My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

"I help you because I lỡ fell in love with your mother" - Thủy

SHOCK là từ diễn đạt đúng nhất trạng thái bây giờ....

Thủy hỏi mình nửa đùa nửa thật:
"Sao bữa giờ sau một thời gian yêu nhau thắm thiết, rồi 2 chúng ta xa nhau trong sem break, rồi bây giờ quanh lại, có thấy khác gì ko?"

Mình giật mình, nhìn nó nửa đùa nửa thật, "Gì vậy trời"

Thủy: "Có người hỏi bộ 2 chúng ta đang giận nhau ah"

Mình: *nhíu mày*, "Ai ? Mà sao nói vậy?"

Sau đó là một tràng Thủy diễn giải, nói vì sao dạo này mối quan hệ của 2 chúng tôi có vẻ xa cách hơn, ko còn quá thân thiết như trước nữa.....Những chuyện đó bao gồm

1. Một phần dễ hiểu là vì Thủy lên chức president rồi, ko thể có mối quan hệ đặc biệt với một team nào cả, mọi thứ phải fair. Thế nên Thủy ko involve vào công việc của team Finance nhiều nữa

-> Cái này mình hiểu, và mình cũng tự chủ động distance với Thủy phần nào, ko quá thân thiết như trước, vì ko muốn Thủy bị rumours là có thiên vị team finance hay j hết...Khi nào cảm thấy thoải mái, muốn nói chiện thì okay, cứ nói thôi. Vì có lẽ sau khi chơi với nhau một thời gian đủ dài, đủ hiểu nhau dù chưa hiểu hết, mình có thể hiểu cách Thủy behave in certain situation và cũng ko còn điên cuồng giận dữ mỗi khi bị lơ hay là bị nói thẳng thừng j nữa

2. Thủy nói: Ban đầu lúc chơi với Hạnh thì cũng ko có j hết đâu, nhưng từ lúc Hạnh tìm Thủy để nói về vấn đề du học, chuyện gia đình, Thủy mới quyết định là từ đó Thủy sẽ thẳng thừng mọi thứ với Hạnh, for your improvement, dù Hạnh có giận đi nữa. Được thì okay chơi tiếp, ko được thì nghỉ, say good bye. Vậy thôi ! Khẳng định với Hạnh là I do nothing wrong to you, for sure!

Mình: "Tại sao từ lúc đó Thủy lại quyết định sẽ thẳng thừng với Hạnh mọi thứ?"

Thủy: im lặng hồi lâu rồi nói "Because I fell in love with your mother. Feel like my mom...."

Mình: SHOCK TOÀN TẬP, IM LẶNG, SỮNG NGƯỜI, ĐƠ MẶT RA

Thủy: "Thủy bik Hạnh luôn expect Thủy as a friend, nhưng thẳng thắn luôn là I do nothing wrong to you, thấy cái j cần improve, cần chỉnh sửa, thì sẽ nói. Mọi thứ sẽ bắt đầu bằng In my opinion"

Mình: "Vì thấy thương mẹ t nên phụ mẹ t educate t huh?"

Thủy: "Somehow có thể nói là vậy. Thủy bik Hạnh expect một người bạn, chứ ko phải một người told you what to do, but lỡ fell in love với mẹ Hạnh rồi nên I cant refrain myself from keeping watching you up, point out the weakness and help you"

Mình: "Vì sao Thủy fell in love với mẹ Hạnh?"

Thủy: "Như đó giờ Thủy vẫn nói đó, nhìn vào một đứa con có thể đoán được phần nào ba mẹ như thế nào, và cách ba mẹ Hạnh behave nữa, thế nên I like her"

Mình: câm nín, ko bik nói j nữa, quá shock.........Trước giờ, dù bik trong mối quan hệ cực kì thân thiết này, là sự cộng hòa của một chút friendship, một chút colleague, một chút leader-subordinates, một chút sister. Nhưng ko ngờ có ngày mối quan hệ này lại được định nghĩa totally là a sister...là educator...là người sẽ share phần nào công việc giáo dục mình với mẹ.......

Nào giờ, trong tâm khảm, luôn coi Thủy là một người bạn ngang hàng, cực kì thân, có thể tin tưởng gần như tuyệt đối, dù Thủy lớn hơn mình 2 tuổi, nhưng hiếm khi thấy có khoảng cách nhiều, hoặc do mình ngu ngơ ko nhận ra cái khoảng cách đó, ngu ngơ định nghĩa mối quan hệ này với 4 từ "MỘT NGƯỜI BẠN LỚN"

MỘT NGƯỜI BẠN LỚN sẽ khác với MỘT NGƯỜI CHỊ, MỘT NGƯỜI TRÔNG NOM ở chỗ là bạn với bạn thì sẽ có quyền voice out, nêu lên chính kiến của mình, và giúp đỡ lẫn nhau, chỉ cho nhau những chỗ chưa được, cần improve. MỘT NGƯỜI BẠN LỚN thì mối quan hệ sẽ là 2 chiều, ko là 1 chiều - 1 người nói, 1 người nghe.......

I hate people telling me what to do.......So why you?.....

Một cảm xúc lẫn lộn khi nghe câu "I help you because I lỡ fell in love with your mother"

** Buồn: là cảm giác đầu tiên, rốt cuộc giúp tôi, bên cạnh tôi nào giờ, rốt cuộc chỉ vì mẹ của tôi thôi sao??? Những gì tôi làm cho bạn bấy lâu nay, ko có nghĩa lý gì phải ko?........như một người bạn ? Fell in love với mẹ tôi, CÒN TÔI THÌ SAO? Tôi ko có điểm tốt nào của một người bạn đáng để stay long with sao??

Đó là thứ cảm thấy buồn nhất và hối tiếc nhất cho mối quan hệ này....Một mối quan hệ mà từ lâu ko muốn định nghĩa, cứ let it be, cứ để cho nó mập mờ như vậy, cứ để cho nó là tổng hòa cộng gộp của nhiều tên gọi, hài lòng và vui vẻ trong mối quan hệ đó. Mối quan hệ mà có lúc đã từng ước ao thầm nghĩ phải Thủy là con trai, tui cưới quách luôn cho rồi, khỏi tìm mắc công mệt....

** Vui: vui là cảm giác đến sau..là khi nhìn nhận ra mối quan hệ này có thể đi xa và bền vững với thời gian hơn là chỉ dừng lại ở ba chữ Rờ Bờ Xờ. Vui vì đã thoát khỏi ranh giới "bạn cùng trường đại học", "bạn thư viện", "bạn rờ bờ xờ", rồi sau này tốt nghiệp, mỗi đứa mỗi ngả, ko còn can dự j vào cuộc đời nhau nữa.

Tôi sợ những mối quan hệ ngắn hạn
Tôi sợ những tình bạn có expired date
Tôi sợ sau này khi nhìn lại một người mình đã từng thân thiết mà lại ko thể chào và quay mặt đi làm ngơ như một người xa lạ
Và trên hết, tôi sợ cái ngày tôi tốt nghiệp, tôi sẽ ko còn được ngồi cùng Thủy tâm sự và ngẫm nghĩ về những triết lý cuộc đời nữa. Tôi sợ phải bước vào thư viện một mình và ko nhìn thấy cái bóng ấy ngồi trong silence room nữa. Hình ảnh đó - trở thành một điểm tựa niềm tin cho một đứa ngờ nghệch như tôi, có cái để dựa vào, và lấy đó làm an yên. Hình ảnh đó - đã trở thành thói quen trong suốt chặng đường đại học, mà có lẽ tôi ngờ nghệch ko nhận ra....
Những bài học Thủy dạy, tôi luôn ghi nhớ và nằm lòng.....Những bài học Thủy dạy, đã phần nào định hình tôi của ngày hôm nay, trưởng thành và chín chắn hơn, dù vẫn còn ngờ nghệch lắm.....

Đã có lúc, trong vô cùng của thân thiết, tôi bất giác lùi lại và sợ Thủy, và đề phòng "Liệu mình có đang bị lợi dụng ? Liệu mình có đang trở thành con rối trong tay Thủy? "

Nhưng rồi những dấu chấm hỏi đó cứ thế trôi đi, tôi lại cứ vô tư hồn nhiên đi bên Thủy, ko hề hay biết rằng Thủy đã nghĩ cho mẹ và cho tôi nhiều đến vậy.....

Và câu hỏi cuối cùng, tôi cứ đau đáu hỏi: "Mẹ mình là ai - là người ra sao mà ai cũng kính nể, cũng tôn trọng và yêu mến? Thủy ko phải là người đầu tiên vì yêu mẹ nên mới yêu mình, cũng có nhiều người như vậy rồi...Và tôi lại tự hỏi "Mẹ là ai - mẹ cư xử thế nào - vì sao ai cũng yêu quý mẹ? vì sao ai cũng vì yêu mẹ rồi yêu con?"

Một câu hỏi có lẽ hợp thời trong ngày 20/10 này. Ngày phụ nữ Việt Nam, tôi vẫn ngồi đây, ngờ nghệch với hàng tá câu hỏi, ngờ nghệch với hàng trăm xoay vần mênh mông, vẫn chưa nói được một lời chúc mừng mẹ nhân ngày phụ nữ Việt Nam......

Mẹ trong mắt tôi hổ báo, dữ dằn, khó tính, nghiêm nghị......Nhưng mẹ trong mắt tôi, còn hơn là cả bến bờ yêu thương, đã vì tôi mà làm rất nhiều, và để lo cho tương lai sau này của tôi nữa....Mà tôi thì vẫn cứ ngờ nghệch như thế, mãi ko nhận ra hết.......

"Mẹ ơi, mẹ rốt cuộc là ai, và vì sao - ai cũng yêu mẹ rồi sau đấy yêu luôn cả con?"


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét