My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Cứ cứa một vết sâu hoắm....rồi lại lành...rồi lại cứa....

Tội nghiệp cảm xúc của tôi, cứ bị tôi quăng từ thái cực này đến thái cực khác...cho những vết sẹo chưa kịp lành đã vội mua băng keo dán chi chít để nhận thêm sẹo mới. Ngốc quá nhỉ? Ừ đúng là ngốc mà...Những thứ cứ mờ ảo như bong bóng xà phòng, tan nhanh như bọt biển rồi để lại sẹo. Buồn cười nghĩ rằng có khi tôi thành Chí Phèo thật - một Chí Phèo tâm hồn với những vết sẹo :) Chuyện ngày đó vẫn in vào nỗi buồn, biết rằng mình đặt lầm rồi, mà vẫn cười đấy thôi. Chế độ cười tự động ít ra giúp tôi ổn về một khía cạnh nào đó...Buông thõng câu chữ, cho buồn cứ rơi tự do trên bàn phím...Ừ buồn rồi cũng qua nhanh, lại cười, lai vui vẻ trao tặng cho người những niềm vui....
** Một ng bạn của tôi sau khi đọc những dòng này đã comment:
 Vết sẹo nếu biết giữ, thoa thuốc thì nó cũng mờ thui... lúc đó n cũng ko nhận ra mình từng có sẹo theo năm tháng. Giờ n cứ để ý nó hoài, nó chưa mờ mà ngắm hoài thì mốt thành ý thức cứ nghĩ mình đầy sẹo nhưng thực ra nó mờ rồi...
T có máy dò nhé, gặp t cười tự động là biết ngay :))) (Nhật Thành)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét