sau đó tôi sẽ điều chỉnh hành động của mình với cậu cho thích hợp và ko làm phiền cậu nhiều nữa :)
@Gửi tôi: Thương lắm những giấc mơ vừa nhen nhóm đã bị chủ dập tắt phũ phàng.....Ôm ôm........thương thương..........
@Gửi Cún: Sinh nhật năm ngoái còn có cậu thu âm tặng tớ......sinh nhật năm nay thì khác rồi......lòng tớ một lỗ hoang hoác.............Cứ nhớ tới cậu là lại khóc....ko kiềm được.........
Ưoc gì bây giờ có ai vỗ về.........cho những giọt nước mắt hư hỏng này thôi rơi.......................
Tôi sẽ hi sinh, ko public ngày sn của mình vì cậu.....để xem cậu có thực sự nhớ và quan tâm ngày sn của tôi ko.........Có lẽ ngày mai sẽ là ván bài quyết định tất cả......Tôi sẽ chờ câu trả lời bằng hành động của cậu........Tôi sẽ cho phép bản thân mình bị ảo tưởng sức mạnh nốt lần này nữa thôi.......Sau đó tôi sẽ điều chỉnh hành động của mình với cậu cho thích hợp và ko làm phiền cậu nhiều nữa :)
@Gửi tôi: Thương lắm những giấc mơ vừa nhen nhóm đã bị chủ dập tắt phũ phàng.....Ôm ôm........thương thương..........
@Gửi Cún: Sinh nhật năm ngoái còn có cậu thu âm tặng tớ......sinh nhật năm nay thì khác rồi......lòng tớ một lỗ hoang hoác.............Cứ nhớ tới cậu là lại khóc....ko kiềm được.........
Ưoc gì bây giờ có ai vỗ về.........cho những giọt nước mắt hư hỏng này thôi rơi.......................
Sợ......khoảng cách....
Tôi bắt đầu sợ.....khoảng cách ko níu giữ được tình bạn...thì tình yêu sao dám nghĩ đến.....30' trước ngày sinh nhật......một màu u tối.........
Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014
Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014
Hơi buồn
Đờ Mờ Tờ ah...
You cần một người lắng nghe hay một người đưa ra solution?
Thấy hơi buồn khi bị gạt ra khỏi vòng xoay cuộc sống của you :)
You cần một người lắng nghe hay một người đưa ra solution?
Thấy hơi buồn khi bị gạt ra khỏi vòng xoay cuộc sống của you :)
Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014
Ngốc
"Cái thứ tình yêu mang tên đơn phương là cái
gì? Sao khiến con người giỏi chịu đựng tổn thương cũng cam tâm tha
thứ.Rồi lại tự cho mình cái quyền âm thầm quan tâm vô điều kiện để an
yên cõi lòng..""
Nhặt được trên mạng - đơ mất mấy giây....Rồi tự nhủ với lòng, chắc hết tháng 8 này sẽ hết thôi.....mọi thứ sẽ sớm kết thúc trong tháng 8 này :) Những mong chờ, những hi vọng, rốt cuộc cũng chỉ là hư ảo mà thôi :) Hư ảo :)
Ngày mai - cũng sẽ là 1 ngày hư ảo, vô thường, và chắc lại thêm nhiều vết sẹo mới..CG & BC....
Đăng vài tấm hình cho đỡ buồn nè :)
Đây là mấy tấm hình chụp bên Q10, thích những hàng cây cổ thụ 2 bên đường, thích cả cái nền trời giăng mắc đầy những dây điện :) Sài Gòn - thật nhất từ những điều bình dị :)
Vietnam at a glance
Nhặt được trên mạng - đơ mất mấy giây....Rồi tự nhủ với lòng, chắc hết tháng 8 này sẽ hết thôi.....mọi thứ sẽ sớm kết thúc trong tháng 8 này :) Những mong chờ, những hi vọng, rốt cuộc cũng chỉ là hư ảo mà thôi :) Hư ảo :)
Ngày mai - cũng sẽ là 1 ngày hư ảo, vô thường, và chắc lại thêm nhiều vết sẹo mới..CG & BC....
Đăng vài tấm hình cho đỡ buồn nè :)
Đây là mấy tấm hình chụp bên Q10, thích những hàng cây cổ thụ 2 bên đường, thích cả cái nền trời giăng mắc đầy những dây điện :) Sài Gòn - thật nhất từ những điều bình dị :)
1 góc cà phê tôi đợi em :)
Giăng mắc nền trời
Vietnam at a glance
Một góc Sài Gòn
Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014
Phải đặt tiêu đề nữa ah???
Cách 1 ngày lại khóc - ko bik tại sao lại dễ rơi nước mắt thời gian này đến thế......Hóa ra nó có sức phá hủy hơn mình tưởng..........
Chuyện dh
Chuyện BC
Chuyện người thay thế trong cả BC lẫn Finance leader......Gia trị của tôi rốt cuộc là gì?
Thấy mình bất tài và vô dụng :)
https://www.youtube.com/watch?v=wDscm1XPFEE
Chuyện dh
Chuyện BC
Chuyện người thay thế trong cả BC lẫn Finance leader......Gia trị của tôi rốt cuộc là gì?
Thấy mình bất tài và vô dụng :)
https://www.youtube.com/watch?v=wDscm1XPFEE
Những điều thú vị sau bao ngày buồn :))
Wohooo yeahhhh,
Hôm nay ngồi ở library mà thiếu điều muốn hét lên vì sung sướng và hạnh phúc ko :))))
Kể cho nghe:
1. IHRM
Đi tìm sách trong lib để viết report cho IHRM, mới đầu thấy thất vọng vì gõ keyword là IHRM mà ko ra. Ai dè lủi thủi đi trong thư viện tìm một hồi lại ra được một đống sách về Management across culture này kia, cực hay. Trời ơi, ôm một đống sách về Intercultural management mà thấy thú vị vô cùng, chỉ muốn nhảy cà tưng lên lúc đó thôi *yêu yêu*
2. Headhunter:
Tự nhiên ngồi search search về slogan cho mấy công ty headhunter, lại thế nào mò ra được blog của Thắng Lê - một người headhunter giỏi, rồi mò mò đọc tiếp mấy bài viết về headhunter ở Việt Nam, nghe cũng thú vị :)
Paste vô đây vài cái để đọc cho biết về headhunter nè :) Ui mà giờ mới thấy cái bài này vừa mới được đăng hôm nay luôn - 5/8/2014 haha, I love today so much. Hôm nay giống như mang niềm vui tới bù lại cho bữa giờ tâm can đè nặng khóc bù lu bù loa hí hí
"
Hôm nay ngồi ở library mà thiếu điều muốn hét lên vì sung sướng và hạnh phúc ko :))))
Kể cho nghe:
1. IHRM
Đi tìm sách trong lib để viết report cho IHRM, mới đầu thấy thất vọng vì gõ keyword là IHRM mà ko ra. Ai dè lủi thủi đi trong thư viện tìm một hồi lại ra được một đống sách về Management across culture này kia, cực hay. Trời ơi, ôm một đống sách về Intercultural management mà thấy thú vị vô cùng, chỉ muốn nhảy cà tưng lên lúc đó thôi *yêu yêu*
2. Headhunter:
Tự nhiên ngồi search search về slogan cho mấy công ty headhunter, lại thế nào mò ra được blog của Thắng Lê - một người headhunter giỏi, rồi mò mò đọc tiếp mấy bài viết về headhunter ở Việt Nam, nghe cũng thú vị :)
Paste vô đây vài cái để đọc cho biết về headhunter nè :) Ui mà giờ mới thấy cái bài này vừa mới được đăng hôm nay luôn - 5/8/2014 haha, I love today so much. Hôm nay giống như mang niềm vui tới bù lại cho bữa giờ tâm can đè nặng khóc bù lu bù loa hí hí
"
Thợ săn 25 tuổi và nghề ‘chọn mặt trao lương khủng’
Với gần 4 năm kinh nghiệm, tìm kiếm thành
công hàng trăm nhân sự cao cấp cho các công ty, tập đoàn kinh tế lớn ở
Việt Nam, Thắng là headhunter trẻ tuổi nhưng già nghề.
Nguyễn Thạc Thắng, 25
tuổi, tốt nghiệp ĐH Kent (Anh) năm 2010, đã có gần 4 năm kinh
nghiệm săn đầu người (headhunter) tại Việt Nam và là một trong
những thợ săn trẻ tuổi nhưng già nghề trong giới headhunter hiện
nay.
Trúng tuyển vì… lỳ
Tốt nghiệp ngành Quản trị kinh doanh, về nước, Thắng được bố mẹ gợi ý nên tận dụng mối quan hệ của gia đình để có một công việc ổn định. Thế nhưng cậu lại chọn hướng đi độc lập, tự tìm kiếm công việc phù hợp nhằm tìm hiểu thị trường Việt Nam, phát triển những kỹ năng cần có để từng bước thực hiện ước mơ dài hơi là mở một công ty riêng. Với mong muốn ấy, Thắng quyết định chọn headhunt là nghề khởi nghiệp. “Nghề này là con đường ngắn nhất giúp mình tiếp xúc với những nhân tài, tìm kiếm và học hỏi ở họ những bài học kinh doanh, các tố chất để trở thành một nhân sự hàng đầu, đồng thời, có những hiểu biết và đánh giá sâu sắc về tình hình thị trường nhân lực trong nước”, Thắng chia sẻ.
Dù xuất hiện khá lâu, thời điểm đó, săn đầu người vẫn
là nghề chưa phổ biến ở Việt Nam. Tuy nhiên, đây lại là nghề đòi
hỏi người làm cần có nhiều năm kinh nghiệm, quan hệ rộng và
thành thạo nhiều kỹ năng mềm như thuyết trình, đàm phán, quan
hệ công chúng.... Tự nhận mình lúc ấy còn "non" nhưng vì mục
tiêu đã chọn, Thắng quyết trở thành một headhunter.
Tìm ra hơn 10 công ty làm dịch vụ săn đầu người tại Việt Nam, gửi email liên hệ cho hàng loạt các contact (địa chỉ liên hệ) của những chuyên gia săn đầu người nổi lên lúc đó, hơn 2/3 thư gửi đi được phản hồi nhưng "anh lính mới" đều nhận được những câu trả lời cùng một nội dung "còn quá non trẻ để làm một thợ săn". Một số người gợi ý Thắng nên tìm những con đường gián tiếp, dễ dàng hơn để từng bước tiếp cận với nghề. Tưởng chừng mục tiêu đành phải rẽ hướng, may thay, một team headhunter của Navigos, công ty hàng đầu về săn đầu người tại Việt Nam thời bấy giờ, khuyết một vị trí. Vậy là Thắng được gọi đi phỏng vấn.
Ngót 4 tiếng đồng hồ, Thắng bị “quay” chóng mặt bởi những chuyên gia nhân sự cấp cao, sành sỏi trong nghề chỉ chú tâm vào việc cho mình thấy những non kém của bản thân hòng “thử trình lính mới”. Nhưng vì đã chuẩn bị tâm lý trước, tự tin ở phông kiến thức của bản thân, trình độ tiếng Anh tốt và giữ vững lập trường, cuối cùng, Thắng nhận được cái gật đầu của ban tuyển dụng. Nhận mức lương thấp nhất công ty, 10 triệu đồng/tháng, nhưng lượng công việc ngang ngửa các thợ săn dày kinh nghiệm, Thắng tự nhủ cần cố gắng gấp nhiều lần để “đốt cháy khoảng cách”.
Không đơn giản là “buôn nước bọt”, nhận lương khủng
Thị trường tuyển dụng tại Việt Nam luôn sôi động nhưng riêng đối với nhân sự cấp cao, hoạt động tuyển dụng diễn ra phức tạp hơn, gian nan hơn nhiều. Môi trường làm việc thường xuyên tiếp xúc với những nhân sự cao cấp là những nhân tài giàu trải nghiệm nên Thắng phải nỗ lực vượt bậc, hoàn thiện mình để nói chuyện, trao đổi, tranh luận với họ trước khi “săn” họ.
Sau 3 tháng “ập” vào việc, học từ cách search database (truy cập dữ liệu), phân tích, chọn lọc hồ sơ đến những nghệ thuật làm quen, bắt chuyện và đối thoại…, Thắng có chiến công đầu tiên của mình là tìm thành công nhân sự cho vị trí trợ lý tổng giám đốc một công ty viễn thông lớn ở Việt Nam. Ứng viên học MBA tại Nhật, nhận việc và chốt mức lương với công ty 25 triệu đồng/tháng.
Một trong những deal (đơn hàng) lớn nhất Thắng đã làm là
tìm kiếm vị trí giám đốc nhân sự cho một tập đoàn kinh tế đa
lĩnh vực với hơn 20 công ty con tại Việt Nam, quy mô hơn 3.000
người. Thời gian tập đoàn trên trống vị này lên tới 7 tháng,
nhân sự trước đó đảm nhận vị trí khoảng 50 tuổi, mức lương
được phía tập đoàn thông báo là 5.000 đôla (hơn 100 triệu
đồng/tháng).
Chừng đó thông tin đủ để Thắng hiểu tầm vóc và đẳng cấp của nhân tài mình cần săn về cho khách hàng phải là người có kinh nghiệm tương đương nhân sự cũ và thậm chí phải giỏi hơn họ thì mới có thể ngồi vào vị trí đã buộc phải để trống thời gian dài. Ứng viên phù hợp mà Thắng tìm được đầu tiên là nữ giám đốc một khách sạn lớn tại Hà Nội, có nhu cầu thay đổi môi trường làm việc. Tuy nhiên, sau 2 tháng đàm phán, chiến công tưởng chừng đã trong tầm tay thì nhân sự đột ngột thay đổi quyết định, ở lại với công ty. Lý do là phía khách sạn nắm được thông tin về nhân sự, đã thuyết phục chị này ở lại với một vị trí cao hơn.
Bỏ qua 2 tháng vất vả, Thắng tiếp tục săn tìm mục tiêu mới với quyết tâm lớn hơn nhằm bù lại cho khách hàng quãng thời gian phải chờ đợi. Ứng viên được chọn khiến cả Thắng và khách hàng đều hài lòng. Đó là nữ giám đốc nhân sự của một công ty tài chính Mỹ có 300 nhân viên ở Việt Nam. Mức lương được trả cho nhân sự là 5.000 đôla, tăng khoảng 25% so với mức công bố ở công ty cũ.
Những vất vả trong nghề được bù lại bằng khoản thu nhập hàng tháng tương xứng với các chiến công của thợ săn. Tránh tiết lộ chi tiết thu nhập, Thắng chia sẻ, trung bình, lương cơ bản của thợ săn trong những công ty chuyên về dịch vụ headhunter uy tín được tính theo năm kinh nghiệm. Thông thường, với kinh nghiệm từ 0 đến 1 năm, mức này là 7 - 10 triệu đồng/tháng, 1 - 3 năm là 10 - 17 triệu đồng/ tháng, từ 3 năm kinh nghiệm trở lên, lương cứng của headhunter có thể từ 1.000 đôla/tháng trở lên. Bên cạnh đó, các chuyên gia săn đầu người sẽ được hưởng tiền thưởng doanh số hàng tháng bằng 10 - 20% tổng chi phí khách hàng phải bỏ ra cho công ty săn đầu người để mời thành công nhân tài về. Thường mức chi phí này bằng khoảng 2 - 3 tháng lương nhân sự.
Như vậy, nếu lương nhân sự cao cấp được ở mức 30 triệu đồng/ tháng thì công ty săn đầu người sẽ được trả phí ít nhất 60 triệu đồng và thợ săn thực hiện thành công job này hưởng hoa hồng ít nhất 6 triệu đồng. Như vậy, một tháng, nếu hoàn thành được khoảng 2 - 3 "job" (đơn hàng về nhân sự) thì riêng tiền hoa hồng cũng có thể gấp 3 - 4 lần lương cơ bản.
Sau gần 4 năm, Thắng đã xử lý hàng trăm “job” khó, dễ khác nhau cho nhiều doanh nghiệp trong và ngoài nước, có chỗ đứng và uy tín trong nghề đủ để nhiều doanh nghiệp lớn “chọn mặt gửi vàng”. Thợ săn trẻ tuổi, già nghề này cho biết, để tìm được nhân sự cấp cao hài lòng khách hàng, một "job" có thể kéo dài từ 2 đến 7 - 8 tháng với rất nhiều cuộc đàm phán, phỏng vấn, đối thoại, cân nhắc, chọn lựa... mà headhunter luôn là người cầm trịch.
Những phi vụ để đời đôi khi lại không phải là vụ có mức lương khủng nhất cho nhân sự mà chính lại ở những vụ tìm nhân tài cho những mức thu nhập tầm trung của nhân sự cao cấp, khoảng 40 - 60 triệu đồng. Và việc nhân sự đồng ý thỏa thuận, nhận việc cũng không chỉ vì lương mà đó là kết quả của một quá trình làm việc công phu giữa thợ săn, khách hàng và ứng viên. Điều đó đủ để thấy công việc của một headhunter không đơn giản chỉ là những chuyến “buôn nước bọt”, nhận lương khủng như suy nghĩ sai lệch của nhiều người.
Nói về thu nhập “như mơ” nhưng Thắng cũng thẳng thắn cho biết, sự thật là khoảng 50% các headhunter không trụ lại được với một công ty tuyển dụng trong khoảng 6 - 9 tháng nếu họ không đủ sức bền, độ thông minh, nhanh nhạy và cả đạo đức để đứng vững và phát triển với nghề.
Trúng tuyển vì… lỳ
Tốt nghiệp ngành Quản trị kinh doanh, về nước, Thắng được bố mẹ gợi ý nên tận dụng mối quan hệ của gia đình để có một công việc ổn định. Thế nhưng cậu lại chọn hướng đi độc lập, tự tìm kiếm công việc phù hợp nhằm tìm hiểu thị trường Việt Nam, phát triển những kỹ năng cần có để từng bước thực hiện ước mơ dài hơi là mở một công ty riêng. Với mong muốn ấy, Thắng quyết định chọn headhunt là nghề khởi nghiệp. “Nghề này là con đường ngắn nhất giúp mình tiếp xúc với những nhân tài, tìm kiếm và học hỏi ở họ những bài học kinh doanh, các tố chất để trở thành một nhân sự hàng đầu, đồng thời, có những hiểu biết và đánh giá sâu sắc về tình hình thị trường nhân lực trong nước”, Thắng chia sẻ.
Nguyễn Thạc Thắng (thứ 2 từ phải sang) và các đồng nghiệp. Ảnh: NVCC. |
Tìm ra hơn 10 công ty làm dịch vụ săn đầu người tại Việt Nam, gửi email liên hệ cho hàng loạt các contact (địa chỉ liên hệ) của những chuyên gia săn đầu người nổi lên lúc đó, hơn 2/3 thư gửi đi được phản hồi nhưng "anh lính mới" đều nhận được những câu trả lời cùng một nội dung "còn quá non trẻ để làm một thợ săn". Một số người gợi ý Thắng nên tìm những con đường gián tiếp, dễ dàng hơn để từng bước tiếp cận với nghề. Tưởng chừng mục tiêu đành phải rẽ hướng, may thay, một team headhunter của Navigos, công ty hàng đầu về săn đầu người tại Việt Nam thời bấy giờ, khuyết một vị trí. Vậy là Thắng được gọi đi phỏng vấn.
Ngót 4 tiếng đồng hồ, Thắng bị “quay” chóng mặt bởi những chuyên gia nhân sự cấp cao, sành sỏi trong nghề chỉ chú tâm vào việc cho mình thấy những non kém của bản thân hòng “thử trình lính mới”. Nhưng vì đã chuẩn bị tâm lý trước, tự tin ở phông kiến thức của bản thân, trình độ tiếng Anh tốt và giữ vững lập trường, cuối cùng, Thắng nhận được cái gật đầu của ban tuyển dụng. Nhận mức lương thấp nhất công ty, 10 triệu đồng/tháng, nhưng lượng công việc ngang ngửa các thợ săn dày kinh nghiệm, Thắng tự nhủ cần cố gắng gấp nhiều lần để “đốt cháy khoảng cách”.
Không đơn giản là “buôn nước bọt”, nhận lương khủng
Thị trường tuyển dụng tại Việt Nam luôn sôi động nhưng riêng đối với nhân sự cấp cao, hoạt động tuyển dụng diễn ra phức tạp hơn, gian nan hơn nhiều. Môi trường làm việc thường xuyên tiếp xúc với những nhân sự cao cấp là những nhân tài giàu trải nghiệm nên Thắng phải nỗ lực vượt bậc, hoàn thiện mình để nói chuyện, trao đổi, tranh luận với họ trước khi “săn” họ.
Sau 3 tháng “ập” vào việc, học từ cách search database (truy cập dữ liệu), phân tích, chọn lọc hồ sơ đến những nghệ thuật làm quen, bắt chuyện và đối thoại…, Thắng có chiến công đầu tiên của mình là tìm thành công nhân sự cho vị trí trợ lý tổng giám đốc một công ty viễn thông lớn ở Việt Nam. Ứng viên học MBA tại Nhật, nhận việc và chốt mức lương với công ty 25 triệu đồng/tháng.
Một buổi diễn giảng về định hướng nghề nghiệp cho sinh viên của Nguyễn Thạc Thắng tại Đại học Ngoại thương Hà Nội. Ảnh: NVCC. |
Chừng đó thông tin đủ để Thắng hiểu tầm vóc và đẳng cấp của nhân tài mình cần săn về cho khách hàng phải là người có kinh nghiệm tương đương nhân sự cũ và thậm chí phải giỏi hơn họ thì mới có thể ngồi vào vị trí đã buộc phải để trống thời gian dài. Ứng viên phù hợp mà Thắng tìm được đầu tiên là nữ giám đốc một khách sạn lớn tại Hà Nội, có nhu cầu thay đổi môi trường làm việc. Tuy nhiên, sau 2 tháng đàm phán, chiến công tưởng chừng đã trong tầm tay thì nhân sự đột ngột thay đổi quyết định, ở lại với công ty. Lý do là phía khách sạn nắm được thông tin về nhân sự, đã thuyết phục chị này ở lại với một vị trí cao hơn.
Bỏ qua 2 tháng vất vả, Thắng tiếp tục săn tìm mục tiêu mới với quyết tâm lớn hơn nhằm bù lại cho khách hàng quãng thời gian phải chờ đợi. Ứng viên được chọn khiến cả Thắng và khách hàng đều hài lòng. Đó là nữ giám đốc nhân sự của một công ty tài chính Mỹ có 300 nhân viên ở Việt Nam. Mức lương được trả cho nhân sự là 5.000 đôla, tăng khoảng 25% so với mức công bố ở công ty cũ.
Những vất vả trong nghề được bù lại bằng khoản thu nhập hàng tháng tương xứng với các chiến công của thợ săn. Tránh tiết lộ chi tiết thu nhập, Thắng chia sẻ, trung bình, lương cơ bản của thợ săn trong những công ty chuyên về dịch vụ headhunter uy tín được tính theo năm kinh nghiệm. Thông thường, với kinh nghiệm từ 0 đến 1 năm, mức này là 7 - 10 triệu đồng/tháng, 1 - 3 năm là 10 - 17 triệu đồng/ tháng, từ 3 năm kinh nghiệm trở lên, lương cứng của headhunter có thể từ 1.000 đôla/tháng trở lên. Bên cạnh đó, các chuyên gia săn đầu người sẽ được hưởng tiền thưởng doanh số hàng tháng bằng 10 - 20% tổng chi phí khách hàng phải bỏ ra cho công ty săn đầu người để mời thành công nhân tài về. Thường mức chi phí này bằng khoảng 2 - 3 tháng lương nhân sự.
Như vậy, nếu lương nhân sự cao cấp được ở mức 30 triệu đồng/ tháng thì công ty săn đầu người sẽ được trả phí ít nhất 60 triệu đồng và thợ săn thực hiện thành công job này hưởng hoa hồng ít nhất 6 triệu đồng. Như vậy, một tháng, nếu hoàn thành được khoảng 2 - 3 "job" (đơn hàng về nhân sự) thì riêng tiền hoa hồng cũng có thể gấp 3 - 4 lần lương cơ bản.
Sau gần 4 năm, Thắng đã xử lý hàng trăm “job” khó, dễ khác nhau cho nhiều doanh nghiệp trong và ngoài nước, có chỗ đứng và uy tín trong nghề đủ để nhiều doanh nghiệp lớn “chọn mặt gửi vàng”. Thợ săn trẻ tuổi, già nghề này cho biết, để tìm được nhân sự cấp cao hài lòng khách hàng, một "job" có thể kéo dài từ 2 đến 7 - 8 tháng với rất nhiều cuộc đàm phán, phỏng vấn, đối thoại, cân nhắc, chọn lựa... mà headhunter luôn là người cầm trịch.
Những phi vụ để đời đôi khi lại không phải là vụ có mức lương khủng nhất cho nhân sự mà chính lại ở những vụ tìm nhân tài cho những mức thu nhập tầm trung của nhân sự cao cấp, khoảng 40 - 60 triệu đồng. Và việc nhân sự đồng ý thỏa thuận, nhận việc cũng không chỉ vì lương mà đó là kết quả của một quá trình làm việc công phu giữa thợ săn, khách hàng và ứng viên. Điều đó đủ để thấy công việc của một headhunter không đơn giản chỉ là những chuyến “buôn nước bọt”, nhận lương khủng như suy nghĩ sai lệch của nhiều người.
Nói về thu nhập “như mơ” nhưng Thắng cũng thẳng thắn cho biết, sự thật là khoảng 50% các headhunter không trụ lại được với một công ty tuyển dụng trong khoảng 6 - 9 tháng nếu họ không đủ sức bền, độ thông minh, nhanh nhạy và cả đạo đức để đứng vững và phát triển với nghề.
Diệp Sa"
Còn đây là blog của anh đó - nghe cái từ Passionate Headhunter nghe hay hay :)))
http://thanghr2b.tumblr.com/post/3383331102/headhunt
Bonus thêm vài cái link về headhunter:
http://headhuntvietnam.blogspot.com/
https://www.hr2b.com/
http://blognhansu.net/tag/headhunter/
Thêm một bài nữa nè:
Bonus thêm vài cái link về headhunter:
http://headhuntvietnam.blogspot.com/
https://www.hr2b.com/
http://blognhansu.net/tag/headhunter/
Thêm một bài nữa nè:
"Headhunter - nghề hấp dẫn và những điều ít người biết
Ai là người cần đến Headhunting?
Khi các tập đoàn nước ngoài đầu tư vào Việt Nam, ngoài các yêu cầu tư vấn về nhân lực, về văn hóa và các điều luật tại nước sở tại, họ rất cần những người quản lý cấp cao hội đủ khả năng và tố chất lãnh đạo để lèo lái cả một tập đoàn trong môi trường mới đầy cạnh tranh và thử thách. Làm sao để tìm được người thích hợp? Đưa CEO người nước ngoài từ tập đoàn về quản lý sẽ có những ưu điểm bên cạnh những khuyết điểm. Họ có thể nắm rõ chiến lược của tập đoàn, phong cách làm việc chuyện nghiệp và đưa ra những kế sách hay. Tuy nhiên họ sẽ mất nhiều thời gian để thích nghi với môi trường sống mới, sự khác biệt về văn hóa, ngôn ngữ, sự thiếu hụt nhân lực và những trải nghiệm ở thị trường nội địa... Giải pháp thứ hai là tìm một người hội tụ đủ các yếu tố trên và đủ “tầm” để có thể tin tưởng giao cả số mệnh của cả một tập đoàn. Vậy tìm người đó ở đâu? Lúc này, những Headhunter sẽ ra tay.
Công việc của một Headhunter
Cụm từ Headhunting (săn đầu người) và Headhunter (người đi săn đầu người) hẳn không còn xa lạ với nhiều người. Nhưng công việc của họ thì chưa được nhiều người hiểu một cách đầy đủ. Trong xu thế thị trường cạnh tranh, nhu cầu “chiêu hiền đãi sĩ” được các công ty đặt lên hàng đầu. Bên cạnh đó, Nhân sự nội bộ cũng không dễ dàng tìm kiếm một ứng viên phù hợp trong trăm ngàn hồ sơ thông qua các quảng cáo tuyển dụng và việc hạn chế mối quan hệ với nguồn ứng viên cao cấp ngoài thị trường cũng ít nhiếu ảnh hưởng đến chất lượng “đãi cát tìm vàng”. Tương tự như vậy, các chiến binh qua nhiều năm kinh nghiệm thương trường, nắm giữ các vị trí chủ lực của công ty – họ sẽ không dễ dàng công khai hồ sơ trên những phương tiện đại chúng như các website tìm việc, báo chí hay nộp đại trà vào các công ty đang tuyển dụng mà trên hết họ cần tìm hiểu thông tin đầy đủ về một công ty mà họ nhắm đến. Và cả hai nhu cầu gặp nhau ở Headhunter.
Bên cạnh đó, Headhunter cũng cần tìm hiểu về văn hóa gia đình của ứng viên, tính cách, quan niệm sống và định hướng nghề nghiệp đê có sự tư vấn các cơ hội thích hợp nhất nhằm giúp họ thăng hoa trong sự nghiệp.
Nhu cầu tuyển dụng người tài hiện khá cao, chúng tôi có hơn 100 vị trí cấp cao mỗi tháng. Trong năm 2009 – 2010, nhu cầu sử dụng dịch vụ Headhunting tăng cao từ 2 ngành Tài chính – Ngân hàng và ngành Công nghiệp nặng được các nhà đầu tư từ những quốc gia có nền công nghiệp phát triển như Singapore, Hongkong, Úc, Nhật...
Tố chất để trở thành một Headhunter thành công?
Một Headhunter giỏi cần có đến 60% kĩ năng sales và 40% kĩ năng về nhân sự, bước chân vào nghề này với “background” xuất thân từ sales sẽ là một lợi thế. Ngoài ra, một headhunter thành công là người có phong thái cởi mở, tự tin trong giao tiếp, biết xây dựng và phát triển các mối quan hệ, là người kết nối trong công đồng. Họ đòi hỏi phải luôn thắp sáng suy nghĩ lạc quan, khéo léo nắm bắt tâm lý và tinh tế trong cách xử lý tình huống. Ngoài ra họ cần phải khách quan trong việc đánh giá ứng viện dựa trên năng lực, tố chất qua hành vi... chứ không dựa trên cảm nhận cảm tính.
Headhunter luôn có sẵn một cơ sở dữ liệu ứng viên riêng cùng với sự am hiểu về thị trường trong lĩnh vực hoạt động, để khi có yêu cầu từ khách hàng họ sẽ phải định hình sẵn trong đầu những ứng viên tương ứng với vị trí đó giúp quá trình hỗ trợ khách hàng nhanh nhất và có chất lượng nhất.
Headhunter không dừng lại ở góc độ tuyển thành công 1 vị trí cho khách hàng. Hơn thế nữa họ còn đảm bảo ứng viên trong quá trình làm quen với môi trường làm việc mới và tư vấn thêm cho họ những thông tin về công ty. Trong trường hợp họ ra đi thì Headhunter cũng là người cần phải tìm hiểu để biết được lý do sâu thẳm, sự phù hợp và chưa phù hợp ở những góc độ nào, dồng thời nắm được những ưu – khuyết điểm của công ty tuyển dụng. Sau đó sẽ đưa ra những giải pháp phù hợp hơn cho những lần tuyển dụng sau. Mà những điểm này bình thường không phải lúc nào cũng biết được.
Sự đến – đi giữa ứng viên với các công ty có nhu cầu tuyển dụng cũng là một điểm lợi của các dịch vụHeadhunting, vì nguồn nhân lực chỉ chảy từ nơi này sang nơi khác. Do đó, dịch vụ Headhunting lại càng nở rộ. Các công ty có nhu cầu tuyển dụng có thể sử dụng cùng lúc nhiều đơn vị khác nhau để tìm kiếm nhân sự cấp cao bởi vì chi phí cho dịch vụ bằng 0%, trừ khi giới thiệu ứng viên thành công thì chi phí dịch vụ mới được tính dựa trên mức lương của ứng viên, nên cuộc cạnh tranh giữa các Headhunter nói riêng và các công ty tư vấn nhân sự có dịch vụ Headhunting nói chung ngày càng khốc liệt. Và tất nhiên, sẽ không có chỗ đứng cho những “thợ săn” không thực sự chuyên nghiệp và không trau dồi kĩ năng cần thiết.
Có nhiều ý kiến cho rằng, những Headhunter thường bị những công ty có nhân sự cao cấp “sợ và ghét”. Lý do là họ “lôi kéo” nhân sự giỏi của họ qua đầu quân cho công ty đối thủ cạnh tranh, nhưng cá nhân tôi cho rằng, mỗi công ty thực sự tốt sẽ phải xây dựng những chiến lược về nhân sự và chính sách giữ chân nhân sự giỏi hiệu quả, còn không, nhân sự ra đi là điều tất yếu, không cần phải đến khi những Headhunter cho họ biết về các đề nghị tốt hơn.
Trần Thùy Trâm - Giám đốc Dịch vụ Tìm kiếm & Tuyển dụng Quản trị viên, Công ty Cổ phần Le & Associates(L&A)"
3. Tối nay lại được coi Lovebus nữa :) Chưa bao giờ thấy thứ 3 đẹp như vậy :) Yahuuuuuuuuu :)
Ai là người cần đến Headhunting?
Khi các tập đoàn nước ngoài đầu tư vào Việt Nam, ngoài các yêu cầu tư vấn về nhân lực, về văn hóa và các điều luật tại nước sở tại, họ rất cần những người quản lý cấp cao hội đủ khả năng và tố chất lãnh đạo để lèo lái cả một tập đoàn trong môi trường mới đầy cạnh tranh và thử thách. Làm sao để tìm được người thích hợp? Đưa CEO người nước ngoài từ tập đoàn về quản lý sẽ có những ưu điểm bên cạnh những khuyết điểm. Họ có thể nắm rõ chiến lược của tập đoàn, phong cách làm việc chuyện nghiệp và đưa ra những kế sách hay. Tuy nhiên họ sẽ mất nhiều thời gian để thích nghi với môi trường sống mới, sự khác biệt về văn hóa, ngôn ngữ, sự thiếu hụt nhân lực và những trải nghiệm ở thị trường nội địa... Giải pháp thứ hai là tìm một người hội tụ đủ các yếu tố trên và đủ “tầm” để có thể tin tưởng giao cả số mệnh của cả một tập đoàn. Vậy tìm người đó ở đâu? Lúc này, những Headhunter sẽ ra tay.
Công việc của một Headhunter
Cụm từ Headhunting (săn đầu người) và Headhunter (người đi săn đầu người) hẳn không còn xa lạ với nhiều người. Nhưng công việc của họ thì chưa được nhiều người hiểu một cách đầy đủ. Trong xu thế thị trường cạnh tranh, nhu cầu “chiêu hiền đãi sĩ” được các công ty đặt lên hàng đầu. Bên cạnh đó, Nhân sự nội bộ cũng không dễ dàng tìm kiếm một ứng viên phù hợp trong trăm ngàn hồ sơ thông qua các quảng cáo tuyển dụng và việc hạn chế mối quan hệ với nguồn ứng viên cao cấp ngoài thị trường cũng ít nhiếu ảnh hưởng đến chất lượng “đãi cát tìm vàng”. Tương tự như vậy, các chiến binh qua nhiều năm kinh nghiệm thương trường, nắm giữ các vị trí chủ lực của công ty – họ sẽ không dễ dàng công khai hồ sơ trên những phương tiện đại chúng như các website tìm việc, báo chí hay nộp đại trà vào các công ty đang tuyển dụng mà trên hết họ cần tìm hiểu thông tin đầy đủ về một công ty mà họ nhắm đến. Và cả hai nhu cầu gặp nhau ở Headhunter.
Bên cạnh đó, Headhunter cũng cần tìm hiểu về văn hóa gia đình của ứng viên, tính cách, quan niệm sống và định hướng nghề nghiệp đê có sự tư vấn các cơ hội thích hợp nhất nhằm giúp họ thăng hoa trong sự nghiệp.
Nhu cầu tuyển dụng người tài hiện khá cao, chúng tôi có hơn 100 vị trí cấp cao mỗi tháng. Trong năm 2009 – 2010, nhu cầu sử dụng dịch vụ Headhunting tăng cao từ 2 ngành Tài chính – Ngân hàng và ngành Công nghiệp nặng được các nhà đầu tư từ những quốc gia có nền công nghiệp phát triển như Singapore, Hongkong, Úc, Nhật...
Tố chất để trở thành một Headhunter thành công?
Một Headhunter giỏi cần có đến 60% kĩ năng sales và 40% kĩ năng về nhân sự, bước chân vào nghề này với “background” xuất thân từ sales sẽ là một lợi thế. Ngoài ra, một headhunter thành công là người có phong thái cởi mở, tự tin trong giao tiếp, biết xây dựng và phát triển các mối quan hệ, là người kết nối trong công đồng. Họ đòi hỏi phải luôn thắp sáng suy nghĩ lạc quan, khéo léo nắm bắt tâm lý và tinh tế trong cách xử lý tình huống. Ngoài ra họ cần phải khách quan trong việc đánh giá ứng viện dựa trên năng lực, tố chất qua hành vi... chứ không dựa trên cảm nhận cảm tính.
Headhunter luôn có sẵn một cơ sở dữ liệu ứng viên riêng cùng với sự am hiểu về thị trường trong lĩnh vực hoạt động, để khi có yêu cầu từ khách hàng họ sẽ phải định hình sẵn trong đầu những ứng viên tương ứng với vị trí đó giúp quá trình hỗ trợ khách hàng nhanh nhất và có chất lượng nhất.
Headhunter không dừng lại ở góc độ tuyển thành công 1 vị trí cho khách hàng. Hơn thế nữa họ còn đảm bảo ứng viên trong quá trình làm quen với môi trường làm việc mới và tư vấn thêm cho họ những thông tin về công ty. Trong trường hợp họ ra đi thì Headhunter cũng là người cần phải tìm hiểu để biết được lý do sâu thẳm, sự phù hợp và chưa phù hợp ở những góc độ nào, dồng thời nắm được những ưu – khuyết điểm của công ty tuyển dụng. Sau đó sẽ đưa ra những giải pháp phù hợp hơn cho những lần tuyển dụng sau. Mà những điểm này bình thường không phải lúc nào cũng biết được.
Sự đến – đi giữa ứng viên với các công ty có nhu cầu tuyển dụng cũng là một điểm lợi của các dịch vụHeadhunting, vì nguồn nhân lực chỉ chảy từ nơi này sang nơi khác. Do đó, dịch vụ Headhunting lại càng nở rộ. Các công ty có nhu cầu tuyển dụng có thể sử dụng cùng lúc nhiều đơn vị khác nhau để tìm kiếm nhân sự cấp cao bởi vì chi phí cho dịch vụ bằng 0%, trừ khi giới thiệu ứng viên thành công thì chi phí dịch vụ mới được tính dựa trên mức lương của ứng viên, nên cuộc cạnh tranh giữa các Headhunter nói riêng và các công ty tư vấn nhân sự có dịch vụ Headhunting nói chung ngày càng khốc liệt. Và tất nhiên, sẽ không có chỗ đứng cho những “thợ săn” không thực sự chuyên nghiệp và không trau dồi kĩ năng cần thiết.
Có nhiều ý kiến cho rằng, những Headhunter thường bị những công ty có nhân sự cao cấp “sợ và ghét”. Lý do là họ “lôi kéo” nhân sự giỏi của họ qua đầu quân cho công ty đối thủ cạnh tranh, nhưng cá nhân tôi cho rằng, mỗi công ty thực sự tốt sẽ phải xây dựng những chiến lược về nhân sự và chính sách giữ chân nhân sự giỏi hiệu quả, còn không, nhân sự ra đi là điều tất yếu, không cần phải đến khi những Headhunter cho họ biết về các đề nghị tốt hơn.
Trần Thùy Trâm - Giám đốc Dịch vụ Tìm kiếm & Tuyển dụng Quản trị viên, Công ty Cổ phần Le & Associates(L&A)"
3. Tối nay lại được coi Lovebus nữa :) Chưa bao giờ thấy thứ 3 đẹp như vậy :) Yahuuuuuuuuu :)
Eyes of the beholder
"Serious? Silly? Absurrd? Perhaps the correct answer is in the eyes of the beholder" (Richards M Steers, 2011)
So true !!!! What you think is none of my business :) You hold your own viewpoint and it's not my responsibility to explain to change that view. We respect our own definition about the other :)
After the rain comes a rainbow. Glad that after 1 month with so many ups and down, I now can stop things that I thought couldn't :)
Success is a journey, not a destination. I failed to achieve the goal set 1 year ago, but I gained even more. I learned how to value myself, how to be independent, self-esteem, act like a woman - think like a man :)
Thanks for letting me down so many times BC :) I realize that I gradually give up on you now. It's just the matter of time for me to erase all the best memories I had with you :) It's hard but it's possible :)
So true !!!! What you think is none of my business :) You hold your own viewpoint and it's not my responsibility to explain to change that view. We respect our own definition about the other :)
After the rain comes a rainbow. Glad that after 1 month with so many ups and down, I now can stop things that I thought couldn't :)
Success is a journey, not a destination. I failed to achieve the goal set 1 year ago, but I gained even more. I learned how to value myself, how to be independent, self-esteem, act like a woman - think like a man :)
Thanks for letting me down so many times BC :) I realize that I gradually give up on you now. It's just the matter of time for me to erase all the best memories I had with you :) It's hard but it's possible :)
The truth about CG - whether she is a good or bad, I leave it to you :) I will gradually step out of your life from now on :) Become a good friend, that's all.
Best wishes to you !
Best wishes to you !
Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014
Vô đề
Muốn khóc mà ko khóc được..........Hốc mắt cứ ráo hoảnh, còn trong lòng thì như sóng bão tràn dâng, hết ngọn sóng này tới ngọn sóng khác....giày xéo cái thế giới bên trong đến nát bét......
1. BC
Mọi thứ đang dần trở về đúng nếp của nó, tôi bắt đầu học cách buông tay một người mà mình cứ ngỡ là chừng đấy yêu thương đã đủ chứng tỏ. Học cách buông tay để bản thân thôi sống trong những ảo tưởng sức mạnh, sống trong những phập phồng hi vọng, sống trong những câu chuyện cổ tích rằng ngày mai thôi, hãy tin là thế, actions will prove, words wont......Mọi thứ cứ thế sụp dần dần, lún xuống rồi chả mấy chốc sẽ thành tro bụi cả :)
Gần 1 năm ôm ấp mối tình đơn phương, lặng thầm quan tâm và lo lắng, tất cả vỡ vụn trong nháy mắt.....Hôm nay khi tâm trạng đang tuột dốc thê thảm sau khi nghe cuộc gọi từ Mana acct, lên fb tưởng được giải trí, ai dè thấy cái hình CG bitchy walk j đó, rất đẹp và quyến rũ, nhìn xuống dưới, lại thấy BC like. Im lặng, nghe như có cái gì đó vừa dội vào tim mình một cú đau điếng, dội mạnh tới nỗi bản thân như muốn ngừng thở trong lúc đó.....BC lại quay trở lại, như của ngày xưa :) Và BC đã giúp mình quyết định một thứ tưởng chừng như rất khó quyết định - BUÔNG TAY !
Nhiều thứ nén trong lòng bữa giờ quá, mà lại ko khóc được, cứ phải tỏ vẻ can trường, mạnh mẽ, mà bên trong thì cứ đổ nát từng ngày........Nước mắt muốn rơi cũng phải xin phép chủ khi vắng người ko có ai mới dám rơi, sống mà như chui nhủi........Cảm xúc thật ko thể show ra, facebook của mình mà cũng ko thể viết được.....Đời sống của tôi - sao lại thế này???
Ngày đó đã nói một câu: "Nếu BC lại để CG dụ lần nữa, tôi sẽ buông tay, vì BC để bị dụ 1 lần nữa tức là ko đủ sáng suốt và lý trí để nhận ra cái gì là thực, và cái gì là ảo"
Gio thì đến lúc đó rồi đó.........Đắng lòng còn 17 ngày nữa là tròn một năm tôi ôm ấp cái tình cảm ngu ngốc này :) Kết thúc thôi, mọi thứ cần trở về với trật tự của nó :)
2. Mana acct:
Sau khi phải uống thuốc chống shock để phục hồi sau cái vụ report hôm trước, hôm nay lại nhận được cú điện thoại nghe như sét đánh ngang tai - phải present dựa trên số liệu cũ, ko được thay mới..........Nghe xong ngực khó thở, ko bik phải làm gì với cái môn Mana acct và bà cô này nữa........Mọi thứ cứ getting out of control mà mình ko thể nào níu giữ được.........
Ngày mai là present rồi, mà hôm nay mới biết.....sáng mai phải chỉnh slide lại.......tại sao vậy?????
Mày ơi làm ơn bình tĩnh, mày ơi làm ơn đừng rối trí lúc này, mày ơi mạnh mẽ lên, ngày mai mà thấp điểm nữa là chết nữa.....Mày ơi cố lên, tao thương mày lắm, mày sẽ làm được, ngày mai mày sẽ làm được....Ngoài kia giặc có bao vây tới đâu, có lăm lăm vũ khí muốn giết tới đâu thì mày phải mạnh mẽ để đương đầu, ko được hèn nhát, đó ko phải là Leo........Mày đã lên voi xuống chó bao lần rồi hả? sao giờ ko dám đặt niềm tin vào bản thân? rằng bản thân mày sẽ sống qua lần này, mày sẽ làm được, phải tin vô chính mình trước, dựa vô chính mình mà đứng lên mà sống, ko được hèn nhát, ko được chịu thua.....
Gio thì đi coi lại bài đi, mai muốn sống thì hôm nay phải chuẩn bị cho kĩ....Mày làm được !
1. BC
Mọi thứ đang dần trở về đúng nếp của nó, tôi bắt đầu học cách buông tay một người mà mình cứ ngỡ là chừng đấy yêu thương đã đủ chứng tỏ. Học cách buông tay để bản thân thôi sống trong những ảo tưởng sức mạnh, sống trong những phập phồng hi vọng, sống trong những câu chuyện cổ tích rằng ngày mai thôi, hãy tin là thế, actions will prove, words wont......Mọi thứ cứ thế sụp dần dần, lún xuống rồi chả mấy chốc sẽ thành tro bụi cả :)
Gần 1 năm ôm ấp mối tình đơn phương, lặng thầm quan tâm và lo lắng, tất cả vỡ vụn trong nháy mắt.....Hôm nay khi tâm trạng đang tuột dốc thê thảm sau khi nghe cuộc gọi từ Mana acct, lên fb tưởng được giải trí, ai dè thấy cái hình CG bitchy walk j đó, rất đẹp và quyến rũ, nhìn xuống dưới, lại thấy BC like. Im lặng, nghe như có cái gì đó vừa dội vào tim mình một cú đau điếng, dội mạnh tới nỗi bản thân như muốn ngừng thở trong lúc đó.....BC lại quay trở lại, như của ngày xưa :) Và BC đã giúp mình quyết định một thứ tưởng chừng như rất khó quyết định - BUÔNG TAY !
Nhiều thứ nén trong lòng bữa giờ quá, mà lại ko khóc được, cứ phải tỏ vẻ can trường, mạnh mẽ, mà bên trong thì cứ đổ nát từng ngày........Nước mắt muốn rơi cũng phải xin phép chủ khi vắng người ko có ai mới dám rơi, sống mà như chui nhủi........Cảm xúc thật ko thể show ra, facebook của mình mà cũng ko thể viết được.....Đời sống của tôi - sao lại thế này???
Ngày đó đã nói một câu: "Nếu BC lại để CG dụ lần nữa, tôi sẽ buông tay, vì BC để bị dụ 1 lần nữa tức là ko đủ sáng suốt và lý trí để nhận ra cái gì là thực, và cái gì là ảo"
Gio thì đến lúc đó rồi đó.........Đắng lòng còn 17 ngày nữa là tròn một năm tôi ôm ấp cái tình cảm ngu ngốc này :) Kết thúc thôi, mọi thứ cần trở về với trật tự của nó :)
2. Mana acct:
Sau khi phải uống thuốc chống shock để phục hồi sau cái vụ report hôm trước, hôm nay lại nhận được cú điện thoại nghe như sét đánh ngang tai - phải present dựa trên số liệu cũ, ko được thay mới..........Nghe xong ngực khó thở, ko bik phải làm gì với cái môn Mana acct và bà cô này nữa........Mọi thứ cứ getting out of control mà mình ko thể nào níu giữ được.........
Ngày mai là present rồi, mà hôm nay mới biết.....sáng mai phải chỉnh slide lại.......tại sao vậy?????
Mày ơi làm ơn bình tĩnh, mày ơi làm ơn đừng rối trí lúc này, mày ơi mạnh mẽ lên, ngày mai mà thấp điểm nữa là chết nữa.....Mày ơi cố lên, tao thương mày lắm, mày sẽ làm được, ngày mai mày sẽ làm được....Ngoài kia giặc có bao vây tới đâu, có lăm lăm vũ khí muốn giết tới đâu thì mày phải mạnh mẽ để đương đầu, ko được hèn nhát, đó ko phải là Leo........Mày đã lên voi xuống chó bao lần rồi hả? sao giờ ko dám đặt niềm tin vào bản thân? rằng bản thân mày sẽ sống qua lần này, mày sẽ làm được, phải tin vô chính mình trước, dựa vô chính mình mà đứng lên mà sống, ko được hèn nhát, ko được chịu thua.....
Gio thì đi coi lại bài đi, mai muốn sống thì hôm nay phải chuẩn bị cho kĩ....Mày làm được !
Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013
Câu chuyện từ thiện và những suy nghĩ
Chiều nay đang tung ta tung tẩy vì statistics mid-1 được DI, tôi gặp HR leader - chị Thi và hay tin chị sắp resign, nghe buồn và kiểu nản muốn buông vì những bất đồng với president. Chị bảo sẽ cho tôi hoặc chị Hương lên làm thay. Lúc đó thực sự rất buồn và cũng muốn bỏ CAN, nhưng suy đi nghĩ lại, về nhà nằm suy nghĩ, tôi nhận ra vài điều:
- Thứ nhất, cá nhân tôi không muốn involve quá nhiều vào việc của club, vì tôi còn rất nhiều những thứ khác, những hoạt động khác để làm, để thỏa sức mình, nếu chọn vào leader tức nghĩa phải bó mình chỉ trong mỗi việc đấy thôi và tôi thực sự không muốn. Tôi còn tâm huyết dành cho các bé ở Hoa mẫu đơn, còn nung nấu một lần được đi Thiện Duyên và tham gia hành trình cùng Xe Bus yêu thương nữa, nên tôi nghĩ tôi sẽ vote cho chị Hương, chị thực sự xứng đáng với vị trí đó hơn tôi, cùng bề dày kinh nghiệm mà chị đã có, chị cũng rất khát khao muốn làm leader nên tôi nghĩ đây sẽ là cơ hội tốt cho chị.
- Thứ hai, ban đầu nghe chị Thi nói thế tôi cũng có phần buồn, muốn bỏ ngang CAN, vì tôi cũng nghe hơi nản khi các bạn tnv đã và đang mất dần lòng tin vào CAN, số lượng đki cũng ít hơn trước. Tôi thực sự buồn và nghĩ CAN là club duy nhất phù hợp với tiêu chí của tôi, nên tôi sẽ không tham gia club nào khác được nữa ngoài CAN. Nhưng suy nghĩ lâu lắm, nhận ra CAN không phải là tất cả trong cuộc sống của tôi, và nếu tiêu chí ban đầu là Thiện nguyện, kết nối cộng đồng mà các bạn đi tình nguyện vì một mục đích nào đó đã sai lệch đi, chỉ chăm chăm tính contribution thì tôi cũng ko ngần ngại mà từ bỏ. Tôi thích kiểu thiện nguyện dốc lòng dốc sức như ở HMD, kiểu thiện nguyện đặt chữ TÂM lên hàng đầu. Và nếu bỏ CAN ra, tôi vẫn còn nhiều nơi như thế để đặt tâm huyết. Và tôi thực sự TIN là đam mê dành cho thiện nguyện trong tôi chưa lụi tàn.
Hơn nữa, những tháng ngày ở quê, vò võ kiếm một nơi để mình được sống đúng đam mê của mình, tìm một nơi mình được vẫy vùng khao khát, cũng không có. Ngày đó tôi sống trong vô vọng, tôi chỉ biết chờ ngày xuống được thành phố, được thỏa thích hoạt động ngoại khóa, được tung hết sức trẻ của mình ra mà cống hiến, mà trải nghiệm. Vậy thì giờ đây, tôi đang ở giữa thành phố rồi này, có bao nhiêu club bao nhiêu hoạt động đội nhóm đang ngày đêm hoạt động thiện nguyện, còn tôi - tại sao chỉ vì sự thất vọng chán nản với CAN mà tôi lại từ bỏ đam mê của mình, điều đó thực sự không đáng.
Tôi lại nhớ về Tâm Phan, những dòng mà chị đã viết trong quyển Hồi ký Tâm Phan đó thực sự phần nào thay đổi cách nhìn của tôi về những khó khăn tôi gặp trên đường đời sau này. Không phải là cúi đầu bi lụy, mà cứ phải cười lên, học cách sống lạc quan trong gian khó dù đời nó có làm cho mình bầm dập thế nào đi chăng nữa. Tôi học từ chị điều lớn nhất là SỰ LẠC QUAN.
Vì thế hôm nay tôi vẫn sẽ cười, vẫn sống cho đam mê thiện nguyện của mình, bằng cách này hay cách khác, vẫn có những nơi thực sự xứng đáng để tôi trao gửi niềm tin, công sức và tấm lòng của mình. Tôi tin là như vậy !
Hôm nay phát điểm stat nữa, và thực sự ngưỡng mộ chị Tiên Tiên về cả quá trình phấn đấu, khổ luyện của chị, chị không nhạy nhưng những gì chị nỗ lực cho tôi một bài học quý, cố gắng được như chị vậy. Nhớ bữa thi stat đó, dù tâm trạng đang rất tệ vì sợ làm bài ko được thấy đề khó quá nữa, mà mình cứ giỡn cười từa lưa tét lét thế mà vào cũng qua ải. Thế nên cứ cười trước đã, rồi nỗ lực hết mình ! Ngày mai lên thớt rồi, cố lên thôi !
Mới nhặt được câu này:
Problems are like washing machine, they twist us, spin us, knock us around, but in the end, we come out cleaner, brighter and better than before
Is that true?
- Thứ nhất, cá nhân tôi không muốn involve quá nhiều vào việc của club, vì tôi còn rất nhiều những thứ khác, những hoạt động khác để làm, để thỏa sức mình, nếu chọn vào leader tức nghĩa phải bó mình chỉ trong mỗi việc đấy thôi và tôi thực sự không muốn. Tôi còn tâm huyết dành cho các bé ở Hoa mẫu đơn, còn nung nấu một lần được đi Thiện Duyên và tham gia hành trình cùng Xe Bus yêu thương nữa, nên tôi nghĩ tôi sẽ vote cho chị Hương, chị thực sự xứng đáng với vị trí đó hơn tôi, cùng bề dày kinh nghiệm mà chị đã có, chị cũng rất khát khao muốn làm leader nên tôi nghĩ đây sẽ là cơ hội tốt cho chị.
- Thứ hai, ban đầu nghe chị Thi nói thế tôi cũng có phần buồn, muốn bỏ ngang CAN, vì tôi cũng nghe hơi nản khi các bạn tnv đã và đang mất dần lòng tin vào CAN, số lượng đki cũng ít hơn trước. Tôi thực sự buồn và nghĩ CAN là club duy nhất phù hợp với tiêu chí của tôi, nên tôi sẽ không tham gia club nào khác được nữa ngoài CAN. Nhưng suy nghĩ lâu lắm, nhận ra CAN không phải là tất cả trong cuộc sống của tôi, và nếu tiêu chí ban đầu là Thiện nguyện, kết nối cộng đồng mà các bạn đi tình nguyện vì một mục đích nào đó đã sai lệch đi, chỉ chăm chăm tính contribution thì tôi cũng ko ngần ngại mà từ bỏ. Tôi thích kiểu thiện nguyện dốc lòng dốc sức như ở HMD, kiểu thiện nguyện đặt chữ TÂM lên hàng đầu. Và nếu bỏ CAN ra, tôi vẫn còn nhiều nơi như thế để đặt tâm huyết. Và tôi thực sự TIN là đam mê dành cho thiện nguyện trong tôi chưa lụi tàn.
Hơn nữa, những tháng ngày ở quê, vò võ kiếm một nơi để mình được sống đúng đam mê của mình, tìm một nơi mình được vẫy vùng khao khát, cũng không có. Ngày đó tôi sống trong vô vọng, tôi chỉ biết chờ ngày xuống được thành phố, được thỏa thích hoạt động ngoại khóa, được tung hết sức trẻ của mình ra mà cống hiến, mà trải nghiệm. Vậy thì giờ đây, tôi đang ở giữa thành phố rồi này, có bao nhiêu club bao nhiêu hoạt động đội nhóm đang ngày đêm hoạt động thiện nguyện, còn tôi - tại sao chỉ vì sự thất vọng chán nản với CAN mà tôi lại từ bỏ đam mê của mình, điều đó thực sự không đáng.
Tôi lại nhớ về Tâm Phan, những dòng mà chị đã viết trong quyển Hồi ký Tâm Phan đó thực sự phần nào thay đổi cách nhìn của tôi về những khó khăn tôi gặp trên đường đời sau này. Không phải là cúi đầu bi lụy, mà cứ phải cười lên, học cách sống lạc quan trong gian khó dù đời nó có làm cho mình bầm dập thế nào đi chăng nữa. Tôi học từ chị điều lớn nhất là SỰ LẠC QUAN.
Vì thế hôm nay tôi vẫn sẽ cười, vẫn sống cho đam mê thiện nguyện của mình, bằng cách này hay cách khác, vẫn có những nơi thực sự xứng đáng để tôi trao gửi niềm tin, công sức và tấm lòng của mình. Tôi tin là như vậy !
Hôm nay phát điểm stat nữa, và thực sự ngưỡng mộ chị Tiên Tiên về cả quá trình phấn đấu, khổ luyện của chị, chị không nhạy nhưng những gì chị nỗ lực cho tôi một bài học quý, cố gắng được như chị vậy. Nhớ bữa thi stat đó, dù tâm trạng đang rất tệ vì sợ làm bài ko được thấy đề khó quá nữa, mà mình cứ giỡn cười từa lưa tét lét thế mà vào cũng qua ải. Thế nên cứ cười trước đã, rồi nỗ lực hết mình ! Ngày mai lên thớt rồi, cố lên thôi !
Mới nhặt được câu này:
Problems are like washing machine, they twist us, spin us, knock us around, but in the end, we come out cleaner, brighter and better than before
Is that true?
Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013
TÂM và TRÍ
Hôm nay ba đi rẫy về, mang theo những câu chuyện ở quê nhà lên....chuyện người trên rẫy, chuyện mấy con gà, chuyện con bồ câu mồ côi mẹ được con khác đút cho ăn no căng, chuyện những người thân của mình ở quê - bà ngoại, dì tư, dì hai. Cả chuyện bà Phước khùng vẫn hay luẩn quẩn ngồi gần khu nhà ngoại, hôm nay không biết bị ai đánh cho bầm tím mặt mày, ngồi trơ dưới gốc cây dưới cái nắng nóng đổ lửa của Tây ninh, ba bảo thấy tội, tính cho ít bánh trái nhưng mới nhớ là để hết trên nhà rồi, ba bảo tội nghiệp bà đó...
Ba lại kể chuyện thằng Thế Anh gầy nhẻm, đen đúa, tội nghiệp lần nào ba về cũng phụ khiêng đồ, xách đồ phụ, bữa nào cho nó ngồi xe về tp chơi một bữa - tội nghiệp. Ba kể chuyện bà ngoại gầy đi nhiều, xanh xao hơn, lúc ba chạy xe xuống tp, ngoái lại vẫn thấy ngoại đứng nhìn theo cười - mẹ bảo ừ giờ còn cười là đã hạnh phúc, sau này không còn ai đứng ngóng theo mà cười như vậy, như ông ngoại, chết rồi là hết...Ba bảo phải bữa nào rước ngoại xuống đây chăm cho ngoại mập lên một tí, chứ ở quê ngoại có một mình rồi lười ăn, rồi ăn ít - tội nghiệp ngoại....Tối nay trên máng tôn nhà tôi có con chim nhỏ bị lạc bầy nép vào kẹt cửa né gió mưa, ba tôi định bắt nhưng thấy tội nghiệp nên để đó cho nó đậu...Mẹ nói ừ thôi đừng bắt tội nó, cứ cho nó trú đó, mẹ kể chuyện bà ngoại ở quê cứ sáng là đem gạo ra cho mấy con chim sẻ ăn, riết rồi nó đeo theo ngoại, có khi bay vào tận trong bàn ăn đòi gạo...Con vật coi vậy chứ mà hay và có lòng trung thành lắm....Tự dưng đến đây tôi nhớ cái bóng ngoại già tóc bạc trắng đi cà xích ra cái lu úp ngược trước nhà, đổ gạo lên cho lũ chim sẻ sà xuống ăn mỗi buổi sáng tinh mơ ở quê, ngó ra đường thi thoảng có mấy người đạp xe cọc cạch đi qua, nắng hắt xuống qua bóng cây thành những giọt li ti rải vàng vỉa hè...Buổi sáng ấy, ở quê mà bình yên lạ....
Ba lại kể chuyện dì 2 xém tí bi người ta lừa bỏ bùa mê vô nhà định cướp đồ, may là dì 2 tỉnh táo, đóng sập cửa trước khi bà kia định hành động
Những câu chuyện của ba mỗi lần đi rẫy về đều mang cho tôi một suy nghĩ, một cảm xúc khác nhau. Và câu chuyện hôm nay thì lại đúng ngay vấn đề mà tôi đang trăn trở, đang suy nghĩ mãi. Làm sao, làm sao để giữ cả TÂM và TRÍ trong cuộc đời này?
Ba lại kể chuyện thằng Thế Anh gầy nhẻm, đen đúa, tội nghiệp lần nào ba về cũng phụ khiêng đồ, xách đồ phụ, bữa nào cho nó ngồi xe về tp chơi một bữa - tội nghiệp. Ba kể chuyện bà ngoại gầy đi nhiều, xanh xao hơn, lúc ba chạy xe xuống tp, ngoái lại vẫn thấy ngoại đứng nhìn theo cười - mẹ bảo ừ giờ còn cười là đã hạnh phúc, sau này không còn ai đứng ngóng theo mà cười như vậy, như ông ngoại, chết rồi là hết...Ba bảo phải bữa nào rước ngoại xuống đây chăm cho ngoại mập lên một tí, chứ ở quê ngoại có một mình rồi lười ăn, rồi ăn ít - tội nghiệp ngoại....Tối nay trên máng tôn nhà tôi có con chim nhỏ bị lạc bầy nép vào kẹt cửa né gió mưa, ba tôi định bắt nhưng thấy tội nghiệp nên để đó cho nó đậu...Mẹ nói ừ thôi đừng bắt tội nó, cứ cho nó trú đó, mẹ kể chuyện bà ngoại ở quê cứ sáng là đem gạo ra cho mấy con chim sẻ ăn, riết rồi nó đeo theo ngoại, có khi bay vào tận trong bàn ăn đòi gạo...Con vật coi vậy chứ mà hay và có lòng trung thành lắm....Tự dưng đến đây tôi nhớ cái bóng ngoại già tóc bạc trắng đi cà xích ra cái lu úp ngược trước nhà, đổ gạo lên cho lũ chim sẻ sà xuống ăn mỗi buổi sáng tinh mơ ở quê, ngó ra đường thi thoảng có mấy người đạp xe cọc cạch đi qua, nắng hắt xuống qua bóng cây thành những giọt li ti rải vàng vỉa hè...Buổi sáng ấy, ở quê mà bình yên lạ....
Ba lại kể chuyện dì 2 xém tí bi người ta lừa bỏ bùa mê vô nhà định cướp đồ, may là dì 2 tỉnh táo, đóng sập cửa trước khi bà kia định hành động
Những câu chuyện của ba mỗi lần đi rẫy về đều mang cho tôi một suy nghĩ, một cảm xúc khác nhau. Và câu chuyện hôm nay thì lại đúng ngay vấn đề mà tôi đang trăn trở, đang suy nghĩ mãi. Làm sao, làm sao để giữ cả TÂM và TRÍ trong cuộc đời này?
TÂM là vẫn còn lòng nhân ái, còn tin rằng trên đời này vẫn cần sự giúp đỡ của mình, vẫn muốn đứng ra chở che
TRÍ là làm sao để giữ bản thân tỉnh táo trước những cạm bẫy, lừa lọc trên đường đời
Câu chuyện của ba hôm nay có chữ tội nghiệp, thẳm sâu trong tâm vẫn muốn giúp người, chìa tay ra mà giúp mà mở lòng nhân ái....nhưng cũng có những nốt giáng, chuyện lừa lọc bùa mê. TÂM và TRÍ làm sao cho cân bằng?
PS: thiết nghĩ đôi khi nền tảng gia đình chính là điều níu giữ nhân cách của mình trước xã hội quá phức tạp này...
Câu chuyện của ba hôm nay có chữ tội nghiệp, thẳm sâu trong tâm vẫn muốn giúp người, chìa tay ra mà giúp mà mở lòng nhân ái....nhưng cũng có những nốt giáng, chuyện lừa lọc bùa mê. TÂM và TRÍ làm sao cho cân bằng?
PS: thiết nghĩ đôi khi nền tảng gia đình chính là điều níu giữ nhân cách của mình trước xã hội quá phức tạp này...
Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013
Ngẫm về tình yêu....
Đêm vắng....tôi tình cờ đọc được note trên Facebook của chị...có chút gì đó cào trong tim...có chút gì đó xót xa cho những gì chị đã trải qua...Tình đầu mà, vốn để lại nhiều dư âm, nhiều vết sẹo...Tôi đọc note mà cứ ngỡ đang đọc chính mình, đọc cho bao băn khoăn bấy lâu nay tôi cố kiềm nén, không nói nên lời, không viết ra trọn vẹn được. Tôi đã định nói cho người, nói thật, nói hết những cảm xúc của tôi...nhưng bước chân tôi chùn lại...chỉ biết câm nín. Tôi luôn tự hỏi: Tình người có đậm sâu như tôi nghĩ? Tình người có đủ lớn để cùng tôi băng qua thác ghềnh nơi đất lạ? Tất cả chỉ đọng lại một chữ "Có đủ?" - và tôi cứ im lặng...im lặng cho những cảm xúc tuột dần theo tháng ngày...hay trong tôi vẫn còn nhưng tôi cố tình không nhận ra? Mà cũng có khi là người chẳng có gì, còn tôi thì cứ ảo tưởng...Thở hắt, thời gian sẽ trả lời tất cả...tôi sẽ im lặng để lắng nghe tiếng nói bên trong con tim tôi, khi thưc sự đã chắc chắn...tôi sẽ lên tiếng!
Đi qua những cuộc vui với những người bạn, tôi thấy lạ khi trong mình vẫn ngây thơ chừa 1 khoảng nhất định cho KN, liệu những điều tôi nâng niu này có thực xứng đáng không? Hay tất cả rồi cũng sẽ đổ sup trước mắt như những giấc mơ bong bóng xà phòng thoáng chốc vỡ tan? Tôi không biết...nhưng bên trong vẫn chừa 1 chỗ cho người, một chỗ mà tôi không cho đầu óc hay bất cứ hành vi nào của mình thể hiện sự bội phản. Còn người? Người có thực sự như thế? Vết thương sân bóng rổ vẫn chưa lành, vẫn nhói đau mỗi khi nhìn lại bức ảnh đó....Ngày tôi đi, chắc sẽ post bức ảnh đó cùng caption - tôi hy vọng người hiểu !
Hôm nay ghé thăm lại facebook của KG, vết đau lâu lâu vẫn trở về mỗi khi mùa cắm trại ùa về trong tâm thức...Ừ tôi có lẽ cũng đang như chị, vẫn chưa lành được...KG là một cây bút tinh tế, có chiều sâu trong cách viết và cảm nhận sự việc chung quanh...Tôi ngưỡng mộ điều đó. Nếu là người bình thường, tôi sẽ không ngần ngại ấn nút Follow....Nhưng với KG thì khác...tôi chưa đủ can đảm để đối diện và ấn nút Follow ấy...đơn giản là tôi sợ, tôi sợ phải quay trở lại cái thời phải run bần bật hay nhói trong lòng mỗi khi nhìn thấy ảnh hay một chia sẻ đầy lãng mạn của KG dành cho MA. Ừ thừa nhận là tôi vẫn chưa đủ dũng cảm. Thế nên tôi chỉ là một lữ khách lặng thầm ấn nút like rồi ra đi, không một comment không một message. Tôi hiện diện như một người qua đường mỏi chân chùn gối nên ghé vào thư quán của KG vậy...Điều đó ít ra làm tôi cảm thấy nhẹ lòng ! Thôi đành chờ vậy, khi nào tôi đủ can đảm đối diện, sẽ chậm rãi nhấn nút Follow và mỉm cười !
Tôi xin phép chị T cho tôi được sao lưu những dòng note của chị, cho tôi trải nghiệm trước những giông tố mình sẽ gặp nơi đất lạ...để bản thân sau này sẽ vững vàng hơn !
"
Đi qua những cuộc vui với những người bạn, tôi thấy lạ khi trong mình vẫn ngây thơ chừa 1 khoảng nhất định cho KN, liệu những điều tôi nâng niu này có thực xứng đáng không? Hay tất cả rồi cũng sẽ đổ sup trước mắt như những giấc mơ bong bóng xà phòng thoáng chốc vỡ tan? Tôi không biết...nhưng bên trong vẫn chừa 1 chỗ cho người, một chỗ mà tôi không cho đầu óc hay bất cứ hành vi nào của mình thể hiện sự bội phản. Còn người? Người có thực sự như thế? Vết thương sân bóng rổ vẫn chưa lành, vẫn nhói đau mỗi khi nhìn lại bức ảnh đó....Ngày tôi đi, chắc sẽ post bức ảnh đó cùng caption - tôi hy vọng người hiểu !
Hôm nay ghé thăm lại facebook của KG, vết đau lâu lâu vẫn trở về mỗi khi mùa cắm trại ùa về trong tâm thức...Ừ tôi có lẽ cũng đang như chị, vẫn chưa lành được...KG là một cây bút tinh tế, có chiều sâu trong cách viết và cảm nhận sự việc chung quanh...Tôi ngưỡng mộ điều đó. Nếu là người bình thường, tôi sẽ không ngần ngại ấn nút Follow....Nhưng với KG thì khác...tôi chưa đủ can đảm để đối diện và ấn nút Follow ấy...đơn giản là tôi sợ, tôi sợ phải quay trở lại cái thời phải run bần bật hay nhói trong lòng mỗi khi nhìn thấy ảnh hay một chia sẻ đầy lãng mạn của KG dành cho MA. Ừ thừa nhận là tôi vẫn chưa đủ dũng cảm. Thế nên tôi chỉ là một lữ khách lặng thầm ấn nút like rồi ra đi, không một comment không một message. Tôi hiện diện như một người qua đường mỏi chân chùn gối nên ghé vào thư quán của KG vậy...Điều đó ít ra làm tôi cảm thấy nhẹ lòng ! Thôi đành chờ vậy, khi nào tôi đủ can đảm đối diện, sẽ chậm rãi nhấn nút Follow và mỉm cười !
Tôi xin phép chị T cho tôi được sao lưu những dòng note của chị, cho tôi trải nghiệm trước những giông tố mình sẽ gặp nơi đất lạ...để bản thân sau này sẽ vững vàng hơn !
"
Hôm nay đi uống
với mấy đứa bạn mà không vui chút nào hết. Từ trước giờ ai nói gì chưa
bao giờ mình nói lại ai, biết nhiều khi nó khinh mình đấy, biết nhiều
lúc bạn mình cũng quá đáng lắm, nhiều lần lắm nhưng cũng chẳng trách làm
gì, nhưng hình như mình cứ bỏ qua hoài, nó càng làm tới và show off quá
nhiều. Nghĩ cũng buồn, bạn 10 năm mà toàn móc khóe nhau mới chịu nỗi. ừ
thì buồn bạn đó! Lớn rồi, nếu có buồn thì cũng không dám show ra vì còn
mấy đứa bạn khác, sợ mình không vui làm ảnh hưởng tới mấy đứa khác, nên
thôi nhưng cũng không thể giấu được.
Lớn rồi, va vấp rồi mà chứ có phải lần đầu mới biết rung động đâu. Mình cũng thay đổi nhiều trong cách suy nghĩ đó chứ, mạnh mẽ hơn ngày xưa rất nhiều nhưng suy nghĩ cũng thực tế hơn. Đã lâu lắm rồi từ cú ngã đầu tiên, mình mới có lại cảm giác mơ mộng và vui vì nghĩ tới 1 người. Nhưng mình vẫn tự nhủ bản thân mình rằng "Đời không như là mơ", cũng hiểu được những cái thực tế, hiểu những thứ 1 đứa con trai muốn là gì, mình không có được. Cái cảm giác té ngã trong tình yêu lần đầu tiên thật sự rất đau đớn. Cảm giác lần đầu biết yêu mà phải đột ngột xa cách thật sự rất tức tưởi và đau. Cảm giác bị bỏ rơi và ghẻ lạnh thật sự rất đau và đáng sợ. Cảm giác khóc nức nở bên chiếc điện thoại 1 thân 1 mình không người thân bên cạnh lúc bệnh và xa nhà, khóc nát nước nhưng người ta vẫn lạnh lùng không 1 chút xót thương gì. Nước mắt có ngừng rơi trong 3 năm ?!? Nhiều khi cũng không hiểu tại sao thời gian đó tình yêu của mình lại lớn như vậy, tại sao lại có thể bất chấp yêu 1 cách mù quáng và hy sinh quá nhiều như vậy...
Té rất đau và hình như cũng gần 3 năm hơn, mình mới có thể đứng dậy và bớt đau. Dĩ nhiên mạnh mẽ hơn, và cách suy nghĩ về tình yêu không đơn thuần là 1 màu hồng mơ mộng. Cuộc sống đôi lúc phải chấp nhận nhiều cái thực tế khá phũ phàng. Đôi lúc để khỏi bị tổn thương và đau khổ, mình chọn cách sống rất lý trí. Nhiều người phê phán mình quá cực đoan. Nhưng tình cảm trong lòng của mỗi con người vốn dĩ rất đẹp, mình đôi lúc cũng muốn phá vỡ những quy tắc riêng của bản thân để thương yêu và được thương yêu một cách trọn vẹn và ngây thơ. Nhưng thật là bất hạnh khi bản thân mình hiểu quá rõ về con trai, sẽ không có phần cho những đứa con gái xấu xí, bản chất của con trai là chinh phục và yêu cái đẹp. Họ đâu cần 1 trái tim yếu ớt và mong manh biết yêu thương vô điều kiện, họ chỉ cần số đo chuẩn xác của 3 vòng cơ thể và 1 gương mặt đẹp như thiên thần để có thể tự hào khi sánh bước cùng. Người ta bảo tôi bi quan. Không, mình rất thực tế và sáng suốt.
Mình hiểu rằng sau bao nhiêu trầy xước và bầm dập, trái tim của mình vẫn đang đập và vẫn còn biết thương yêu, vẫn mơ mộng và tương tư 1 hình bóng xa xăm nào đó. Có lẽ đó là bản năng của con người, cho dù có sắt đá tới đâu, con người ta vẫn muốn thương yêu. Nhiều người thường đòi hỏi nhiều và cái "tôi" của họ cũng cao, nếu như tôi yêu và được yêu, tôi sẽ yêu 1 cách vô điều kiện, hy sinh như lần đầu biết yêu cho dù trái tim có bầm dập và tan vỡ thêm lần nữa. Mình sẽ cho đi nhiều hơn những gì mình đã từng cho đi. Có thể mình sẽ lại bị đau và té ngã vì khi 1 con người được yêu thương quá nhiều, họ sẽ rất tự hào và xem nhẹ người đã thương yêu họ thật lòng. nên có thể muốn đối xử với người đó tệ bạc sao cũng được....
Sợ tổn thương ư? có thể, tuy nhiên bản thân mình thật sự muốn lại lần nữa mở cửa trái tim ra và yêu. Đấu tranh dữ dội lắm, nhưng hôm nay mình lại đi uống và sau khi trở về sau bao nhiêu năm chai lì cảm xúc, mình khóc: "Không thể được". Biết là cảm xúc đó rất khó có lại từ rất lâu, biết là đang mộng mơ, biết là trái tim đã đập trở lại. Biết là mình cô đơn và tủi thân. Biết! Nhưng mình cũng biết họ không phải dành cho mình. Biết là sức hút của những gương mặt đẹp và thân hình cuốn hút là những thứ họ quan tâm. Mình sẽ không trốn tránh cảm xúc. Mình sẽ mạnh mẽ đối mặt với nó, mạnh mẽ bước qua thương yêu và mạnh mẽ dừng lại. Mình sẽ làm được. Hôm nay buồn lắm nhưng mình sẽ có những cái plan khác trong cuộc đời: mình sẽ học thật nhiều cái, sẽ tụ tập bạn bè, sẽ đi du lịch, sẽ đi uống bia vào mỗi cuối tuần, mình sẽ đi làm từ thiện, mình sẽ đi làm part time, mình sẽ làm rất nhiều điều khác ngoài tình yêu. Mình sẽ vui, mình sẽ ăn những thứ ngon lành nhất, mặc những bộ đồ đẹp nhất, mình sẽ đi tập gym lại để làm đẹp cho chính bản thân mình. Quyết tâm giảm 5kg trong vòng 6 tháng. Làm gì cũng được nhưng tuyệt đối không bao giờ để thời gian trống để suy nghĩ về tình yêu và những mất mác đã qua. Không được khóc, mạnh mẽ lên, yêu đời lên!!! :D "
Tình cờ nghe được hai bài rất hay của Westlife, khi nào cần mình sẽ post như một lời nhắn gửi
1. Obvious
2. You must have had a broken heart
Lớn rồi, va vấp rồi mà chứ có phải lần đầu mới biết rung động đâu. Mình cũng thay đổi nhiều trong cách suy nghĩ đó chứ, mạnh mẽ hơn ngày xưa rất nhiều nhưng suy nghĩ cũng thực tế hơn. Đã lâu lắm rồi từ cú ngã đầu tiên, mình mới có lại cảm giác mơ mộng và vui vì nghĩ tới 1 người. Nhưng mình vẫn tự nhủ bản thân mình rằng "Đời không như là mơ", cũng hiểu được những cái thực tế, hiểu những thứ 1 đứa con trai muốn là gì, mình không có được. Cái cảm giác té ngã trong tình yêu lần đầu tiên thật sự rất đau đớn. Cảm giác lần đầu biết yêu mà phải đột ngột xa cách thật sự rất tức tưởi và đau. Cảm giác bị bỏ rơi và ghẻ lạnh thật sự rất đau và đáng sợ. Cảm giác khóc nức nở bên chiếc điện thoại 1 thân 1 mình không người thân bên cạnh lúc bệnh và xa nhà, khóc nát nước nhưng người ta vẫn lạnh lùng không 1 chút xót thương gì. Nước mắt có ngừng rơi trong 3 năm ?!? Nhiều khi cũng không hiểu tại sao thời gian đó tình yêu của mình lại lớn như vậy, tại sao lại có thể bất chấp yêu 1 cách mù quáng và hy sinh quá nhiều như vậy...
Té rất đau và hình như cũng gần 3 năm hơn, mình mới có thể đứng dậy và bớt đau. Dĩ nhiên mạnh mẽ hơn, và cách suy nghĩ về tình yêu không đơn thuần là 1 màu hồng mơ mộng. Cuộc sống đôi lúc phải chấp nhận nhiều cái thực tế khá phũ phàng. Đôi lúc để khỏi bị tổn thương và đau khổ, mình chọn cách sống rất lý trí. Nhiều người phê phán mình quá cực đoan. Nhưng tình cảm trong lòng của mỗi con người vốn dĩ rất đẹp, mình đôi lúc cũng muốn phá vỡ những quy tắc riêng của bản thân để thương yêu và được thương yêu một cách trọn vẹn và ngây thơ. Nhưng thật là bất hạnh khi bản thân mình hiểu quá rõ về con trai, sẽ không có phần cho những đứa con gái xấu xí, bản chất của con trai là chinh phục và yêu cái đẹp. Họ đâu cần 1 trái tim yếu ớt và mong manh biết yêu thương vô điều kiện, họ chỉ cần số đo chuẩn xác của 3 vòng cơ thể và 1 gương mặt đẹp như thiên thần để có thể tự hào khi sánh bước cùng. Người ta bảo tôi bi quan. Không, mình rất thực tế và sáng suốt.
Mình hiểu rằng sau bao nhiêu trầy xước và bầm dập, trái tim của mình vẫn đang đập và vẫn còn biết thương yêu, vẫn mơ mộng và tương tư 1 hình bóng xa xăm nào đó. Có lẽ đó là bản năng của con người, cho dù có sắt đá tới đâu, con người ta vẫn muốn thương yêu. Nhiều người thường đòi hỏi nhiều và cái "tôi" của họ cũng cao, nếu như tôi yêu và được yêu, tôi sẽ yêu 1 cách vô điều kiện, hy sinh như lần đầu biết yêu cho dù trái tim có bầm dập và tan vỡ thêm lần nữa. Mình sẽ cho đi nhiều hơn những gì mình đã từng cho đi. Có thể mình sẽ lại bị đau và té ngã vì khi 1 con người được yêu thương quá nhiều, họ sẽ rất tự hào và xem nhẹ người đã thương yêu họ thật lòng. nên có thể muốn đối xử với người đó tệ bạc sao cũng được....
Sợ tổn thương ư? có thể, tuy nhiên bản thân mình thật sự muốn lại lần nữa mở cửa trái tim ra và yêu. Đấu tranh dữ dội lắm, nhưng hôm nay mình lại đi uống và sau khi trở về sau bao nhiêu năm chai lì cảm xúc, mình khóc: "Không thể được". Biết là cảm xúc đó rất khó có lại từ rất lâu, biết là đang mộng mơ, biết là trái tim đã đập trở lại. Biết là mình cô đơn và tủi thân. Biết! Nhưng mình cũng biết họ không phải dành cho mình. Biết là sức hút của những gương mặt đẹp và thân hình cuốn hút là những thứ họ quan tâm. Mình sẽ không trốn tránh cảm xúc. Mình sẽ mạnh mẽ đối mặt với nó, mạnh mẽ bước qua thương yêu và mạnh mẽ dừng lại. Mình sẽ làm được. Hôm nay buồn lắm nhưng mình sẽ có những cái plan khác trong cuộc đời: mình sẽ học thật nhiều cái, sẽ tụ tập bạn bè, sẽ đi du lịch, sẽ đi uống bia vào mỗi cuối tuần, mình sẽ đi làm từ thiện, mình sẽ đi làm part time, mình sẽ làm rất nhiều điều khác ngoài tình yêu. Mình sẽ vui, mình sẽ ăn những thứ ngon lành nhất, mặc những bộ đồ đẹp nhất, mình sẽ đi tập gym lại để làm đẹp cho chính bản thân mình. Quyết tâm giảm 5kg trong vòng 6 tháng. Làm gì cũng được nhưng tuyệt đối không bao giờ để thời gian trống để suy nghĩ về tình yêu và những mất mác đã qua. Không được khóc, mạnh mẽ lên, yêu đời lên!!! :D "
Tình cờ nghe được hai bài rất hay của Westlife, khi nào cần mình sẽ post như một lời nhắn gửi
1. Obvious
2. You must have had a broken heart
Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013
Cứ cứa một vết sâu hoắm....rồi lại lành...rồi lại cứa....
Tội nghiệp cảm xúc của tôi, cứ bị tôi quăng từ thái cực này đến thái cực khác...cho những vết sẹo chưa kịp lành đã vội mua băng keo dán chi chít để nhận thêm sẹo mới. Ngốc quá nhỉ? Ừ đúng là ngốc mà...Những thứ cứ mờ ảo như bong bóng xà phòng, tan nhanh như bọt biển rồi để lại sẹo. Buồn cười nghĩ rằng có khi tôi thành Chí Phèo thật - một Chí Phèo tâm hồn với những vết sẹo :) Chuyện ngày đó vẫn in vào nỗi buồn, biết rằng mình đặt lầm rồi, mà vẫn cười đấy thôi. Chế độ cười tự động ít ra giúp tôi ổn về một khía cạnh nào đó...Buông thõng câu chữ, cho buồn cứ rơi tự do trên bàn phím...Ừ buồn rồi cũng qua nhanh, lại cười, lai vui vẻ trao tặng cho người những niềm vui....
** Một ng bạn của tôi sau khi đọc những dòng này đã comment:
Vết sẹo nếu biết giữ, thoa thuốc thì nó cũng mờ thui... lúc đó n cũng ko nhận ra mình từng có sẹo theo năm tháng. Giờ n cứ để ý nó hoài, nó chưa mờ mà ngắm hoài thì mốt thành ý thức cứ nghĩ mình đầy sẹo nhưng thực ra nó mờ rồi...
T có máy dò nhé, gặp t cười tự động là biết ngay :))) (Nhật Thành)
** Một ng bạn của tôi sau khi đọc những dòng này đã comment:
Vết sẹo nếu biết giữ, thoa thuốc thì nó cũng mờ thui... lúc đó n cũng ko nhận ra mình từng có sẹo theo năm tháng. Giờ n cứ để ý nó hoài, nó chưa mờ mà ngắm hoài thì mốt thành ý thức cứ nghĩ mình đầy sẹo nhưng thực ra nó mờ rồi...
T có máy dò nhé, gặp t cười tự động là biết ngay :))) (Nhật Thành)
Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013
Smile
Vô tình luớt qua nhau người nhỉ? Mà lòng em lại thêm một vết sâu :) Em cười thôi chứ biết sao được người ơi :) Như câu mà khi hụt hẫng em vẫn hay ghi:
"Tưởng giếng sâu em nối sợi gàu dài
Ai ngờ giếng cạn, em tiếc hoài sợi dây"
"Tưởng giếng sâu em nối sợi gàu dài
Ai ngờ giếng cạn, em tiếc hoài sợi dây"
Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013
No title
Despite having seen ur pics, I was shocked by how handsome you are in the real life. But i dont know why meeting handsome guys make me become glacial. Actually, im more concerned about the inner beauty, not the outer one. Thus, handsome guys is not my style :) I still keep one place in my heart for KN (just in case).....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)