Hôm nay ngồi nói chuyện với Hoàng, Hà Phương và Duy Trần, actually mình muốn boost energy cho mấy đứa vì task của Operation bắt đầu nhiều, tụi nó hơi cảm thấy overload và bị demotivated.
Cuộc nói chuyện, đơn giản là một buổi reflection nhỏ, với những câu hỏi như:
1. Bạn thích điều gì nhất ở GG
2. Bạn cảm thấy không thoải mái với điều j ở GG
3. Bạn được quyền feedback chéo bất kì một ai trong GG
Và bất ngờ khi nghe cuộc tâm sự, nói chuyện của mấy đứa :)))
Nói chung, tụi nó cũng có bức xúc nhưng đã xả ra được.
Vui nhất là Hà Phương, khi mình hỏi lý do em vào GG là gì? - Dạ, đồ ăn
Và em ấy thành thật "Em chưa thấy cái club nào ăn nhiều như club mình, đồ ăn ra là giành giựt nhau mà ăn, dễ sợ, em quay đi quay lại là mất 2 cái đùi gà, 3 dĩa ốc"
Chỉ biết bò lăn ra mà cười. Cô bé này mắc cười cái là nhìn mặt nó có vẻ lạnh lùng và chán đời, vậy mà lúc nói chiện thì cười mún chết, đã vậy nó còn dễ bị đồ ăn dụ dỗ, cứ lấy đồ ăn ra dụ là xong tất :))
Thấy inspired khi nói chuyện với Duy, khi nó nói một câu thế này - mình nghĩ 1 ng đang bị demotivated như Hoàng sẽ phải suy nghĩ lại:
"Mấy lúc nản, em nghĩ, ủa sao anh Bảo với chị My My hồi đó cũng học năm 2 như mình mà người ta làm được mà giờ mình không làm được. Như chị Cherry nữa nè, vừa đi học vừa lo cho club"
Uh, câu hỏi nâng motivation nhất vẫn luôn là: "Tại sao người ta làm được mà mình không làm được?"
Cuộc nói chuyện với 3 bạn trẻ, nhưng cũng là cả một quá trình nhìn lại chặng đường của mình vs GG, đã rất nhiều thế hệ của GG đã qua đi, nhưng vẫn giữ sự liên kết và gắn bó thân thiết với nhau. Như một sự tiếp nối. Ngày đó My My được inspired bởi chị Hà, giờ thì Duy được inspired bởi Mymy. Những thế hệ cứ thế nối tiếp nhau, xây nên một gia đình lớn.
Cuộc nói chuyện hôm nay cũng bất ngờ khi nghe tụi nó nhận xét về mình
Hoàng mở đầu phần reflection luôn đã nói: "Cảm ơn đã có một người leader như bạn Hạnh, luôn lắng nghe và giải quyết những lo lắng buồn phiền của member, luôn lắng nghe thấu hiểu"
Hà Phương thì bảo "Oh thiệt chứ, em thấy chị siêu nhân lắm luôn, làm như trâu như bò luôn. Hồi đó lúc em chưa qua Operation là đã thấy chị làm ghê thiệt, giờ qua đây thấy chị cái gì cũng làm hết, y cực nhất trong Operation, ah không, có khi cực nhất trong tổ chức luôn"
Duy thì bảo "Có cái đoạn chị nói nhờ chuyển lời cảm ơn cho anh Thanh bên em vụ đi tìm bánh xe, em hơi bị nhột, kiểu lạnh tóc gáy khi nghe chị cảm ơn. Kiểu task của project mà giờ Operation phải đi làm". Nó còn bảo mình có nụ cười đầy sát khí :))) Actually, lần đó mình cảm ơn Thanh đơn thuần chớ ko có ý móc mỉa gì như nó nói.
Nói chung, luôn thích những buổi trò chuyện thân tình dư lày, hiểu người và hiểu mình hơn một chút.
Và như câu kết đối với các bạn trẻ:
"Nhìn người rồi phải nhìn lại mình. Biết mình biết ta trăm trận trăm thắng"
My photos
Tổng số lượt xem trang
Thứ Năm, 30 tháng 7, 2015
Vài mẹo khi đàm phán với những người khó chịu
Vài mẹo khi đàm phán với những người khó chịu
Susan Huckley, | Thực Hành Văn Hóa
Chúng ta đôi khi phải đàm phán với những người khó chịu. Họ có
thể ương bướng, kiêu ngạo, thù địch, tham lam, hoặc gian dối. Thậm chí
những người bình thường đôi khi cũng trở thành đối nghịch: một đứa trẻ
vị thành niên có thể rất đáng yêu lúc này nhưng lại xúc phạm bạn lúc
khác. Sếp bạn có thể rất hợp tác và thấu hiểu nhưng đôi khi lại đưa ra
những đòi hỏi vô lý vào chiều thứ Sáu.
Xây “lối thoát vàng”
Khi đàm phán với người khó chịu, bạn nên xây một “lối thoát vàng”, có nghĩa luôn để cho đối thủ của bạn một lối thoát để giữ thể diện, và cảm thấy chiến thắng một phần. Thậm chí khi sếp bước vào phòng bạn với một đòi hỏi quá đáng, cách bạn từ chối cũng phải để cho ông ấy hiểu ông ấy vẫn được tôn trọng như một người sếp. Bạn nên cho trợ lý của mình biết bạn trân trọng sự đóng góp của cô ấy cho dù bạn từ chối không để cô ấy làm việc ở nhà vài ngày một tuần.
Làm sao giúp cho đối thủ của mình giữ thể diện trong khi vẫn phải bảo vệ lợi ích của mình? Bạn nên trình bày vấn đề sao cho đối thủ đi theo hướng bạn mong muốn. Đặc biệt, bạn nên lôi đối thủ vào để cùng tìm giải pháp. Thật không tưởng là một người khó chịu lại đồng ý với đề xuất của bạn hoàn toàn cho dù ý của bạn có hợp lý đến mức nào. Hãy đưa cho đối thủ vài lựa chọn kiểu như: ông muốn gặp nhau ở văn phòng ông hay văn phòng tôi? Tôi có thể trả một cục hoặc trả thành nhiều lần, cách thanh toán nào tốt cho ông hơn?
Cần đặc biệt để ý đến đối thủ của mình để nhận ra một số ẩn ý hoặc mục đích phía sau của các yêu cầu. Một người không nhiệt tình tham gia vào giải quyết các vấn đề để chốt giá cho vụ mua bán công ty có thể đang mâu thuẫn trong tư tưởng và chưa thật muốn bán công ty của anh ta. Nhận ra điều đó, thay vì cố mua đứt đoạn bạn có thể đưa ra giải pháp liên doanh với một vị trí trong công ty mới cho anh ta.
Lắng nghe để học hỏi
Nếu có một mẫu số chung cho tất cả các cuộc đàm phán thành công thì đó là biết lắng nghe tích cực. Điều này không phải chỉ là nghe xem đối thủ đang nói gì, mà hiểu các ẩn ý đằng sau lời nói đó. Lắng nghe tích cực hay được nói đến nhưng việc thực hành nó thì chẳng phải dễ dàng gì; đó là một kỹ năng mềm đòi hỏi các suy ngẫm và thực hành thường xuyên. Một người biết lắng nghe tích cực sẽ “giải giáp” được đối thủ bằng cách bước về phía họ, hỏi những câu hỏi mở, và khuyến khích họ nói tất cả những gì đang làm họ khó chịu. Bên cạnh đó, “họ cần được biết rằng bạn đã lắng nghe [và thấu hiểu] những điều họ nói”. Vì thế hãy tóm tắt những điều bạn hiểu từ chia sẻ của họ và nhắc lại bằng chính ngôn ngữ của họ. Điều này sẽ có kết quả tốt cho bạn vì “nếu bạn muốn anh ta chấp nhận quan điểm của bạn thì trước hết hãy thừa nhận bạn thấu hiểu quan điểm của anh ta”. Và bạn có thể có ít lựa chọn nhưng bắt buộc phải làm vậy – nếu như không muốn rơi vào bế tắc?
Bạn không phải thích họ
Làm việc với những người khó chịu không có nghĩa bạn phải thích họ, hoặc thậm chí phải đồng ý với họ, nhưng bạn cần thừa nhận là hiểu quan điểm của họ. Lakhdar Brahimi, Công sứ của Liên hợp quốc về Afghanistan, trong vụ 11 tháng 9, đã được giao một nhiệm vụ khó khăn là đàm phán với các tộc trưởng chiến binh, những người đã gây ra bao nhiêu cái chết để kiến tạo một nhà nước ổn định. Ông ta đã nói về sự cần thiết đàm phán với những người khó chịu như sau: “những người dễ thương họ ngồi ở Paris…để chấm dứt chiến tranh và chết chóc bạn phải nói chuyện với những người gây chiến, bất kể họ kinh tởm thế nào…nếu bạn không muốn bắt tay họ, bạn đừng nhận công việc đàm phán này”.
Bất kể bạn đang đàm phán với ai đó rất nguy hiểm hoặc chỉ hơi khó chịu chút, các kỹ năng giống nhau đều đỏi hỏi phải có để đạt được kết quả. Tìm ra xem đối thủ của bạn cần gì và bắt đầu xây dựng các lý lẽ để cho họ biết tại sao giải pháp của bạn lại đáp ứng được nhu cầu của họ. Nếu bạn thành công bạn có thể biến đối thủ thành đối tác!
*** Bài lược dịch từ báo cáo "Quản lý xung đột" của chương trình đàm phán (PON), đại học Harvard, Hoa Kỳ.
*** Tựa bài do Diễn Ngôn đặt.
Thứ Ba, 28 tháng 7, 2015
Semester cuối :)
Mình thích hôm nay
Hôm nay có 2 cái deadline, chạy trối chết...Mà vui !
Sáng ra 10am, chạy qua tuốt Bình Thạnh, để gặp cô Trâm vs ông Henry để tư vấn vụ du học. Mạ ơi, chờ con của ông bạn ba tư vấn mất 1 tiếng rưỡi, mình nhảy vào là đã quá trưa, hỏi láp dáp được mấy câu rồi chạy về submit cho cái Photography Assignment deadline 3pm
Chạy zìa nhà ăn cơm đúng 10', chạy quành ngược vào trường là 1h mấy, gần 2pm. Phóng như bay lo chỉnh lại file và sửa tên hình ảnh, rồi chạy vòng vòng tìm USB. Đúng kiểu, chạy có cờ.
Đã zay còn gặp cái laptop cùi bắp, cái IDM cùi chuối, down hình về ko hiện sẵn trong folder, mà phải vô search. Feel the beat quá thể.
Sau đó là cuộc chạy đua muốn hộc hơi để nộp Digital Submission, mạ ơi, lết lên ấn được nút nộp là 3.02pm, may mà cái này ko phải deadline 3pm như cái file assignment, ko là chết rồi.
Rồi, xong, lết chân đau qua phòng 1.3.20 đi họp team làm proposal cho LIN. Deadline proposal là 5pm.
Lại tiếp tục chạy...
Team 4 người: mình, Thủy, bé Hà Đặng, bé Hà Phương
4 thằng chia nhau ra làm, chạy có cờ. Cứ như là đếm ngược, vừa vui vừa mắc cười dễ sợ
"4h rưỡi rồi nha tụi bây, nhanh lên"
"Trời ơi, mày quăng cái file đó qua cho tao lẹ lẹ coi. Shit, sao mày ko sửa chỗ này"
Chút thì
"Bà mọe, sao cái file này nó lỗi font cha nó rồi"
"Eh gửi tao cái mục kia coi, trời ơi 4h52 rồi kìa mấy thím"
"Eh mại, chữ budget dịch ra là j mại?"
"Trời ơi ngu quá, là chi tiêu"
"Không, không phải, nó không giống chi tiêu"
"Bà mọe, 4h56 rồi, làm ơn nhanh lên dùm cái, chi tiêu chi tiểu j nó cũng rứa"
"Ah không, ra rồi, tao bik nó là gì rồi, NGÂN SÁCH đó, hí hí"
"Bà mọe, có 2 chữ đó mà nãy giờ ngốn hết 1 phút rồi đó, lẹ đey mày"
--Lúc đó con Thủy - cái đứa in charge chính nộp bộ proposal này cho LIN, lại đứng phắt dậy bảo:
"Eh đi toilet cái nha" - at 4.55pm
Mạ ơi, nguyên đám còn lại nhao nhao lên, "Trời đất cơi, mày biết canh giờ đi toilet quá hennnn. Bà mọe, còn có 5 phút nữa mà mày chạy đi zay hả? Mày có 2 phút để đi"
Con Thủy vừa chạy vừa cười bò lăn với cái đám nhoi như zòi này :)))
Mạ ơi, lúc nó zô là đã 4.57pm (lúc này, cũng đang tự hỏi, nó đi toilet đã kịp chùi chưa haha, câu hỏi siêu mất dại)
Xong, cả đám xoắn não, đứa này gửi hình, đứa kia add file, chạy thần tốc để up lên Google Drive share cho bên LIN
Tới phút thứ 59, bộ hồ sơ cuối cùng đã được tải lên, ấn cạch. Nguyên đám lăn ra thở dốc luôn
Qúa phê, quá phiêu. Còn hơn đua trong Fast and Furious. Nhưng mà vui dã man :))))
Nói chung, thích cái không khí vừa bận rộn nhưng cũng vừa khùng điên giống vầy :)
Nhờ đó, thấy sem cuối của mình trọn vẹn hơn một chút :)
Dạo gần đây, cũng đã nói chuyện bình thường lại với Thủy, ko bik vì lý do công việc, hay là bao giận hờn trước đó đã được buông bỏ rồi. Chỉ biết là, nói chuyện lại bình thường với nhau thế này là ổn.
Cuộc đời này, gặp được những người bạn tốt như thế, chơi được như thế - rất hiếm.
Nên sẽ cố gắng giữ và trân trọng hết mức có thể :)
Chiều đi ăn vs Phước, vs Minh, ngồi tám chuyện chắc cả 2 tiếng đồng hồ.
Cũng chuyện Phước đang tia bạn Thanh
Chuyện Minh cứ mãi ngại ngùng trước đối tượng mình thích
Chuyện du học với nhiều lo nghĩ
Chuyện những người trẻ đang đứng trước rất nhiều ngã rẽ
Mình thích những ngày này - có thể vỏn vẹn trong 2 từ "Enjoy life". Những ngày sống vô tư, worry-free and be the one I wanna be.
Sống thật trọn vẹn semester cuối nhé Mon :)
Hôm nay có 2 cái deadline, chạy trối chết...Mà vui !
Sáng ra 10am, chạy qua tuốt Bình Thạnh, để gặp cô Trâm vs ông Henry để tư vấn vụ du học. Mạ ơi, chờ con của ông bạn ba tư vấn mất 1 tiếng rưỡi, mình nhảy vào là đã quá trưa, hỏi láp dáp được mấy câu rồi chạy về submit cho cái Photography Assignment deadline 3pm
Chạy zìa nhà ăn cơm đúng 10', chạy quành ngược vào trường là 1h mấy, gần 2pm. Phóng như bay lo chỉnh lại file và sửa tên hình ảnh, rồi chạy vòng vòng tìm USB. Đúng kiểu, chạy có cờ.
Đã zay còn gặp cái laptop cùi bắp, cái IDM cùi chuối, down hình về ko hiện sẵn trong folder, mà phải vô search. Feel the beat quá thể.
Sau đó là cuộc chạy đua muốn hộc hơi để nộp Digital Submission, mạ ơi, lết lên ấn được nút nộp là 3.02pm, may mà cái này ko phải deadline 3pm như cái file assignment, ko là chết rồi.
Rồi, xong, lết chân đau qua phòng 1.3.20 đi họp team làm proposal cho LIN. Deadline proposal là 5pm.
Lại tiếp tục chạy...
Team 4 người: mình, Thủy, bé Hà Đặng, bé Hà Phương
4 thằng chia nhau ra làm, chạy có cờ. Cứ như là đếm ngược, vừa vui vừa mắc cười dễ sợ
"4h rưỡi rồi nha tụi bây, nhanh lên"
"Trời ơi, mày quăng cái file đó qua cho tao lẹ lẹ coi. Shit, sao mày ko sửa chỗ này"
Chút thì
"Bà mọe, sao cái file này nó lỗi font cha nó rồi"
"Eh gửi tao cái mục kia coi, trời ơi 4h52 rồi kìa mấy thím"
"Eh mại, chữ budget dịch ra là j mại?"
"Trời ơi ngu quá, là chi tiêu"
"Không, không phải, nó không giống chi tiêu"
"Bà mọe, 4h56 rồi, làm ơn nhanh lên dùm cái, chi tiêu chi tiểu j nó cũng rứa"
"Ah không, ra rồi, tao bik nó là gì rồi, NGÂN SÁCH đó, hí hí"
"Bà mọe, có 2 chữ đó mà nãy giờ ngốn hết 1 phút rồi đó, lẹ đey mày"
--Lúc đó con Thủy - cái đứa in charge chính nộp bộ proposal này cho LIN, lại đứng phắt dậy bảo:
"Eh đi toilet cái nha" - at 4.55pm
Mạ ơi, nguyên đám còn lại nhao nhao lên, "Trời đất cơi, mày biết canh giờ đi toilet quá hennnn. Bà mọe, còn có 5 phút nữa mà mày chạy đi zay hả? Mày có 2 phút để đi"
Con Thủy vừa chạy vừa cười bò lăn với cái đám nhoi như zòi này :)))
Mạ ơi, lúc nó zô là đã 4.57pm (lúc này, cũng đang tự hỏi, nó đi toilet đã kịp chùi chưa haha, câu hỏi siêu mất dại)
Xong, cả đám xoắn não, đứa này gửi hình, đứa kia add file, chạy thần tốc để up lên Google Drive share cho bên LIN
Tới phút thứ 59, bộ hồ sơ cuối cùng đã được tải lên, ấn cạch. Nguyên đám lăn ra thở dốc luôn
Qúa phê, quá phiêu. Còn hơn đua trong Fast and Furious. Nhưng mà vui dã man :))))
Nói chung, thích cái không khí vừa bận rộn nhưng cũng vừa khùng điên giống vầy :)
Nhờ đó, thấy sem cuối của mình trọn vẹn hơn một chút :)
Dạo gần đây, cũng đã nói chuyện bình thường lại với Thủy, ko bik vì lý do công việc, hay là bao giận hờn trước đó đã được buông bỏ rồi. Chỉ biết là, nói chuyện lại bình thường với nhau thế này là ổn.
Cuộc đời này, gặp được những người bạn tốt như thế, chơi được như thế - rất hiếm.
Nên sẽ cố gắng giữ và trân trọng hết mức có thể :)
Chiều đi ăn vs Phước, vs Minh, ngồi tám chuyện chắc cả 2 tiếng đồng hồ.
Cũng chuyện Phước đang tia bạn Thanh
Chuyện Minh cứ mãi ngại ngùng trước đối tượng mình thích
Chuyện du học với nhiều lo nghĩ
Chuyện những người trẻ đang đứng trước rất nhiều ngã rẽ
Mình thích những ngày này - có thể vỏn vẹn trong 2 từ "Enjoy life". Những ngày sống vô tư, worry-free and be the one I wanna be.
Sống thật trọn vẹn semester cuối nhé Mon :)
Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015
BC - Chuyện du học và Deloitte
Hôm nay đi ăn sushi cùng BC và bạn Minh. Thấy mình im lặng vs cả dịu dàng hơn ngày thường, BC hỏi
BC: Ủa sao nay nhìn dịu dàng thục nữ dữ vậy
Mình: Chứ ko lẽ muốn nghe chửi
...
Một lúc sau:
BC: Ủa sao không nói gì hết vậy Hạnh?
Mình: Chứ nói gì giờ, tui có biết gì accounting đâu mà nói vs bạn vs Minh
...
Lát sau
BC: Ủa zay tính ra nguyên đám tui chơi thân giờ tự dưng kéo nhau đi Úc hết. Buồn vại trời.
Mình: Thì ở đây có em Thanh xinh đẹp bạn đang tia kìa :)))
BC: Điên điên má ơi, thì thấy dễ thương thì nói dễ thương
Mình lại im lặng nhìn ra đường và tiếp tục ăn
Xong hồi BC ghẹo ghẹo mình vs Triết - bạn host ở VT nữa. Nhưng mình chỉ im lặng. Vì trong thâm tâm mình biết mình sẽ ko cần 1 người giống mình. Mình cần 1 người có thể bảo vệ được mình, cho mình cảm giác an toàn - như BC đã từng.
Luôn đi bên cạnh nhau bây giờ với tư cách là bạn thân, dù trong lòng mình vẫn còn chút xáo động.
Vẫn là "trên tình bạn, dưới tình yêu" - luôn quý BC
Vì đã luôn rất chu đáo, luôn nhìn trước ngó sau, luôn cho mình cảm giác an toàn khi đi bên cạnh.
Có lẽ vì quá quý cảm giác an toàn ấy, mà đôi khi cứ lạc mãi trong đôi mắt rất đẹp của BC
Dạo gần đây đi chung vs BC và Minh, nghe BC trò chuyện nhiều hơn vs Minh, hiểu được thêm con người đó tại sao lại luôn skeptical, lại luôn sợ hãi, luôn cảm thấy cô đơn như vậy
Tuổi thơ BC là những tháng năm rong ruổi cùng ba đi theo ba đi trực, thảo nào BC già dặn hơn tuổi, nhìn nhận chín chắn hơn.
Tuổi thơ BC cứ ốm, cứ vô viện rồi bị tai nạn này nọ nọ kia liên miên miết. Vô bệnh viện như cơm bữa, thảo nào BC luôn chú ý giữ gìn sức khỏe và ăn uống rất cẩn thận
BC cô đơn vì thế giới của BC chỉ có ít người bạn thân để cùng tâm sự, cùng xả này kia. Thế nên nguyên đám bạn ĐH mà BC đang chơi sắp lên đường du học Úc, bỏ lại BC bơ vơ
Nhưng BC đúng là BC, chắc chắn sẽ sớm thích nghi được thôi.
BC vẫn sẽ là BC, sẽ luôn giỏi như vậy, đậu vào Deloitte mà
Dù sao thì cảm ơn BC đã xuất hiện trong những năm tháng tuổi 20 của mình. giúp nó đẹp hơn, vui tươi hơn với những tràng cười, những chuyến phượt cùng nhau, những lần được BC bảo vệ, nhắc nhở, lòng luôn cảm thấy vững tâm.
Có lẽ định mệnh cho ta gặp nhau, nhưng không có duyên phát triển thứ tình cảm này hơn nữa, mà chỉ dừng ở mức bạn thân.
Dù sao cũng cảm ơn cậu đã bước vào cuộc đời tớ :)
Nhớ mãi câu nói lúc ra về của BC sau khi cả buổi mình cứ im lặng, nhìn èo èo
"Mạnh mẽ lên"
Uhm sẽ gắng mạnh mẽ, khi không còn cậu bên cạnh nữa. Sẽ gắng :)
"Mạnh mẽ lên" - BC đã nói như thế.
BC: Ủa sao nay nhìn dịu dàng thục nữ dữ vậy
Mình: Chứ ko lẽ muốn nghe chửi
...
Một lúc sau:
BC: Ủa sao không nói gì hết vậy Hạnh?
Mình: Chứ nói gì giờ, tui có biết gì accounting đâu mà nói vs bạn vs Minh
...
Lát sau
BC: Ủa zay tính ra nguyên đám tui chơi thân giờ tự dưng kéo nhau đi Úc hết. Buồn vại trời.
Mình: Thì ở đây có em Thanh xinh đẹp bạn đang tia kìa :)))
BC: Điên điên má ơi, thì thấy dễ thương thì nói dễ thương
Mình lại im lặng nhìn ra đường và tiếp tục ăn
Xong hồi BC ghẹo ghẹo mình vs Triết - bạn host ở VT nữa. Nhưng mình chỉ im lặng. Vì trong thâm tâm mình biết mình sẽ ko cần 1 người giống mình. Mình cần 1 người có thể bảo vệ được mình, cho mình cảm giác an toàn - như BC đã từng.
Luôn đi bên cạnh nhau bây giờ với tư cách là bạn thân, dù trong lòng mình vẫn còn chút xáo động.
Vẫn là "trên tình bạn, dưới tình yêu" - luôn quý BC
Vì đã luôn rất chu đáo, luôn nhìn trước ngó sau, luôn cho mình cảm giác an toàn khi đi bên cạnh.
Có lẽ vì quá quý cảm giác an toàn ấy, mà đôi khi cứ lạc mãi trong đôi mắt rất đẹp của BC
Dạo gần đây đi chung vs BC và Minh, nghe BC trò chuyện nhiều hơn vs Minh, hiểu được thêm con người đó tại sao lại luôn skeptical, lại luôn sợ hãi, luôn cảm thấy cô đơn như vậy
Tuổi thơ BC là những tháng năm rong ruổi cùng ba đi theo ba đi trực, thảo nào BC già dặn hơn tuổi, nhìn nhận chín chắn hơn.
Tuổi thơ BC cứ ốm, cứ vô viện rồi bị tai nạn này nọ nọ kia liên miên miết. Vô bệnh viện như cơm bữa, thảo nào BC luôn chú ý giữ gìn sức khỏe và ăn uống rất cẩn thận
BC cô đơn vì thế giới của BC chỉ có ít người bạn thân để cùng tâm sự, cùng xả này kia. Thế nên nguyên đám bạn ĐH mà BC đang chơi sắp lên đường du học Úc, bỏ lại BC bơ vơ
Nhưng BC đúng là BC, chắc chắn sẽ sớm thích nghi được thôi.
BC vẫn sẽ là BC, sẽ luôn giỏi như vậy, đậu vào Deloitte mà
Dù sao thì cảm ơn BC đã xuất hiện trong những năm tháng tuổi 20 của mình. giúp nó đẹp hơn, vui tươi hơn với những tràng cười, những chuyến phượt cùng nhau, những lần được BC bảo vệ, nhắc nhở, lòng luôn cảm thấy vững tâm.
Có lẽ định mệnh cho ta gặp nhau, nhưng không có duyên phát triển thứ tình cảm này hơn nữa, mà chỉ dừng ở mức bạn thân.
Dù sao cũng cảm ơn cậu đã bước vào cuộc đời tớ :)
Nhớ mãi câu nói lúc ra về của BC sau khi cả buổi mình cứ im lặng, nhìn èo èo
"Mạnh mẽ lên"
Uhm sẽ gắng mạnh mẽ, khi không còn cậu bên cạnh nữa. Sẽ gắng :)
"Mạnh mẽ lên" - BC đã nói như thế.
Thứ Tư, 22 tháng 7, 2015
Like Like
"You will forget what someone do to you, but you will remember how they make you feel"
A group of people with a common set of values and belief
What they do starts to grow. Why they do starts to go fuzzy. This point is called the SPLIT
And this is the biggest single challenge that any organization will face
Symptoms of organisation SPLIT is when stress goes up and passion goes down. People staying from the beginning start saying things like "It's not like it used to be. It doesn't feel the same anymore". Even though the organisation may be more successful than it ever was in the past, it's just not the same.
A group of people with a common set of values and belief
What they do starts to grow. Why they do starts to go fuzzy. This point is called the SPLIT
And this is the biggest single challenge that any organization will face
Symptoms of organisation SPLIT is when stress goes up and passion goes down. People staying from the beginning start saying things like "It's not like it used to be. It doesn't feel the same anymore". Even though the organisation may be more successful than it ever was in the past, it's just not the same.
Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015
My friend - what you have turned into?
The way other people call you will shape your thought, consequently your behavior, your action.
I just hate the word "Pị sạ" that turn my friend into a bossy one...a top-down leadership and a duplicated version of the one she hates the most.
Everybody start leaving the organization, they said they dont like you. Rumours about the top position with so much conflict worry me.
And I am standing there, just wonder, what my friend has turn into?
I know you tried to keep everything inside, restrain yourself from screaming out loud that you are dog-tired, that you are the only one that suffer most for keeping this organization.
Everybody hate you. Hate your bossy style, nagging style, hate your complaints, hate your thought.
I see you - lonely.
Should I be worried about you? Or just worried about the work only, and ignore you? What have you become, my dear friend?
I just hate the word "Pị sạ" that turn my friend into a bossy one...a top-down leadership and a duplicated version of the one she hates the most.
Everybody start leaving the organization, they said they dont like you. Rumours about the top position with so much conflict worry me.
And I am standing there, just wonder, what my friend has turn into?
I know you tried to keep everything inside, restrain yourself from screaming out loud that you are dog-tired, that you are the only one that suffer most for keeping this organization.
Everybody hate you. Hate your bossy style, nagging style, hate your complaints, hate your thought.
I see you - lonely.
Should I be worried about you? Or just worried about the work only, and ignore you? What have you become, my dear friend?
Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015
Thế giới vật chất ???
1. Chuyện cô Châu kể:
Đồng tiền, tài sản quan trọng hơn máu mủ ruột rà đến thế ư?
2. Gặp vài người, nghe vài câu nói - lòng chùng lại thêm một bước, giật mình lùi lại, sợ...
Người A: Con giờ sướng rồi hén, asset nhiều quá, khối anh sắp hàng theo
Người B: Nhưng phải xem trong cái hàng đó, thằng nào có trái tim nhé con...
Lùi lại, sợ...Thế giới của những vật chất...
3. Về ngoại, nhìn nhà, nhìn cảnh, nhìn người, nao lòng, xót xa....
4. Nhặt được vài dòng trên fb, lại ngẫm
- Có một đứa bạn thân là điều vô cùng nguy hiểm. Bất cứ lúc nào muốn là lại đi tìm nó nói chuyện, đi đâu cũng hi vọng sẽ có nó đi cùng, nó đi đâu cũng muốn đi theo, chuyện tốt cũng tìm nó kể, gặp cái gì tồi tệ cũng tìm nó than vãn, trước khi đưa ra quyết định gì cũng tìm nó trưng cầu ý kiến, lâu dần cứ muốn dựa dẫm vào nó.
Đồng tiền, tài sản quan trọng hơn máu mủ ruột rà đến thế ư?
2. Gặp vài người, nghe vài câu nói - lòng chùng lại thêm một bước, giật mình lùi lại, sợ...
Người A: Con giờ sướng rồi hén, asset nhiều quá, khối anh sắp hàng theo
Người B: Nhưng phải xem trong cái hàng đó, thằng nào có trái tim nhé con...
Lùi lại, sợ...Thế giới của những vật chất...
3. Về ngoại, nhìn nhà, nhìn cảnh, nhìn người, nao lòng, xót xa....
4. Nhặt được vài dòng trên fb, lại ngẫm
- Có một đứa bạn thân là điều vô cùng nguy hiểm. Bất cứ lúc nào muốn là lại đi tìm nó nói chuyện, đi đâu cũng hi vọng sẽ có nó đi cùng, nó đi đâu cũng muốn đi theo, chuyện tốt cũng tìm nó kể, gặp cái gì tồi tệ cũng tìm nó than vãn, trước khi đưa ra quyết định gì cũng tìm nó trưng cầu ý kiến, lâu dần cứ muốn dựa dẫm vào nó.
Thói quen lệ thuộc này vô cùng
nguy hiểm, nếu một ngày nó bỏ mình đi há chẳng khác gì thế
giới của bản thân sụp đổ hoàn toàn phải xây dựng lại từ đầu.
[ Weibo | Dịch: Jinie Lynk - Nanie's ]
- Người lạ, người thương hay người dưng thì cuộc đời mình đã từng có nhau phải không?
Là gì cũng được, chỉ mong đoạn đường về sau cả hai đều bình an mà bước tiếp…
[ Weibo | Dịch: Jinie Lynk - Nanie's ]
- Người lạ, người thương hay người dưng thì cuộc đời mình đã từng có nhau phải không?
Là gì cũng được, chỉ mong đoạn đường về sau cả hai đều bình an mà bước tiếp…
{ Người dưng trót nhớ - Quỳnh Thy & Đinh Huy }
- Thế
giới này ngoài gia đình ra, sẽ không ai dung túng cho con. Chúng không
vì con tội nghiệp hay vì con xinh đẹp mà thương hại con. Thế giới này
tàn khốc lắm, con cần phải có bản lĩnh của mình, nếu không không ai giúp
được con đâu.
{Phim: Mẹ Hổ Bố Mèo}
{Phim: Mẹ Hổ Bố Mèo}
Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015
Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015
Cần SÁNG TẠO, cần CẢM HỨNG.
Mọi thứ rộng quá, rộng quá, rộng quá
Chỉ muốn đi mãi, nghe mãi
Chỉ tiếc thời gian hạn hẹp
Chỉ tiếc trình mình chưa đủ để bắt được hết những khoảnh khắc đó
Nghe Saigon FM trên Facebook :) Hay quá, mà bấy lâu nay bỏ lỡ.
Đến lúc được sáng tạo thì lại bí, lại tắc tị, lại lẩn quẩn trong cái vòng tròn tự giới hạn.
Cảm hứng, lê la, giờ chỉ muốn thế !
giờ đã hiểu ông thầy cần gì. Ổng cần meaning đằng sau bức ảnh, cần một cái gì đó sâu sắc sau những kỹ thuật chụp ảnh, sau những blending..
Tự dưng nhớ Thủy, nhớ sự sâu sắc của nó, nhớ mấy bức ảnh so deep của nó.
Hổm rài đi VT, cũng tự dưng nhớ nó. Nhờ nó, mà giờ vững vàng hơn tí.
Chỉ muốn đi mãi, nghe mãi
Chỉ tiếc thời gian hạn hẹp
Chỉ tiếc trình mình chưa đủ để bắt được hết những khoảnh khắc đó
Nghe Saigon FM trên Facebook :) Hay quá, mà bấy lâu nay bỏ lỡ.
Đến lúc được sáng tạo thì lại bí, lại tắc tị, lại lẩn quẩn trong cái vòng tròn tự giới hạn.
Cảm hứng, lê la, giờ chỉ muốn thế !
giờ đã hiểu ông thầy cần gì. Ổng cần meaning đằng sau bức ảnh, cần một cái gì đó sâu sắc sau những kỹ thuật chụp ảnh, sau những blending..
Tự dưng nhớ Thủy, nhớ sự sâu sắc của nó, nhớ mấy bức ảnh so deep của nó.
Hổm rài đi VT, cũng tự dưng nhớ nó. Nhờ nó, mà giờ vững vàng hơn tí.
Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2015
1. Thời hạn của niềm vui...
2. Như con ong gắng nhả mật cho cạn trước khi bay đi. Tui, Ji Tran cũng đang ráng làm những điều như thế cho GG trước khi rời đi vào sem sau. Ji thì làm Silent Hero, tui thì ráng làm HR mạnh lên.
Last-ditch effort.
Buổi General meeting hôm nay kết thúc trong sự hài lòng của mọi người, có lẽ họ đã có những khoảnh khắc cười thả ga nhất có thể. Mong là bonding giữa các mem và tình cảm dành cho tổ chức cũng từ đó nhiều lên, rồi họ sẽ rủ thêm nhiều bạn bè nữa vào club vào sem sau.
Sem sau - mong là có thêm 1 đợt mem mới vững vàng nữa vào để GG có thể vững vàng đi tiếp.
GG- cố lên con !
2. Như con ong gắng nhả mật cho cạn trước khi bay đi. Tui, Ji Tran cũng đang ráng làm những điều như thế cho GG trước khi rời đi vào sem sau. Ji thì làm Silent Hero, tui thì ráng làm HR mạnh lên.
Last-ditch effort.
Buổi General meeting hôm nay kết thúc trong sự hài lòng của mọi người, có lẽ họ đã có những khoảnh khắc cười thả ga nhất có thể. Mong là bonding giữa các mem và tình cảm dành cho tổ chức cũng từ đó nhiều lên, rồi họ sẽ rủ thêm nhiều bạn bè nữa vào club vào sem sau.
Sem sau - mong là có thêm 1 đợt mem mới vững vàng nữa vào để GG có thể vững vàng đi tiếp.
GG- cố lên con !
Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015
Chế độ ăn uống và chăm sóc bản thân (nhặt từ FB)
Chế độ ăn uống và chăm sóc bản thân.
Dạo gần đây có nhiều bạn bè người thân đã viết thư hỏi Dương về chế độ ăn và luyện tập nên đợt này vừa thi xong, rảnh hơn một chút Dương muốn chia sẻ với mọi người về kế hoạch ăn và tập. Dương muốn nhấn mạnh rằng quan trọng nhất là để cơ thể thể khỏe mạnh, còn việc mình nhìn thon gọn và đẹp hơn như là phần thưởng thêm, mục tiêu là về lâu dài để sức đề kháng tăng lên sẽ ít ốm đau bệnh tật. Ví dụ đợt vừa rồi ở nhà có dịch cúm thì cả nhà có bố không cúm vì bố Dương rất thích trồng rau nuôi cá, ngày nào bố cũng về vườn lao động chân tay, vừa có rau cá ăn lại vừa khỏe mạnh, mẹ vẫn hay gọi bố là anh nông dân. Để khỏe mạnh một chế độ ăn và tập nghiêm khắc với bản thân rất quan trọng, không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền :)
Đầu tiên là về chế độ ăn uống:
- Uống ít nhất 2 lít nước mỗi ngày, bản thân Dương uống 4 lít mỗi ngày vì tập thể dục nên đổ mồ hôi khá nhiều. Uống nước giúp cho da đẹp hơn, loại bỏ độc tố khỏi cơ thể, nước lọc không tính các chất kích thích như cà phê, rượu bia. Đặc biệt muốn tốt cho bản thân thì không được uống dù chỉ là một giọt nước ngọt và cố gắng loại bỏ đường ra khỏi đồ ăn thức uống, tiếp nhận đường bằng cách ăn nhiều hoa quả tốt hơn cho cơ thể.
- Sáng lúc ngủ dậy thói quen của cả nhà Dương cho đến bây giờ đi xa Dương vẫn làm đó là uống một cốc nước chanh ấm kèm vài giọt mật ong. Nước cốt chanh cùng một chút mật ong giúp loại bỏ độc tố ra khỏi dạ dày, hỗ trợ tiêu hóa. Tính kháng khuẩn của cả hai thứ này có lợi cho cả mùa lạnh và mùa cúm. Đặc biệt cho phụ nữ chúng mình thì tuyệt vời cho da, làm sạch dầu nhờn và mụn trứng cá. Không phải tự nhiên ngày xưa mặt mình nhiều mụn nhiều dầu mà bây giờ tự dưng hết, có bí quyết của mẹ bày cả :)
- Bữa sáng cực kì quan trọng nên muốn giảm cân hay khỏe mạnh hơn thì không bao giờ được bỏ bữa sáng. Cho bữa sáng, Dương thường có: 1 quả trứng luộc, một quả chuối, 1 hộp sữa chua không đường, 1 cốc sữa không đường, 1 nắm nhỏ các loại hạt ( hạt điều, hạt hướng dương, hạt hạnh nhân,…)
- Giữa buổi ăn 1 quả táo, nếu ở nhà mọi người ăn sợ táo Trung Quốc thì có thể thay bằng vài quả táo nhỏ Việt Nam. Ở nhà được cái sướng là hoa quả rẻ hơn, nhiều sự lựa chọn hơn, bên này nhiều loại phải nhập khẩu nên khá đắt.
- Bữa trưa thì mình nên có tinh bột, Dương thường ăn nửa bát cơm, canh thịt bò nấu rau củ, tráng miệng một quả cam ( ở đây Dương dùng Brown Rice, gạo mà còn tấm, ở nhà gọi là gạo lứt ấy, gạo này hơi khó ăn nhưng nó đặc biệt tốt cho sức khỏe vì giàu chất dinh dưỡng, đặc biệt là các sinh tố và nguyên tố vi lượng chưa bị xay, giã. Gạo trắng sau quá trình xay giã thì 77% vitamin B3, 80% vitamin B1, 90% vitamin B6, một nửa mangan và hầu hết chất xơ bị mất đi). Phần rau củ thì bao gồm cà rốt, đậu cô ve, bắp cải, xúp lơ, cà chua, hành tím, ơt cay ngọt,… mọi người muốn ăn thêm thì cứ cắt nhỏ bỏ vào nấu.
- Sau khi đi làm về, tập thể dục và ăn một quả chuối.
- Bữa tối Dương thường ăn salad và một phần ức gà, mọi người có thể thay salad bằng một đĩa rau gì đó, thay đổi khẩu vị mỗi ngày, và ăn một loại thịt hoặc cá. Vì tối là lúc mình vận động ít rồi nên việc ăn tinh bột là không cần thiết, sẽ thừa chất cho cơ thể. Cuối cùng là ăn tráng miệng mấy quả dâu tây, ở nhà thay bằng mấy quả măng cụt hay chôm chôm, nhãn gì đó, biết là ngon nhưng lúc ăn mình nên kiềm chế chỉ ăn vừa đủ :)
Nhiều bạn hỏi Dương là suốt ngày ăn rồi chuẩn bị đồ ăn không có thời gian làm việc khác. Dương cũng như mọi người, đi làm 40 tiếng một ngày từ thứ 2 đến thứ 6, tối thứ 6 Dương thường lên danh sách đồ ăn cho cả tuần rồi sáng thứ 7 dậy sớm bắt xe buýt đi chợ một thể. Tối thứ 7 Dương thường rửa các loại rau củ, bỏ vào hộp, lúc nấu mình chỉ cần lấy ra đỡ mất thời gian rửa. Tương tự thế, thịt bò cho món canh trưa Dương nấu sẵn cho vào tủ lạnh, lúc nấu canh mình chỉ cần lấy một ít thịt bò nấu với rau củ, tất cả những mẹo vặt này tiết kiệm thời gian cho bản thân đều do mẹ Minh Hương bày. Mẹ của Dương rất bận nên mẹ thường làm vậy mà vẫn đảm bảo đủ chất cho gia đình :). Tùy vào mỗi tuần muốn ăn loại thịt gì thì các bạn mua về tự chế biến, riêng chủ nhật Dương thường nấu một vài món đặc biệt học qua trang afamily, tự thưởng cho bản thân cả tuần ăn đồ giống nhau :D. Nói chung nghe có vẻ nhiều công đoạn phải làm nhưng lúc bị cuốn vào rồi thì thấy vui vui, giờ thì hơi hiểu tại sao mẹ đi làm về mệt vẫn vừa nấu ăn vừa cười vui vẻ rồi :)
Cái bài ni viết dài quá nên chắc phải để phần tập thể dục viết đợt sau. Mong muốn của Dương là ngày càng có thêm nhiều bạn bè người thân ăn uốn đúng cách, điều độ để khỏe mạnh hơn. Ai có câu hỏi nào có thể bình luận phía dưới và gửi tin nhắn qua facebook, Dương sẽ cố gắng giải đáp trong khả năng, nếu không biết Dương sẽ hỏi những người có kiến thức cao hơn. Nói chung muốn có cơ thể khỏe mạnh không phải là việc ngày một ngày hai mà mình phải chịu khó, sau này đỡ ốm đau ^_^
(FB: Sunny Trần)
Làm quiz
Lớp phó
Lớp phó! Đó sẽ là người có thể nhận thấy được những thiếu sót
của lớp trưởng, đảm nhiệm các công tác liên quan đến học tập cũng như
sinh hoạt trong lớp. Thế nên còn ai phù hợp với chức vụ này hơn bạn. Một
người khá chăm chỉ trong công việc, tinh tế trong xem xét vấn đề và
không thích làm việc dưới áp lực cao như khi phải làm lớp trưởng.
Thần Ra
Trong tôn giáo Ai Cập, thần Ra chính là thần mặt trời và cũng
chính là vị thần tối cao trong thế giới thần linh. Ngoài ra, thần còn
đại diện cho sự ấm áp, tăng trưởng và sinh sôi. Giống với thần Ra, bạn
là người có trái tim nhân hậu và vô cùng ấm áp. Trong mắt bạn, "tà"
không bao giờ thắng được "chánh", cho dù có bất cứ trở ngại nào xảy ra
thì công lý luôn trường tồn và được thực thi một cách nghiêm khắc. Phần
lớn cá tính của bạn là thiên về hướng ngoại, thích phiêu lưu và trải
nghiệm - giống như thần Ra luôn đi khắp nơi để dùng ánh sáng của mình
sưởi ấm cho nhân loại. Thêm vào đó, bạn còn là một người vui vẻ, luôn
sẵn sàng đón nhận những điều không hay xảy đến với mình bằng thái độ
hoàn toàn tích cực.
Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015
SH của GG - rần rần ah =)))
Haha Mắc cười quá :)))) Khuya lơ khuya lắc mà tụi nó brainstorm rồi discussion rần rần cho SH - cuộc thi nhiếp ảnh NHTL của GG trên inbox FB - muốn banh cái FB luôn :)))
Mình buồn cười quá, đăng cái status, tag bà Ji, 4 Oanh vs bé Mai zô :))))
"Cô lao công nói là: "Ngủ đi mấy đứa, phia soy đừng có inbox nữa"
Dễ sợ :))) "
Mình buồn cười quá, đăng cái status, tag bà Ji, 4 Oanh vs bé Mai zô :))))
"Cô lao công nói là: "Ngủ đi mấy đứa, phia soy đừng có inbox nữa"
Dễ sợ :))) "
Viết đôi dòng
1."Em không còn là cô gái mang giày đỏ, bỏ cả thế giới nhỏ để yêu anh.
Em bây giờ là cô gái mặc đầm xanh, tuy mỏng manh nhưng không còn xem anh là tất cả!"
Tự dưng lượn ngang qua cái quote này, thấy hay hay. Ghi lại.
2. Những ngày này, ráo riết chạy, chuẩn bị cho việc thay dàn nhân sự cấp cao của GG. Những vị trí President, Leader đang dần được fill out.
Chợt chạnh lòng, cũng nhớ lại mình 1 năm về trước. Cũng rất đắn đo, rất lo sợ khi bước lên thay dàn exec cũ. Rồi cũng dần dần lớn lên, trưởng thành hơn cùng cái tổ chức này. Mới đó đã 1 năm :)
3. Những ngày này, cảm giác như đang chạy đua với thời gian.
Last-ditch effort: Như đã nói, sẽ cố gắng làm hết sức mình có thể.
4. Hôm bữa có chuyện gì đó liên quan tới vụ du học, cô Trâm và một vài thứ khác nữa, mình cũng ko nhớ rõ. Chuyện là lúc đó, khi vấn đề bất ngờ ập đến, thì mẹ hoảng cả lên, ko phản ứng kịp, cứ rối rắm chạy vòng vòng.
Mình thì tỉnh hơn, về nhà rồi phụ nghĩ cách từ từ giải quyết.
Rồi tự nhiên mình ngộ ra một chân lý: "1 người nếu sống trên biển thì sẽ quen với những cơn sóng bấp bênh, họ không sợ khi sóng biển bất ngờ ập đến nữa. Nhưng 1 người sống ở trên núi, gặp sóng biển sẽ hoảng sợ"
Rồi tự nghĩ, nếu cuộc đời mình cứ lênh bênh, chập chùng gặp khó khăn hoài cũng hay. Mình sẽ xem every problems coming is part of life - và nó là một điều hiển nhiên như vậy.
Và khi đó, mình sẽ bình tĩnh hơn, không hoảng sợ nữa.
Em bây giờ là cô gái mặc đầm xanh, tuy mỏng manh nhưng không còn xem anh là tất cả!"
Tự dưng lượn ngang qua cái quote này, thấy hay hay. Ghi lại.
2. Những ngày này, ráo riết chạy, chuẩn bị cho việc thay dàn nhân sự cấp cao của GG. Những vị trí President, Leader đang dần được fill out.
Chợt chạnh lòng, cũng nhớ lại mình 1 năm về trước. Cũng rất đắn đo, rất lo sợ khi bước lên thay dàn exec cũ. Rồi cũng dần dần lớn lên, trưởng thành hơn cùng cái tổ chức này. Mới đó đã 1 năm :)
3. Những ngày này, cảm giác như đang chạy đua với thời gian.
Last-ditch effort: Như đã nói, sẽ cố gắng làm hết sức mình có thể.
4. Hôm bữa có chuyện gì đó liên quan tới vụ du học, cô Trâm và một vài thứ khác nữa, mình cũng ko nhớ rõ. Chuyện là lúc đó, khi vấn đề bất ngờ ập đến, thì mẹ hoảng cả lên, ko phản ứng kịp, cứ rối rắm chạy vòng vòng.
Mình thì tỉnh hơn, về nhà rồi phụ nghĩ cách từ từ giải quyết.
Rồi tự nhiên mình ngộ ra một chân lý: "1 người nếu sống trên biển thì sẽ quen với những cơn sóng bấp bênh, họ không sợ khi sóng biển bất ngờ ập đến nữa. Nhưng 1 người sống ở trên núi, gặp sóng biển sẽ hoảng sợ"
Rồi tự nghĩ, nếu cuộc đời mình cứ lênh bênh, chập chùng gặp khó khăn hoài cũng hay. Mình sẽ xem every problems coming is part of life - và nó là một điều hiển nhiên như vậy.
Và khi đó, mình sẽ bình tĩnh hơn, không hoảng sợ nữa.
Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015
Khi 2 người gặp lại nhau - có thể trao đổi một cách bình tĩnh và bao dung
Đã năm năm trôi qua từ khi anh em mình gặp nhau lần đầu, ba năm từ ngày mình chia tay, hai năm từ ngày em hiểu.
Mình gặp lại. Em ngạc nhiên vì sự kỳ diệu trong lần gặp gỡ này. Anh và
em có thể trao đổi thẳng thắn với nhau những gì đã xảy ra trong quá
khứ. Mình xin lỗi nhau, cám ơn nhau, tha thứ nhau và bản thân. Em nghĩ,
đây mới là đúng nghĩa của sự chia tay trong một cuộc tình, khi hai
người có thể trao đổi với nhau một cách bình tĩnh và bao dung.
Anh vẫn như ngày ấy, sâu sắc, yêu thương, thông cảm, và luôn lắng nghe. Có khác chăng là trải nghiệm cuộc sống giúp anh hiểu rõ hơn về điều anh muốn trong tình yêu. Con đường anh chọn, quyết định anh làm, có lẽ em không hoàn toàn đồng ý, nhưng điều đó chưa bao giờ làm em tôn trọng anh ít hơn.
Một lần nữa em lại xao động, không vì yêu anh hay vì mong anh lại sẽ yêu em. Đơn giản vì em nhận ra tương tác dựa trên giá trị sống có thể tạo ra những kết quả lành mạnh và trong sáng trong cảm xúc giữa người với người.
Một ngày nào đó em ước ao mình đủ khả năng viết ra những trải nghiệm của anh và em trong quá khứ, ở hiện tại, và trong tương lai. Vì nó không giống với bất cứ những gì em đã được học về tình yêu giữa hai người từ xã hội và sách vở. Em mong một ngày có thể chia sẻ những gì em học được từ tình yêu cho các bạn trẻ quanh em, để họ biết một cách nhìn khác về tình yêu, khác hẳn với thông điệp về tình yêu thường được chuyển tải trên phim ảnh, tiểu thuyết, ...
Còn bây giờ, em cảm ơn cuộc đời và cảm ơn anh vì sự hiện diện của anh giữa đời sống này. Anh chúc phúc cho hành trình của hai mẹ con em và người ấy. Phần em, dù anh có sẽ gặp người phù hợp với anh hay không, có tìm được góc yên ấm với người phụ nữ và những đứa trẻ hay không, em tin rằng anh sẽ luôn hạnh phúc với những chọn lựa của anh
(Phoenix Ho)
Anh vẫn như ngày ấy, sâu sắc, yêu thương, thông cảm, và luôn lắng nghe. Có khác chăng là trải nghiệm cuộc sống giúp anh hiểu rõ hơn về điều anh muốn trong tình yêu. Con đường anh chọn, quyết định anh làm, có lẽ em không hoàn toàn đồng ý, nhưng điều đó chưa bao giờ làm em tôn trọng anh ít hơn.
Một lần nữa em lại xao động, không vì yêu anh hay vì mong anh lại sẽ yêu em. Đơn giản vì em nhận ra tương tác dựa trên giá trị sống có thể tạo ra những kết quả lành mạnh và trong sáng trong cảm xúc giữa người với người.
Một ngày nào đó em ước ao mình đủ khả năng viết ra những trải nghiệm của anh và em trong quá khứ, ở hiện tại, và trong tương lai. Vì nó không giống với bất cứ những gì em đã được học về tình yêu giữa hai người từ xã hội và sách vở. Em mong một ngày có thể chia sẻ những gì em học được từ tình yêu cho các bạn trẻ quanh em, để họ biết một cách nhìn khác về tình yêu, khác hẳn với thông điệp về tình yêu thường được chuyển tải trên phim ảnh, tiểu thuyết, ...
Còn bây giờ, em cảm ơn cuộc đời và cảm ơn anh vì sự hiện diện của anh giữa đời sống này. Anh chúc phúc cho hành trình của hai mẹ con em và người ấy. Phần em, dù anh có sẽ gặp người phù hợp với anh hay không, có tìm được góc yên ấm với người phụ nữ và những đứa trẻ hay không, em tin rằng anh sẽ luôn hạnh phúc với những chọn lựa của anh
(Phoenix Ho)
Anh Bảo Nguyễn - 1 người anh hay ho quen đã lâu nhưng bây giờ mới thấy ngưỡng mộ quá.
Mình thích cái không khí của GG bây giờ, nhờ anh Bảo Nguyễn, influence mọi người, tạo ra một không khí đoàn kết, mọi người yêu thương nhau, cùng nhau hướng tới một mục tiêu là giúp tạo ra thế hệ xanh và đồng thời cải thiện cuộc sống của một số người khó khăn
Sau khi ý định phát móc khóa thay thế dây ruy băng trong Tháng Hành Động Xanh bị đổi vì cost quá nhiều, anh đã nghĩ ra việc đổi dạng activities. Thay vào đó, mọi người sẽ cùng đi đến 1 trường tiểu học nghèo khó nào đó, trồng cây và dạy học về tái chế, chống xả rác cho mấy em ở đó. Rồi làm một vườn ươm nhỏ cho mấy em. Great ! It's just so inspiring !!
Mình thích cái status này của anh Bảo:
"Cho đến khi nào tôi thấy mình còn giúp được cho xã hội, giúp được cho mọi người thì tôi vẫn còn cố gắng. Cứng rắn và không làm điều trái với nguyên tắc sống của mình. Người lãnh đạo tốt phải là người làm nhiều nhất, luôn biến mình thành một cá nhân bình thường lắng nghe cái mọi người muốn, không khoảng cách, không phân chia cấp độ. Cố chấp và độc đoán không có trong từ điển sống của tôi. Cố lên tôi ơi, còn bạn bè bên cạnh thì còn chiến đấu :) tôi chưa bao giờ muốn làm người lãnh đạo, tôi muốn làm bạn của mọi người...
Muốn làm cấp trên của tôi? Cho tôi thấy đạo đức của bạn"
Mình thích cả cách anh tư duy, gặp thứ negative thì phải tìm coi solution như thế nào, để giải quyết vấn đề, chứ không phải ngồi đó mà than. Câu cửa miệng của anh là "Giờ vấn đề nó như vậy đó, solution là gì?"
Đó cũng là cách anh lan truyền tư duy positive và hài hước, bựa bựa ra toàn GG :)
Cảm thấy hài lòng và yêu GG vào lúc này. Mọi thứ thành một khối, cùng nhau chạy tới một mục tiêu :)
Sau khi ý định phát móc khóa thay thế dây ruy băng trong Tháng Hành Động Xanh bị đổi vì cost quá nhiều, anh đã nghĩ ra việc đổi dạng activities. Thay vào đó, mọi người sẽ cùng đi đến 1 trường tiểu học nghèo khó nào đó, trồng cây và dạy học về tái chế, chống xả rác cho mấy em ở đó. Rồi làm một vườn ươm nhỏ cho mấy em. Great ! It's just so inspiring !!
Mình thích cái status này của anh Bảo:
"Cho đến khi nào tôi thấy mình còn giúp được cho xã hội, giúp được cho mọi người thì tôi vẫn còn cố gắng. Cứng rắn và không làm điều trái với nguyên tắc sống của mình. Người lãnh đạo tốt phải là người làm nhiều nhất, luôn biến mình thành một cá nhân bình thường lắng nghe cái mọi người muốn, không khoảng cách, không phân chia cấp độ. Cố chấp và độc đoán không có trong từ điển sống của tôi. Cố lên tôi ơi, còn bạn bè bên cạnh thì còn chiến đấu :) tôi chưa bao giờ muốn làm người lãnh đạo, tôi muốn làm bạn của mọi người...
Muốn làm cấp trên của tôi? Cho tôi thấy đạo đức của bạn"
Mình thích cả cách anh tư duy, gặp thứ negative thì phải tìm coi solution như thế nào, để giải quyết vấn đề, chứ không phải ngồi đó mà than. Câu cửa miệng của anh là "Giờ vấn đề nó như vậy đó, solution là gì?"
Đó cũng là cách anh lan truyền tư duy positive và hài hước, bựa bựa ra toàn GG :)
Cảm thấy hài lòng và yêu GG vào lúc này. Mọi thứ thành một khối, cùng nhau chạy tới một mục tiêu :)
Thứ Hai, 6 tháng 7, 2015
Đi ăn mừng BC được nhận vào Deloitte
Hôm nay đi ăn với BC và chị Duyên, sẵn ăn mừng vụ BC được tuyển vô Deloitte, mạ ơi, lần đầu được BC bao. Bữa nay cũng vui, nhưng mà thiếu chị Hằng nên hơi buồn tẹo. Mà ko sao, t7 cn này đi xuống VT chụp hình rồi ghé thăm chị luôn.
Hôm nay tự dưng ngồi kể lại chuyện quá khứ ngày đó, chuyện BC vs CG, BC còn chủ động kể chị Duyên nghe ngày đó đã thích CG ra sao bla bla. Mình nghĩ, có lẽ phần nào vết thương ngày đó cũng đã nguôi ngoai với BC. Chuyện CG ngày đó - cũng là một nỗi đau với mình, nhưng thôi, cái gì bỏ qua được thì cứ bỏ, cho nhẹ lòng. Và mình chỉ kể 1 phần nhỏ, trong cả tảng băng chìm ngày đấy, cho BC và chị Duyên nghe. Và sau đó mỉm cười bình thản "Thôi cái gì là quá khứ rồi thì cho qua đi". BC bảo ngày đó ngập ngừng ko bik có nên chủ động nói với CG ko vì lúc đó cũng chưa chắc chắn về tình cảm của bản thân. Uhm, hi vọng sau này BC sẽ tìm được người xứng đáng nhé.
Hôm nay đi ăn xong thì được BC vs chị Duyên dắt ra tập cho chụp phơi sáng với frozen action. Học chụp ảnh khó vãi, nhưng sẽ cố gắng hết sức vì cái sở thích giải stress này của mình.
Thằng quỷ BC - vừa chỉ vừa la ko, mạ, nó mà làm thầy chắc toi con người ta hết. Mà thôi, hên nhờ có chị Duyên, nó cũng bớt la cái đưa lóng nga lóng ngóng như mình,
Còn chuyện mình vs BC sao ấy hở? Ah bây giờ thì xem nó như một thằng bạn thân - cảm giác khi ở bên cạnh nó, giống với khi đi chơi với thằng Khanh - được là chính mình, được tự do tự tại, ko cần để ý con mie j hết, cứ vô tư như 1 đứa trẻ :)) Nhưng cũng còn 1 chút trên tình bạn trong đó. Có lẽ vì mình vẫn quý cái tính cách rất hiếm của BC
1. Bik cách làm teamwork tốt, bik cách hòa vào với mọi người, bắt nhịp với mọi người để hòa đồng hơn.
2. Luôn trách nhiệm và kĩ tính trong công việc. Sem này mình học cùng với BC strategic management và photography. Môn Strat Mana này thì phải research nhiều, và mình cũng khá rối rắm. Tối lên thấy BC đã highlight màu đỏ, in đậm tờ guideline cho cả nhóm nắm được ý chính để từ đó dễ research :) Bất giác mỉm cười, đúng là BC, vẫn luôn trách nhiệm như thế :)
3. Hài hước. Lần nào đi với BC vs bà Duyên là cũng cười lăn cười bò. Mình yêu tiếng cười khi ở cạnh nó, nhưng nhiều khi cũng điên máu khi bị nó chọc ghẹo.
Nói chung, mình nghĩ, sem cuối của mình sẽ thú vị. Với cả việc học hành, việc club và với những tình bạn mình sẽ luôn trân trọng này.
Hôm nay tự dưng ngồi kể lại chuyện quá khứ ngày đó, chuyện BC vs CG, BC còn chủ động kể chị Duyên nghe ngày đó đã thích CG ra sao bla bla. Mình nghĩ, có lẽ phần nào vết thương ngày đó cũng đã nguôi ngoai với BC. Chuyện CG ngày đó - cũng là một nỗi đau với mình, nhưng thôi, cái gì bỏ qua được thì cứ bỏ, cho nhẹ lòng. Và mình chỉ kể 1 phần nhỏ, trong cả tảng băng chìm ngày đấy, cho BC và chị Duyên nghe. Và sau đó mỉm cười bình thản "Thôi cái gì là quá khứ rồi thì cho qua đi". BC bảo ngày đó ngập ngừng ko bik có nên chủ động nói với CG ko vì lúc đó cũng chưa chắc chắn về tình cảm của bản thân. Uhm, hi vọng sau này BC sẽ tìm được người xứng đáng nhé.
Hôm nay đi ăn xong thì được BC vs chị Duyên dắt ra tập cho chụp phơi sáng với frozen action. Học chụp ảnh khó vãi, nhưng sẽ cố gắng hết sức vì cái sở thích giải stress này của mình.
Thằng quỷ BC - vừa chỉ vừa la ko, mạ, nó mà làm thầy chắc toi con người ta hết. Mà thôi, hên nhờ có chị Duyên, nó cũng bớt la cái đưa lóng nga lóng ngóng như mình,
Còn chuyện mình vs BC sao ấy hở? Ah bây giờ thì xem nó như một thằng bạn thân - cảm giác khi ở bên cạnh nó, giống với khi đi chơi với thằng Khanh - được là chính mình, được tự do tự tại, ko cần để ý con mie j hết, cứ vô tư như 1 đứa trẻ :)) Nhưng cũng còn 1 chút trên tình bạn trong đó. Có lẽ vì mình vẫn quý cái tính cách rất hiếm của BC
1. Bik cách làm teamwork tốt, bik cách hòa vào với mọi người, bắt nhịp với mọi người để hòa đồng hơn.
2. Luôn trách nhiệm và kĩ tính trong công việc. Sem này mình học cùng với BC strategic management và photography. Môn Strat Mana này thì phải research nhiều, và mình cũng khá rối rắm. Tối lên thấy BC đã highlight màu đỏ, in đậm tờ guideline cho cả nhóm nắm được ý chính để từ đó dễ research :) Bất giác mỉm cười, đúng là BC, vẫn luôn trách nhiệm như thế :)
3. Hài hước. Lần nào đi với BC vs bà Duyên là cũng cười lăn cười bò. Mình yêu tiếng cười khi ở cạnh nó, nhưng nhiều khi cũng điên máu khi bị nó chọc ghẹo.
Nói chung, mình nghĩ, sem cuối của mình sẽ thú vị. Với cả việc học hành, việc club và với những tình bạn mình sẽ luôn trân trọng này.
Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015
Đã xong 600 câu của ES !! Phewwwwww
2.00 am - chưa bao giờ thấy số 600 đẹp vậy....
Ngồi với Linh tới giờ này 2 đứa mới ngốn xong đống câu hỏi này. Cùng thở cái phù...Thoát nạn rồi.
Đồng tiền mồ hôi nước mắt - giờ mới thấm
Dự là sẽ cứ lủi thủi như thế cho đến hết tháng 8 :) 1 tháng rưỡi nữa...Cái nghề gõ chữ kiếm tiền này cũng gian nan phết, ko dễ ăn đâu Hannah ạ. Nhưng mà mày phải cố thôi :)
"Mấy lúc ngồi gõ chán nản, thì phải cố gắng tìm niềm vui trong việc mình đang làm.." - luôn tự dặn lòng như thế.
Mấy lúc ngồi gõ, được dịp nghía qua kiến thức bên Singapore dạy ra sao, tụi nhỏ ở bển học cái gì. Thấy hay và thực tế quá, ở bển có vụ sau khi tốt nghiệp cấp 3, rồi học A-level, rồi mới vô ĐH. Hèn gì chương trình nó hay dữ thần...Ngồi vừa gõ vừa nghía, rồi vừa ước, phải chi giáo dục VN học hỏi được một ít từ nước bạn như zầy, là mấy đứa trẻ VN cũng đỡ lắm rồi.
Cứ thế, vừa gõ, vừa nghía, vừa ước...
Dưng rồi nghĩ...có cách nào lập một cộng đồng hoặc 1 nơi chứa mấy tài liệu kiểu zầy ở VN ko? Mấy đứa nhỏ có thể online rồi tự mò mẫm, học theo. Ohm cũng được chứ bộ...
Thôi đi ngủ cái đã, lấy sức mai chiến. Tuần sau cũng lại chạy vắt giò lên cổ nữa, tùm lum task. Ráng nuôi thằng GG cho nó lớn bằng Rờ Bờ Xờ coi mậy !
Cái đó người ta gọi là gì nhớ không? - Dạ, last-ditch effort !
Ngồi với Linh tới giờ này 2 đứa mới ngốn xong đống câu hỏi này. Cùng thở cái phù...Thoát nạn rồi.
Đồng tiền mồ hôi nước mắt - giờ mới thấm
Dự là sẽ cứ lủi thủi như thế cho đến hết tháng 8 :) 1 tháng rưỡi nữa...Cái nghề gõ chữ kiếm tiền này cũng gian nan phết, ko dễ ăn đâu Hannah ạ. Nhưng mà mày phải cố thôi :)
"Mấy lúc ngồi gõ chán nản, thì phải cố gắng tìm niềm vui trong việc mình đang làm.." - luôn tự dặn lòng như thế.
Mấy lúc ngồi gõ, được dịp nghía qua kiến thức bên Singapore dạy ra sao, tụi nhỏ ở bển học cái gì. Thấy hay và thực tế quá, ở bển có vụ sau khi tốt nghiệp cấp 3, rồi học A-level, rồi mới vô ĐH. Hèn gì chương trình nó hay dữ thần...Ngồi vừa gõ vừa nghía, rồi vừa ước, phải chi giáo dục VN học hỏi được một ít từ nước bạn như zầy, là mấy đứa trẻ VN cũng đỡ lắm rồi.
Cứ thế, vừa gõ, vừa nghía, vừa ước...
Dưng rồi nghĩ...có cách nào lập một cộng đồng hoặc 1 nơi chứa mấy tài liệu kiểu zầy ở VN ko? Mấy đứa nhỏ có thể online rồi tự mò mẫm, học theo. Ohm cũng được chứ bộ...
Thôi đi ngủ cái đã, lấy sức mai chiến. Tuần sau cũng lại chạy vắt giò lên cổ nữa, tùm lum task. Ráng nuôi thằng GG cho nó lớn bằng Rờ Bờ Xờ coi mậy !
Cái đó người ta gọi là gì nhớ không? - Dạ, last-ditch effort !
Như thế với mình là đủ (On the challenge 300 more questions with ES)
2.30pm CN week 2, vừa cùng Linh gõ xong 300 câu/ 600 câu cho ES...
Lần đầu trải nghiệm việc gõ văn bản kiếm tiền nuôi thân, cực ko thể tả....đau cả mấy đầu ngón tay.
Ngồi gõ ở phòng lab xong là chịu hết nổi, chạy vù lên chỗ phòng có mấy cái gối ngả lưng trên lầu 4 B1, rồi vật ra đó, ngủ 1 giấc ko hay bik tới 4h40. Đang lúc thiu thiu mẹ gọi mới choàng tỉnh, tỉnh dậy nhìn ra khung cửa sổ đã thấy mưa nặng hạt...Mải ngủ, chả biết gì.
Nhưng mà mình thích khung cảnh hiện tại.
Một mình, với một chỗ thoải mái để ngả lưng, ngược sáng, và khi đảo mắt sang là có thể nhìn thấy cửa sổ lớn, từ đó, phóng tầm mắt nhìn ra toàn cảnh rờ quả mít và ngoài đường.
Như thế, với mình là đủ ! Thấy thoải mái và dễ chịu.
Giờ thì quay lại với challenge 300 câu tiếp tục đi. Cố lên !
Lần đầu trải nghiệm việc gõ văn bản kiếm tiền nuôi thân, cực ko thể tả....đau cả mấy đầu ngón tay.
Ngồi gõ ở phòng lab xong là chịu hết nổi, chạy vù lên chỗ phòng có mấy cái gối ngả lưng trên lầu 4 B1, rồi vật ra đó, ngủ 1 giấc ko hay bik tới 4h40. Đang lúc thiu thiu mẹ gọi mới choàng tỉnh, tỉnh dậy nhìn ra khung cửa sổ đã thấy mưa nặng hạt...Mải ngủ, chả biết gì.
Nhưng mà mình thích khung cảnh hiện tại.
Một mình, với một chỗ thoải mái để ngả lưng, ngược sáng, và khi đảo mắt sang là có thể nhìn thấy cửa sổ lớn, từ đó, phóng tầm mắt nhìn ra toàn cảnh rờ quả mít và ngoài đường.
Như thế, với mình là đủ ! Thấy thoải mái và dễ chịu.
Giờ thì quay lại với challenge 300 câu tiếp tục đi. Cố lên !
Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015
Bai viet ve NPO
Series Hướng Nghiệp - Bài 1: Tổ chức Phi Chính Phủ - Non-governmental Organization (NGO)
Ngay từ những năm đầu đại học, tôi đã xác định ra trường tôi sẽ làm cho các tổ chức Phi chính phủ. Bởi lý do đơn giản là làm việc ở đó tôi sẽ có nhiều cơ hội và vẫn có thể đóng góp cho sự phát triển chung của xã hội. Làm việc ở các tổ chức phi chính phủ, tôi vừa có thể đáp ứng được những nhu cầu sống của mình, vừa có thể làm việc thiện nguyện, đóng góp sức mình cho sự phát triển của đất nước, của xã hội, đặc biệt là đối với những người nghèo, người thiệt thòi. Giờ đây khi ra trường, ước mơ đó đã trở thành hiện thực. Bài viết này, tôi viết để chia sẻ hiểu biết ít ỏi của mình về loại hình tổ chức Phi chính phủ mà tôi đã từng làm việc.
Có một câu chuyện vui liên quan tới cái khái niệm Phi chính phủ. Khi tôi mới đi làm, mấy cậu bạn cùng phòng tôi suốt ngày trêu là tôi làm cho tổ chức Vô Chính Phủ. Biết là tụi này biết nhưng cố tình trêu mình thôi. Hôm về nhà, một bà ở quê lên chơi hỏi: “Cháu đi làm ở đâu chưa? Mình lễ phép đáp: “Dạ, cháu làm cho một tổ chức phi chính phủ”. Bà trìu mến nói: "Thôi ra trường, có việc làm là tốt rồi, vô chính phủ cũng tốt." Ôi, suýt bật cười trước mặt bà!
I. Tổ chức Phi chính phủ (NGO) là gì?
Hiện nay vẫn chưa có một khái niệm thống nhất chung nào cho loại hình tổ chức này, nhưng theo tôi thì loại hình tổ chức này có đặc điểm chung là các tổ chức này không nằm trong hệ thống các cơ quan trực thuộc chính phủ như văn phòng chính phủ, các bộ, ngành, các UBND. Ngoài ra các tổ chức PCP hoạt động trên tinh thần phi lợi nhuận, có mục đích xã hội cao, có ngân sách hoạt động chính không dựa vào chính phủ. Tuy nhiên, ở một số nước phát triển (Anh, Mỹ, Châu Âu), dịch vụ xã hội công (y tế, vệ sinh môi trường, giáo dục) được Chính phủ trao cho các tổ chức PCP làm và Chính phủ trả phí cho các tổ chức đó. Tổ chức PCP không thể là tổ chức vô chính phủ, bởi vì nếu 1 tổ chức PCP muốn hoạt động tại địa bàn 1 quốc gia nào đó thì phải được Chính phủ đó cấp phép thành lập hoặc cho phép hoạt động và phải thường xuyên báo cáo về hoạt động của mình với cơ quan Chính phủ có thẩm quyền quản lý.
Một số khái niệm tương đồng
Bên cạnh tên gọi Phi chính phủ, còn có một số khái niệm tương đồng khác để gọi các tổ chức dạng này.
II. Có những loại hình phi chính phủ nào?
Hiện tại, ở Việt Nam nếu phân chia dựa theo nơi đăng ký thành lập, thì sẽ có 2 loại hình tổ chức Phi chính phủ đó là:
III. Nguồn vốn của tổ chức PCP ở đâu?
Các tổ chức phi chính phủ có nhiều nguốn vốn đa dạng khác nhau tùy theo từng tổ chức. Nhưng tựu chung lại là các nguồn chính sau đây:
IV. Ai làm việc cho các tổ chức PCP?
Những người nước ngoài thường làm việc trong các tổ chức PCP nước ngoài và thường nắm giữ những chức vụ quan trọng trong tổ chức ấy. Tuy nhiên, gần đây để tiết giảm chi phí, các tổ chức PCP quốc tế bắt đầu sử dụng người địa phương nhiều hơn. Bây giờ đa số nhân sự các NGO quốc tế tại Việt Nam là người Việt, nhiều người trong số họ đi học nước ngoài về. Thường thì làm việc cho các tổ chức PCP đòi hỏi 1 trình độ ngoại ngữ đáng kể do vậy đa phần SV các trường khối ngoại ngữ sau khi ra trường có lợi thế ngôn ngữ thường làm cho loại hình tổ chức này. Thông thường, những người nước ngoài nắm giữ vai trò lãnh đạo tổ chức, nhưng sau khoảng 3 – 5 năm thì họ sẽ chuyển quyền này cho một người nước ngoài khác hoặc một người trong nước (nếu đủ kinh nghiệm và khả năng) để sang nhận nhiệm vụ ở một quốc gia khác.
Ngoài ra còn có 1 số người nước ngoài làm tình nguyện viên cho các tổ chức PCP. Các bạn nên nhớ rất nhiều người làm ở các tổ chức PCP là “trái ngành, trái nghề”. Chính ra, các tổ chức PCP họ rất hiểu giáo dục đại học của Việt Nam nên việc đào tạo lại là không tránh khỏi, do vậy nếu bạn không biết gì giống như “tờ giấy trằng” thì đào tạo dễ hơn là đã bị nhồi nhét mấy thứ linh tinh vào kín đầu rồi. Do vậy, khi đến các tổ chức PCP, họ có rất nhiều chương trình đào tạo dành cho nhân viên để năng cao năng lực và kiến thức cho nhân viên.
V. Các tổ chức PCP làm những gì?
Các tổ chức PCP thường làm những dự án phát triển, với khoảng ngân sách dự án dao động khác nhau, từ vài ngàn USD đến vài trăm ngàn USD, tổ chức lớn có thể có dự án triệu USD. Những dự án này đều dựa trên tinh thần không vì lợi nhuận (non-for-profit). Các tổ chức PCP có nhiều dự án khác nhau, tùy theo tầm nhìn và mục tiêu của mỗi tổ chức, có thể kể ra những lĩnh vực mà các tổ chức PCP đang làm tại Việt Nam:
VII. Những khó khăn khi làm việc cho các tổ chức PCP?
VIII. Để làm cho tổ chức PCP, là một Sinh viên, tôi cần chuẩn bị những gì?
IX. Tôi muốn làm cho các tổ chức PCP, nhưng không biết bắt đầu từ đâu?
Xin chia sẻ với các bạn con đường mà tôi đã đi. Khi bạn mới ra trường, bạn không có một chút kinh nghiệm gì cả, tuy nhiên điều đó không có nghĩa là bạn không có cơ hội được làm cho các tổ chức PCP. Bạn có thể bắt đầu từ vị trí thực tập sinh (intern) hoặc tình nguyện viên (Volunteer) để tích lũy kinh nghiệm và khẳng định mình. Các vị trí này có thể được trả lương (rất nhỏ) hoặc không được trả lương. Hãy bắt đầu từ những ví trị này, rồi tùy thuộc vào năng lực, khả năng, và sự thể hiện của bạn, bạn sẽ có được cơ hội giữ ở lại làm chính thức hoặc nếu bạn có ý định chỉ thực tập ở tổ chức đó và xin làm chính thức ở một tổ chức khác thì lời khuyên của tôi là nên xin thực tập ở tổ chức PCP quốc tế có tiếng như: Save the children, World Vision, Action Aid, Plan, vv... Trong quá trình thực tập, hãy chịu khó, quan sát, học hỏi những người xung quanh. Đừng nhồi nhét vào trong đầu mình những suy nghĩ cho rằng, những việc nhỏ nhặt là không cần thiết, phí thời gian. Hãy ghi nhớ “mỗi người lãnh đạo giỏi, đều có thời gian là một nhân viên chăm chỉ”.
X. Tôi có thể tìm kiếm cơ hội thực tập, làm việc cho các tổ chức PCP ở đâu?
Để tìm kiếm cơ hội thực tập, hoặc làm việc (nếu bạn đã có đủ kinh nghiệm), xin chia sẻ với các cơ hội sau:
Trần Ngọc Thịnh
Thạc sỹ Quản lý hành chính công
Chuyên gia tư vấn phát triển
TB: Bài viết này, đã viết từ lâu rất lâu trước khi post lên blog của tôi lần đầu tiên [30/8/2007]. Sau một thời gian post lên, có rất nhiều bạn quan tâm tới chủ đề này, nên mình quyết định update lại lần đầu [12/6/2008], lần hai [15/10/2008] và lần ba là ngày hôm nay [18/7/2013] để cung cấp thêm thông tin và trả lời tốt hơn những câu hỏi mà các bạn đã đặt ra cho mình. Các bạn có thể thoải mái share, nhưng xin vui lòng share public để mình có thể đọc comment và phản hồi (nếu cần thiết). Việc đăng lại bài mình sẽ đồng ý nếu bạn liên lạc và xin phép đăng lại.
Có một câu chuyện vui liên quan tới cái khái niệm Phi chính phủ. Khi tôi mới đi làm, mấy cậu bạn cùng phòng tôi suốt ngày trêu là tôi làm cho tổ chức Vô Chính Phủ. Biết là tụi này biết nhưng cố tình trêu mình thôi. Hôm về nhà, một bà ở quê lên chơi hỏi: “Cháu đi làm ở đâu chưa? Mình lễ phép đáp: “Dạ, cháu làm cho một tổ chức phi chính phủ”. Bà trìu mến nói: "Thôi ra trường, có việc làm là tốt rồi, vô chính phủ cũng tốt." Ôi, suýt bật cười trước mặt bà!
I. Tổ chức Phi chính phủ (NGO) là gì?
Hiện nay vẫn chưa có một khái niệm thống nhất chung nào cho loại hình tổ chức này, nhưng theo tôi thì loại hình tổ chức này có đặc điểm chung là các tổ chức này không nằm trong hệ thống các cơ quan trực thuộc chính phủ như văn phòng chính phủ, các bộ, ngành, các UBND. Ngoài ra các tổ chức PCP hoạt động trên tinh thần phi lợi nhuận, có mục đích xã hội cao, có ngân sách hoạt động chính không dựa vào chính phủ. Tuy nhiên, ở một số nước phát triển (Anh, Mỹ, Châu Âu), dịch vụ xã hội công (y tế, vệ sinh môi trường, giáo dục) được Chính phủ trao cho các tổ chức PCP làm và Chính phủ trả phí cho các tổ chức đó. Tổ chức PCP không thể là tổ chức vô chính phủ, bởi vì nếu 1 tổ chức PCP muốn hoạt động tại địa bàn 1 quốc gia nào đó thì phải được Chính phủ đó cấp phép thành lập hoặc cho phép hoạt động và phải thường xuyên báo cáo về hoạt động của mình với cơ quan Chính phủ có thẩm quyền quản lý.
Một số khái niệm tương đồng
Bên cạnh tên gọi Phi chính phủ, còn có một số khái niệm tương đồng khác để gọi các tổ chức dạng này.
- Phi lợi nhuận (Non-for-profit): Xin giải thích rõ để các bạn hiểu, là các tổ chức PCP tuy là tổ chức phi lợi nhuận, nhưng không phải là hoạt động không có lợi nhuận, mà nó “phi lợi nhuận” ở chỗ lợi nhuận không được phân chia cho các mục đích cá nhân mà dùng để duy trì sự tồn tại của tổ chức hoặc tái sử dụng vì mục đích cộng đồng. Vấn đề ở chỗ là nếu không minh bạch về tài chính thì làm sao biết được là lợi nhuận không được chia cho chủ sở hữu mà được tái đầu tư.
- Doanh nghiệp xã hội (Social Enterprise): Đây là một khái niệm mới bắt đầu nổi lên gần đây, bắt nguồn từ Anh. Đây là loại hình lai (hybrid) giữa một doanh nghiệp và 1 tổ chức PCP. Tức là những loại hình tổ chức hoạt động như 1 doanh nghiệp tức là kinh doanh 1 sản phẩm dịch vụ gì đó nhưng mà có định hướng xã hội cao, giải quyết các vấn đề xã hội, và phần lớn lợi nhuận được tài đầu tư lại cho cộng đồng. Do khái niệm này còn đang gây ra tranh cãi nhiều về mặt học thuật và pháp lý, nên ở Việt Nam hiện nay chưa có khuôn khổ pháp lý cho loại hình này.
- Xã hội dân sự (Civil Society): Là khái niệm bao quát nhất để chỉ các các tổ chức PCP, tổ chức phi lợi nhuận, các tổ chức tự nguyện, các câu lạc bộ, các hội nhóm, đoàn thể của công dân nói chung. Khái niệm này dùng phổ biết ở Châu Âu.
- Trụ cột ba (Third Sector): Khái niệm này được sử dụng ở Mỹ, bởi lẽ trong lý thuyết xã hội được sử dụng rộng rãi ở đây, người ta chia xã hội thành 3 trụ cột chính: chính phủ, doanh nghiệp và phi chính phủ. Người ta gọi chung là trụ cột thứ ba để phản ánh vị trí của nó trong kết cấu xã hội.
II. Có những loại hình phi chính phủ nào?
Hiện tại, ở Việt Nam nếu phân chia dựa theo nơi đăng ký thành lập, thì sẽ có 2 loại hình tổ chức Phi chính phủ đó là:
- Tổ chức PCP quốc tế: đăng ký tư cách pháp nhân tại một quốc gia khác. Nó là một tổ chức quốc tế được đăng ký thành lập tại một nước ngoài lãnh thổ đang hoạt động, ví dụ Save the Children/USA, PLAN International, ActionAid, World Vision, Oxfam UK….Các tổ chức PCP đang hoạt động tại Việt Nam được quản lý bởi Ủy ban điều phối viện trợ nhân dân (PACCOM) và kết nối với nhau thông qua Trung Tâm dữ liệu các tổ chức PCP (NGO-Resource Centre)
- Tổ chức PCP trong nước: do các cá nhân đăng ký thành lập tại quốc gia đó. Tại Việt Nam để đăng ký thành lập tổ chức này thì phải dựa theo nhiều văn bản pháp luật khác nhau. Ví dụ như Nghị định 88 của Chính phủ về tổ chức PCP, đăng ký thành lập với Vụ các tổ chức PCP của Bộ Nội Vụ. Hay là Nghị định 30/2012 của Chính phủ về Quỹ xã hội/ Quỹ từ thiện. Hay có thể là loại hình Tổ chức khoa học – công nghệ theo Luật Khoa học công nghệ mà đa số là trực thuộc Liên hiệp các hội khoa học kỹ thuật Việt Nam (VUSTA). Hiện tại ở Việt Nam không thể thống kê được có bao nhiêu tổ chức PCP trong nước. Ít nhất cũng có trên 1000 tổ chức PCP trong nước và rất nhiều các loại mô hình câu lạc bộ, trung tâm...vv
III. Nguồn vốn của tổ chức PCP ở đâu?
Các tổ chức phi chính phủ có nhiều nguốn vốn đa dạng khác nhau tùy theo từng tổ chức. Nhưng tựu chung lại là các nguồn chính sau đây:
- Ngân sách chính phủ: Ở Việt Nam thì hầu như có rất ít (hầu như là không có) các tổ chức PCP được nhận tiền tài trợ từ ngân sách nhà nước. Nhưng ở các nước tư bản, nơi mà xã hội dân sự được coi trọng như là 1 trụ cột thứ ba của xã hội bên cạnh chính phủ và doanh nghiệp, thì các tổ chức PCP có phần lớn nguồn tài trợ từ ngân sách chính phủ (bang hoặc liên bang). Bạn có thể thấy các tổ chức PCP của Úc tại Việt Nam thường xin được tài trợ từ ngân sách chính phủ Úc cho các dự án tại Việt Nam, như vậy có thể thấy sự ưu tiên “đồng hương” trong tài trợ phi chính phủ. Điều này cũng cho thấy, mặc dù mang tên phi chính phủ, có nghĩa là nó độc lập về mặt hệ thống chính trị, nhưng không có nghĩa là độc lập về tài chính.
- Hoạt động gây quỹ (fund raising): là một trong những hoạt động mà các tổ chức PCP phải rất “giỏi” để duy trì hoạt động của mình. Hoạt động này giống như là “đi câu” vậy, phải câu được cá mới có tiền mà hoạt động. Do đó, tổ chức PCP nào mạnh thì thường có đội ngũ Fund Raising rất giỏi “đi câu” dự án. Có rất nhiều các gây quỹ khác nhau. Với các tổ chức PCP quốc tế, ở các nước phát triển thì chi nhánh của nó đi gây quỹ, vận động tài trợ để chuyển tiền sang cho các chi nhánh ở các nước đang phát triển làm dự án.
- Viết đề xuất dự án (Proposal Writing): Hàng năm, các tổ chức PCP hoạt động tại địa phương phát hiện những vấn đề bất cập trong mọi lĩnh vực như y tế, giáo dục, nghèo đói….vv và họ đề xuất các dự án sáng tạo, đổi mới và bền vững để gửi cho các quỹ tài trợ đa phương, song phương hay tư nhân. Ví dụ, quỹ từ thiện của Bill & Melinda Gates hàng năm vẫn kêu gọi các đề xuất dự án để tài trợ về các lĩnh vực như HIV, sốt rét hay phát triển thư viện..vv
- Tiền đóng góp/ tài trợ của các tổ chức/cá nhân: Thường các tổ chức PCP hay có những “mạnh thường quân” đứng sau chống lưng, cung cấp một nguồn ngân sách vô cùng dồi dào. Ví dụ như Bill & Melinda Gates Foundation là một quỹ từ thiện tư nhân của tỷ phú Bill Gates. Quỹ Michael and Susan Dell Foundation là do ông chủ tập đoàn máy tính Dells sáng lập. Hay quỹ Citi Foundation của tập đoàn tài chính Citigroup. Các quỹ từ thiện cá nhân (private foundations) được lập ra rất nhiều ở Mỹ. Nhiều bạn thắc mắc tại sao họ lại thích là từ thiện như vậy. Ngoài mong muốn làm từ thiện ra, thì các bạn cũng nên biết là nếu 1 doanh nghiệp Mỹ trích lợi nhuận sang làm từ thiện thì họ sẽ được miễn hoặc giảm thuế. Như thế thì vừa được tiếng, lại vừa được miếng nên tốt quá chứ sao nữa.
IV. Ai làm việc cho các tổ chức PCP?
Những người nước ngoài thường làm việc trong các tổ chức PCP nước ngoài và thường nắm giữ những chức vụ quan trọng trong tổ chức ấy. Tuy nhiên, gần đây để tiết giảm chi phí, các tổ chức PCP quốc tế bắt đầu sử dụng người địa phương nhiều hơn. Bây giờ đa số nhân sự các NGO quốc tế tại Việt Nam là người Việt, nhiều người trong số họ đi học nước ngoài về. Thường thì làm việc cho các tổ chức PCP đòi hỏi 1 trình độ ngoại ngữ đáng kể do vậy đa phần SV các trường khối ngoại ngữ sau khi ra trường có lợi thế ngôn ngữ thường làm cho loại hình tổ chức này. Thông thường, những người nước ngoài nắm giữ vai trò lãnh đạo tổ chức, nhưng sau khoảng 3 – 5 năm thì họ sẽ chuyển quyền này cho một người nước ngoài khác hoặc một người trong nước (nếu đủ kinh nghiệm và khả năng) để sang nhận nhiệm vụ ở một quốc gia khác.
Ngoài ra còn có 1 số người nước ngoài làm tình nguyện viên cho các tổ chức PCP. Các bạn nên nhớ rất nhiều người làm ở các tổ chức PCP là “trái ngành, trái nghề”. Chính ra, các tổ chức PCP họ rất hiểu giáo dục đại học của Việt Nam nên việc đào tạo lại là không tránh khỏi, do vậy nếu bạn không biết gì giống như “tờ giấy trằng” thì đào tạo dễ hơn là đã bị nhồi nhét mấy thứ linh tinh vào kín đầu rồi. Do vậy, khi đến các tổ chức PCP, họ có rất nhiều chương trình đào tạo dành cho nhân viên để năng cao năng lực và kiến thức cho nhân viên.
V. Các tổ chức PCP làm những gì?
Các tổ chức PCP thường làm những dự án phát triển, với khoảng ngân sách dự án dao động khác nhau, từ vài ngàn USD đến vài trăm ngàn USD, tổ chức lớn có thể có dự án triệu USD. Những dự án này đều dựa trên tinh thần không vì lợi nhuận (non-for-profit). Các tổ chức PCP có nhiều dự án khác nhau, tùy theo tầm nhìn và mục tiêu của mỗi tổ chức, có thể kể ra những lĩnh vực mà các tổ chức PCP đang làm tại Việt Nam:
- Xóa đói giảm nghèo
- Chất độc da cam
- Quyền trẻ em
- Khuyết tật
- Bảo vệ động vật hoang dã
- Dân tộc thiểu số
- Dân chủ, nhân quyền, quyền công dân
- Sức khỏe sinh sản
- HIV/AIDS
- Phát triển nông nghiệp nông thôn
- Du lịch dựa vào cộng đồng
- Công nghệ thông tin vì sự phát triển
- Y tế, chăm sóc sức khỏe
- Giáo dục,
- Hệ thống nước sạch và vệ sinh
- Môi trường
- Nâng cao năng lực, đào tạo
- Phòng ngừa thiên tai, trợ giúp nhân đạo…vv
- Làm việc cho các tổ chức phi chính phủ là một cơ hội tốt để bạn có thể xin được một học bổng chính phủ. Bởi lẽ, các học bổng chính phủ là nhằm mục đích phát triển, mà nếu bạn làm trong lĩnh vực phát triển là quá phù hợp rồi. Một số học bổng chính phủ như ADS của Úc thậm chí còn dành ưu tiên cho những người làm PCP. Những người làm PCP khi nộp hồ sơ học bổng ADS không cần phải nộp điểm tiếng anh, mà sau khi trúng tuyển được gửi đi đào tạo tiếng Anh để đủ điểm qua Úc học. Nhiều học bổng khác, tỷ lệ người làm khối PCP đậu học bổng cũng rất cao. Do vậy, bạn nào muốn dành 1 suất học bổng chính phủ thì có thể cân nhắc về làm việc cho PCP. Tuy nhiên, các bạn cũng cần phải hết sức lưu ý là không phải cứ làm PCP là bạn sẽ được học bổng chính phủ. Còn nhiều yếu tố khác quyết định thành công của bạn, như profile của bạn, vị trí của bạn và năng lực của bạn nữa.
- Bạn sẽ có cơ hội nâng cao trình độ ngoại ngữ của mình khi làm việc với người nước ngoài. Hơn nữa khi làm việc với người nước ngoài, bạn sẽ học được ở họ rất nhiều kỹ năng làm việc rất khoa học, và rất nhiều kỹ năng khác. Phải khẳng định rằng các tổ chức PCP là một môi trường học tập và rèn luyện dựa trên thực tiễn xuất sắc nhất. Bạn sẽ thấy may mắn khi được tuyển vào 1 tổ chức PCP lớn và có tiếng, ở đó bạn sẽ thấy sau 1 thời gian ngắn, bạn sẽ trưởng thành vượt bậc, nhanh chóng lột xác và phát triển. Điều này tùy thuộc vào năng lực và nỗ lực của mỗi người. Phải khẳng định rằng, những người xuất sắc đã từng làm cho PCP, có đủ năng lực và kỹ năng để trở thành một nhà lãnh đạo đầy tâm huyết, sáng tạo và rất khoa học.
- Một điều mà tôi rất thích khi làm cho các tổ chức PCP, đó là sự tự do về thời gian, chú trọng tới kết quả công việc. Bạn có thể đi làm muộn lúc 9h sáng, và về muộn lúc 8h tối. Bạn có thể xin nghỉ vài ngày có việc, hoặc đi nghỉ phép, miễn là công việc vẫn hoàn thành. Tất nhiên, điều này là dành cho những người đã đến làm lâu năm, khi còn thực tập, bạn không nên đi làm muộn. Nói chung, ở tổ chức PCP, họ quan tâm tới kết quả công việc, hơn là cách bạn làm nó thế nào.
- Làm việc cho các tổ chức PCP, thường được nhận lương theo dự án, và thường với dự án nước ngoài thì mức lương này tương đối cao so với thu nhập của một người làm công ăn lương thông thường. Tuy nhiên, tùy vào các dự án ngắn hay dài thì mức lương này sẽ được kéo dài theo thời gian dự án đó.
- Làm việc cho các tổ chức PCP bạn sẽ có cơ hội được đi nhiều nơi, điều này rất phù hợp với những người trẻ tuổi, thích khám phá, thích đi đây đó. Chính nhờ làm việc cho khối NGO mà tới giờ mình đã đi được gần hết 63 tỉnh thành của Việt Nam, được ăn nhiều món đặc sản mỗi tỉnh, được gặp gỡ những con người vô cùng thú vị, từ vị Chủ tịch tỉnh đầy quyền uy, tới 1 anh xe ôm, 1 chị bán rau, 1 bác nông dân, nhưng mỗi người trong họ đều có 1 điều thú vị riêng để học hỏi, để trưởng thành.
- Làm việc cho các tổ chức PCP, việc được đi công tác nước ngoài sẽ không còn là giấc mơ. Nhưng ở nhiều tổ chức khi các nhân viên đã có gia đình, nhiệm vụ đi công tác nước ngoài bị đùn đẩy cho những người độc thân.Làm việc cho những tổ chức PCP, bạn có một môi trường làm việc rất tốt. Điều kiện làm việc hiện đại, được trang bị tốt. Các phúc lợi xã hội, các hoạt động hỗ trợ như đào tạo, gửi đi tham gia các khóa tập huấn, nâng cao năng lực sẽ có rất nhiều. Những đồng nghiệp rất giỏi và tử tế, vì là một môi trường làm việc không vì mục đích lợi nhuận nên môi trường làm việc ít cạnh tranh hơn khối doanh nghiệp.
- Làm việc cho các tổ chức PCP, bạn sẽ có rất nhiều cơ hội có thể xin được học bổng để học cao học ở nước ngoài. Có rất nhiều học bổng dành cho nhân viên của các tổ chức PCP đi học cao học ở nước ngoài, sau đó quay về để tiếp nhận vị trí quản lý của người sếp nước ngoài.
- Làm việc cho các tổ chức PCP, bạn sẽ thấy cảm thẩy rất tự hào, vì với mức lương khá, đủ để bạn trang trải cuộc sống, bạn không phải quá trăn trở, dằn vặt chuyện tiền, dễ sinh ra những thói xấu như tham ô, tham nhũng. Cũng không phải đầu tắt mặt tối, đau đầu, stress như làm doanh nghiệp cho dù lương doanh nghiệp có cao hơn. Hơn nữa với mức lương bạn được hưởng và những công việc bạn làm lại có đóng góp cho xã hội, bạn giúp đỡ được người nghèo, người thiệt thòi.
VII. Những khó khăn khi làm việc cho các tổ chức PCP?
- Ở các tổ chức PCP, họ đòi hỏi kinh nghiệm là chính, bằng cấp là phụ, do vậy các bạn SV mới ra trường thường rất khó kiếm được vị trí chính thức ngay, nhưng kiếm được một vị trí thực tập sinh hay tình nguyện viên để khẳng định mình và được giữ lại là con đường mà tôi đã đi. Đôi khi các bạn cũng phải liều lĩnh một tí, đó là lời khuyên của tôi. Nhiều khi các NGO họ đăng tuyển dụng đòi hỏi rất cao, nhưng không phải ai nộp hồ sơ cũng đáp ứng hết được. Ngày trước, tôi cứ nộp hồ sơ tuyển cho một vị trí mà tôi chưa đáp ứng hết yêu cầu tuyển dụng, tuy nhiên tôi vẫn trúng tuyển vì đơn giản là tôi là người phù hợp nhất. Thời điểm đó, những người khác nộp hồ sơ đều đã có bằng thạc sỹ, nhưng họ đều là phụ nữ và đang chuẩn bị có bầu và họ không thể đi công tác thường xuyên được. Do vậy, cứ liều thử sức, không được thì không buồn, và chờ đợi may mắn mỉm cười với bạn.
- Bạn sẽ phải đi công tác nhiều và rất bận rộn với các dự án, do vậy nếu bạn đã lập gia đình thì chắc chắn chồng hoặc vợ bạn phải hiểu và thông cảm với công việc của bạn. Theo kinh nghiệm của tôi, phụ nữ nên làm cho PCP khi chưa lập gia đình, còn PCP có vẻ phù hợp cho nam giới hơn, vì khá vất vả và phải đi nhiều. Mà phụ nữ thường hay say xe, sức khỏe yếu, có con nhỏ, và phải chăm sóc hạnh phúc của tổ ấm nữa.
- Hơi khó khăn khi bạn có tham vọng chính trị. Bởi khi làm việc cho các tổ chức PCP, bạn thường không có đảng, đoàn gì cả. Bạn sẽ không có chức vụ Bí thư chi bộ gì gì đó để sau này leo cao trong nấc thang chính trị. Nếu bạn có tham vọng chính trị, lời khuyên của tôi là không nên vào PCP làm. Đặc biệt là các tổ chức PCP quốc tế tại Việt Nam mà có dính tới các vấn đề nhạy cảm như tôn giáo, nhân quyền, hay quyền gì đó là thường bị an ninh soi. Bạn làm ở đó, chắc sẽ có tên trong sổ của ngành an ninh.
- Trình độ ngoại ngữ luôn là rào cản đối với nhiều người khi vào làm cho các tổ chức PCP. Dù trình độ chuyên môn rất giỏi, nhưng ngoại ngữ tệ thì khó lòng vào được các tổ chức PCP. Nếu bạn nhắm tới PCP, hãy trau dồi kỹ năng ngoại ngữ ngay khi bạn còn ngồi trên giảng đường đại học.
- Làm việc cho PCP, bạn phải nhanh chóng học cách làm việc khoa học. Bạn phải là người năng động sáng tạo và đa di năng, khi nào cần, bạn cũng có thể hoàn thành công việc. Bạn phải học các kỹ năng quản lý thời gian, xử lý email, đương đầu với stress do các deadline mang tới.
VIII. Để làm cho tổ chức PCP, là một Sinh viên, tôi cần chuẩn bị những gì?
- Một kết quả học tập tốt (học lực khá trở lên)
- Một trình độ tiếng anh tốt (có thể không cần chứng chỉ TOEFL, IELTS) nhưng ít ra cũng giao tiếp được. Nói gì hiểu đấy.
- Một tinh thần ham học hỏi, không giấu dốt, không bảo thủ
- Một lòng đam mê muốn tham gia hoạt động, muốn đóng góp cho tổ chức mình muốn làm.
- Một thái độ làm việc nghiêm túc và khoa học.
IX. Tôi muốn làm cho các tổ chức PCP, nhưng không biết bắt đầu từ đâu?
Xin chia sẻ với các bạn con đường mà tôi đã đi. Khi bạn mới ra trường, bạn không có một chút kinh nghiệm gì cả, tuy nhiên điều đó không có nghĩa là bạn không có cơ hội được làm cho các tổ chức PCP. Bạn có thể bắt đầu từ vị trí thực tập sinh (intern) hoặc tình nguyện viên (Volunteer) để tích lũy kinh nghiệm và khẳng định mình. Các vị trí này có thể được trả lương (rất nhỏ) hoặc không được trả lương. Hãy bắt đầu từ những ví trị này, rồi tùy thuộc vào năng lực, khả năng, và sự thể hiện của bạn, bạn sẽ có được cơ hội giữ ở lại làm chính thức hoặc nếu bạn có ý định chỉ thực tập ở tổ chức đó và xin làm chính thức ở một tổ chức khác thì lời khuyên của tôi là nên xin thực tập ở tổ chức PCP quốc tế có tiếng như: Save the children, World Vision, Action Aid, Plan, vv... Trong quá trình thực tập, hãy chịu khó, quan sát, học hỏi những người xung quanh. Đừng nhồi nhét vào trong đầu mình những suy nghĩ cho rằng, những việc nhỏ nhặt là không cần thiết, phí thời gian. Hãy ghi nhớ “mỗi người lãnh đạo giỏi, đều có thời gian là một nhân viên chăm chỉ”.
X. Tôi có thể tìm kiếm cơ hội thực tập, làm việc cho các tổ chức PCP ở đâu?
Để tìm kiếm cơ hội thực tập, hoặc làm việc (nếu bạn đã có đủ kinh nghiệm), xin chia sẻ với các cơ hội sau:
- Thường xuyên ghé thăm website của Trung tâm dữ liệu các tổ chức PCP Việt Nam (nơi tập hợp dữ liệu của đa số các tổ chức PCP Quốc tế đang hoạt động trên lãnh thổ Việt Nam). Tại đường link này, bạn có thể tìm thấy những thông tin tuyển dụng mới nhất được cập nhật http://www.ngocentre.org.vn/jobs
- Vào đường link dưới đây để đăng ký tham gia vào hòm thư NGO-Opportunities. Sau khi đăng ký thành công, nếu có một tổ chức PCP nào đăng tuyển dụng, hòm thư sẽ gửi một email vào hòm thư của bạn. http://mailman.ngocentre.org.vn/cgi-bin/mailman/listinfo/opportunities
- Vào website www.vietnamworks.com bạn có thể tìm công việc ở các tổ chức PCP bằng việc search nhóm ngành “Phi chính phủ/ Phi lợi nhuận” tại địa chỉhttp://www.vietnamworks.com/ngo-non-profit-jobs-i21-en . Bạn cũng có thể sign in tạo một account và đăng ký chế độ Job Alert cho ngành “Phi chính phủ/ Phi lợi nhuận”, sau khi đăng ký Job Alert thành công, nếu có thông tin tuyển dụng, Vietnam Work sẽ gửi email vào hòm thư của bạn.
Trần Ngọc Thịnh
Thạc sỹ Quản lý hành chính công
Chuyên gia tư vấn phát triển
TB: Bài viết này, đã viết từ lâu rất lâu trước khi post lên blog của tôi lần đầu tiên [30/8/2007]. Sau một thời gian post lên, có rất nhiều bạn quan tâm tới chủ đề này, nên mình quyết định update lại lần đầu [12/6/2008], lần hai [15/10/2008] và lần ba là ngày hôm nay [18/7/2013] để cung cấp thêm thông tin và trả lời tốt hơn những câu hỏi mà các bạn đã đặt ra cho mình. Các bạn có thể thoải mái share, nhưng xin vui lòng share public để mình có thể đọc comment và phản hồi (nếu cần thiết). Việc đăng lại bài mình sẽ đồng ý nếu bạn liên lạc và xin phép đăng lại.
Nhặt trên Facebook - bài hay về Service Learning
"CÔ GÁI BỎ HỌC TIẾN SĨ Ở MỸ ĐỂ ĐI THEO ANH CỘNG ĐỒNG NGHÈO TẠI VIỆT NAM"
Status dành cho em: người học trò- người đồng nghiệp- người dường như đi trên đúng con đường mà mình đã đi. Xin chia sẻ status của em và vài bức hình cùng em từ lúc em mới gặp tôi 2013 đên nay vì tôi cảm thấy rất vui và tràn trề năng lượng
Mình bỏ việc làm ở Singapore - Cô ấy bỏ cả tiến sĩ ở Mỹ.... Cô gái bỏ học tiến sĩ theo anh cộng đồng nghèo có câu like được không?
She is following same path that I did before. She shares same story with me that crazy human being give up what their great future ahead to serve community. I gave up my future in Singapore and she gave up hers in US. smile emoticon
Should I start to think my retire plan since at this moment, I can say that I have found someone to be my successor.
To Yen: You are brave to choose this path. It is not easy at all but the result you get in future is worthed. During this journey, there are few times that you will stop and beat yourself with this question " Is it worth for me to give up all things?".... Definitely have because this journey is actually sick... damn hard... People laugh at your stupidity, parent are not happy, people misjudge you ...
But believe in me, my 6 years experiences, you will not regret about your decision. And unlike me in the past, you are not alone. We and other people will go with you.
--- On her facebook, she wrote--------------
What I have been doing since May
So I decided to drop my PhD program..After quite a hard goodbye and tearful flight lol, I came back home to start an old but new journey with E Vờ Gờ
And the journey begins with the first project of this season-1501 in An Hiep Commune. Actually, before going back home and looking at 8 projects, this was the one I hesitated taking on the most as I knew all activity contents and the whole area pretty well. However, to my surprise, I had a chance to meet many students with the same viewpoints about science and technology like me and implement some unexpected STEM-SL kinda activities such as assembling filter of hope and fixing the plasma filtering system. People always tell me it's gonna be really hard to do science the way I want to do, esp in Vietnam. But seeing students in this project work so hard and passionately like that gave me tons of hope and strength to continue follow my passion-my dream of "science with the cause" program.
Then, right after that project, I got on board to Taiwan to attend an Service Learning conference. Though exhausted, I think I presented E Vờ Gờ proudly and confidently.
Following that was a whole month spent at Long Vinh Commune to finish the construction of kindergarten with two groups of students from NTU, Singapore. Maybe never in my life will I forget this period of time, esp the last week staying there. With too much pressure, I seriously worked more than 100% every single day...There was time I cried so hard at night but when a new day came, I left everything behind, smiled and continued to work. The kindergarten was finished beautifully; everybody was so happy. I stood alone under the rain after the opening ceremony; again, to my surprise, I did not shred a tear...just looking at the kindergarten, thinking about all the tough times and realizing how much I changed and grew through this construction. However, up till now, I cannot really overcome what happened...it still hurts whenever I think of it but that's Service Learning as "SL takes students out of four walls of the classroom into the community...seeking to understand the world as it is- messy, complicated and real." My boss is right I need to experience this, overcome this to continue...Realizing your passion is hard but following your passion is much harder...
From a chemistry grad student to a social worker and sometimes a construction builder, life really takes me on an adventure full of bitter sweet memories...Despite hardships and heartbreaking experiences, I truly love my life and I love E Vờ Gờ
Status dành cho em: người học trò- người đồng nghiệp- người dường như đi trên đúng con đường mà mình đã đi. Xin chia sẻ status của em và vài bức hình cùng em từ lúc em mới gặp tôi 2013 đên nay vì tôi cảm thấy rất vui và tràn trề năng lượng
Mình bỏ việc làm ở Singapore - Cô ấy bỏ cả tiến sĩ ở Mỹ.... Cô gái bỏ học tiến sĩ theo anh cộng đồng nghèo có câu like được không?
She is following same path that I did before. She shares same story with me that crazy human being give up what their great future ahead to serve community. I gave up my future in Singapore and she gave up hers in US. smile emoticon
Should I start to think my retire plan since at this moment, I can say that I have found someone to be my successor.
To Yen: You are brave to choose this path. It is not easy at all but the result you get in future is worthed. During this journey, there are few times that you will stop and beat yourself with this question " Is it worth for me to give up all things?".... Definitely have because this journey is actually sick... damn hard... People laugh at your stupidity, parent are not happy, people misjudge you ...
But believe in me, my 6 years experiences, you will not regret about your decision. And unlike me in the past, you are not alone. We and other people will go with you.
--- On her facebook, she wrote--------------
What I have been doing since May
So I decided to drop my PhD program..After quite a hard goodbye and tearful flight lol, I came back home to start an old but new journey with E Vờ Gờ
And the journey begins with the first project of this season-1501 in An Hiep Commune. Actually, before going back home and looking at 8 projects, this was the one I hesitated taking on the most as I knew all activity contents and the whole area pretty well. However, to my surprise, I had a chance to meet many students with the same viewpoints about science and technology like me and implement some unexpected STEM-SL kinda activities such as assembling filter of hope and fixing the plasma filtering system. People always tell me it's gonna be really hard to do science the way I want to do, esp in Vietnam. But seeing students in this project work so hard and passionately like that gave me tons of hope and strength to continue follow my passion-my dream of "science with the cause" program.
Then, right after that project, I got on board to Taiwan to attend an Service Learning conference. Though exhausted, I think I presented E Vờ Gờ proudly and confidently.
Following that was a whole month spent at Long Vinh Commune to finish the construction of kindergarten with two groups of students from NTU, Singapore. Maybe never in my life will I forget this period of time, esp the last week staying there. With too much pressure, I seriously worked more than 100% every single day...There was time I cried so hard at night but when a new day came, I left everything behind, smiled and continued to work. The kindergarten was finished beautifully; everybody was so happy. I stood alone under the rain after the opening ceremony; again, to my surprise, I did not shred a tear...just looking at the kindergarten, thinking about all the tough times and realizing how much I changed and grew through this construction. However, up till now, I cannot really overcome what happened...it still hurts whenever I think of it but that's Service Learning as "SL takes students out of four walls of the classroom into the community...seeking to understand the world as it is- messy, complicated and real." My boss is right I need to experience this, overcome this to continue...Realizing your passion is hard but following your passion is much harder...
From a chemistry grad student to a social worker and sometimes a construction builder, life really takes me on an adventure full of bitter sweet memories...Despite hardships and heartbreaking experiences, I truly love my life and I love E Vờ Gờ
Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015
Lindsey Stirling - love the way she plays violin - energy boost
Always love her music for energy boost :)
https://www.youtube.com/watch?v=dQiNVk_u0po&list=RDMMvr3qt-hF6JI&index=13
https://www.youtube.com/watch?v=dQiNVk_u0po&list=RDMMvr3qt-hF6JI&index=13
Last-ditch effort for my old Rờ Bờ Xờ & new GG
Week 2 - Semester B 2015
Đang dồn tất cả sức lực vào để gầy dựng Green Generation - version mới của Rờ Bờ Xờ để nó vững mạnh hơn về mặt HR.
Mình mong muốn đứa trẻ GG sẽ lớn như anh nó (Rờ Bờ Xờ), và thậm chí là vượt mặt, diversify hơn về hoạt động và vững vàng hơn về mặt HR.
Mấy ngày nay, mình quay cuồng, hết chuẩn bị Club Day, đến Induction Day, đến chạy recruitment và chuẩn bị dàn nhân sự mới thay cho dàn board of executives cũ sắp ra.
Cuối cùng, sau 2 năm ở Rờ Bờ Xờ, mình đã được chính thức trải nghiệm ở vị trí HR và đã làm đúng như lòng đã thề, là một khi mình lên, mình sẽ vực dậy HR mạnh lên.
Và điều đầu tiên mình muốn làm cho HR là: Documentation tất cả quy trình, process mỗi sem để các em làm HR sau này có thể nắm được tổng quan và đỡ bỡ ngỡ hơn khi bước vào sem mới
Mỗi sem thì GG đều có các hoạt động bonding khác nhau, vd như teambuilding, charity, run in green hay là GG month. Điều đó, đòi hỏi HR cũng phải học cách diversify hoạt động bonding của mình để gắn kết các thành viên nhiều hơn nữa.
Sẽ nhiều việc phải làm trong sem này, nhưng sẽ cố gắng, cháy hết mức có thể, thành tâm mong muốn đứa con cưng GG sẽ lớn mạnh hơn.
Trong tiếng anh, người ta hay gọi là gì nhỉ? Last-ditch effort :) Sem cuối rồi, cố lên !
Đang dồn tất cả sức lực vào để gầy dựng Green Generation - version mới của Rờ Bờ Xờ để nó vững mạnh hơn về mặt HR.
Mình mong muốn đứa trẻ GG sẽ lớn như anh nó (Rờ Bờ Xờ), và thậm chí là vượt mặt, diversify hơn về hoạt động và vững vàng hơn về mặt HR.
Mấy ngày nay, mình quay cuồng, hết chuẩn bị Club Day, đến Induction Day, đến chạy recruitment và chuẩn bị dàn nhân sự mới thay cho dàn board of executives cũ sắp ra.
Cuối cùng, sau 2 năm ở Rờ Bờ Xờ, mình đã được chính thức trải nghiệm ở vị trí HR và đã làm đúng như lòng đã thề, là một khi mình lên, mình sẽ vực dậy HR mạnh lên.
Và điều đầu tiên mình muốn làm cho HR là: Documentation tất cả quy trình, process mỗi sem để các em làm HR sau này có thể nắm được tổng quan và đỡ bỡ ngỡ hơn khi bước vào sem mới
Mỗi sem thì GG đều có các hoạt động bonding khác nhau, vd như teambuilding, charity, run in green hay là GG month. Điều đó, đòi hỏi HR cũng phải học cách diversify hoạt động bonding của mình để gắn kết các thành viên nhiều hơn nữa.
Sẽ nhiều việc phải làm trong sem này, nhưng sẽ cố gắng, cháy hết mức có thể, thành tâm mong muốn đứa con cưng GG sẽ lớn mạnh hơn.
Trong tiếng anh, người ta hay gọi là gì nhỉ? Last-ditch effort :) Sem cuối rồi, cố lên !
Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015
Tản văn hay
Tản văn : Tôi sống không phải để mua vui cho bạn
Con người sống trên đời này, có hai việc nên ít làm với khả năng tối đa, một là quấy nhiễu sinh hoạt của người khác bằng cái miệng của mình, hai là mượn đầu óc của người khác suy nghĩ cho cuộc đời của mình.
Cuộc đời không cần phải giải thích mới là cuộc đời lớn mạnh thật sự. Cuộc sống bất hạnh nhất là sống trong ký ức bất hạnh, cuộc sống không khoa học nhất là sống trong những thói quen không lành mạnh, cuộc sống không lý tưởng nhất là là sống trong sự trùng lặp, cuộc sống tuyệt vọng nhất là chôn vùi lý tưởng bằng chính bàn tay mình. Đi khắp thế giới, chẳng qua cũng là để tìm lại con đường trở về với cõi lòng mình.
Có những quyết định, ta chỉ cần một phút thôi là quyết định xong, thế nhưng lại phải ân hận bằng cả đời mình cho chính một phút đó. Nhớ lại chuyện xưa, không phải vì thời buổi hồi đó tốt ra sao, mà là vì hồi đó bạn còn trẻ trung. Đường đời dài dằng dặc, không phải bước đi nào của chúng ta cũng có thể đi tới đích một cách êm đẹp, dọc đường vấp ngã mấy lần, đi mấy đoạn đường vòng, như vậy không phải là việc hỏng, tối thiểu là đã khiến chúng ta trải nghiệm những trắc trở, tăng thêm những từng trải, tạo cho cuộc đời chúng ta muôn hình muôn sắc.
Đừng nên bộc lộ nội tâm yếu đuối của bạn một cách dễ dàng, phải tập gánh lấy hết thảy những gì cần phải đảm đương; đừng dễ gì mà kể lể những điều khốn khổ trong đời sống của mình, phải học cách biết đối mặt với hiện thực bừa bộn; đừng nên dễ dàng sống uổng phí một ngày nào, bởi đó chính là ngày đầu tiên trong cuộc đời còn lại của bạn; không nên dễ dàng thỏa hiệp với cõi đời, nó muốn bạn phải khóc than, thì bạn phải kiên trì mỉm cười với chính mình. Chỉ cần chúng ta có thể gánh vác, không trốn tránh, biết nâng niu quý trọng, có trái tim vững chắc, thì cuộc đời bạn sẽ không đến nỗi quá trống rỗng.
Bạn làm việc gì càng đúng đắn, thì sẽ có càng nhiều người xì xào sau lưng bạn. Bạn sống càng tốt đẹp, thì sẽ có càng nhiều người mỉa mai sau lưng bạn. Bạn trở nên càng cứng cỏi, thì sẽ có càng nhiều người chống lại bạn từ sau lưng. Nếu bạn chán ghét tôi, thì tôi không hề để tâm, bởi tôi sống không phải để mua vui cho bạn.
Bạn lãng phí mất ngày hôm nay, chính là ngày mai từng thèm khát của người vừa bị chết hôm qua. Bạn ngán ngẩm hiện nay, chính là đã từng mà trong tương lai sẽ không bao giờ có thể trở lại được nữa. Thời gian rất tàn nhẫn, cần phải quý trọng những người xung quanh bạn. Thời gian quả là tốt đẹp, có thể xóa lành cho vết thương không còn đau nữa, nên buông bỏ những gì cần phải buông bỏ, đừng nên luôn cảm thấy mình không được hạnh phúc cho lắm, không gì là không hạnh phúc, mà chỉ là không được thỏa mãn mà thôi.
Làm người một cách lặng lẽ, mới có thể làm việc một cách sôi nổi. Quý phái nhưng không phô trương, sang trọng nhưng không khoe khoang, mới là tầm cao nhất của cuộc đời. Lặng lẽ, chính là khi gặp người khác trên đoạn đường chật hẹp, nên né mình sang một bên nhường lối cho người đó đi qua. Mặt đất lõm xuống mới hình thành biển cả, con người thấp hèn có thể thành vương. Làm người lặng lẽ, mới có thể giảm thiểu đến mức thấp nhất những quấy nhiễu và cản trở do con người gây nên, mới có thể giành được thành công trong sự nghiệp một cách dễ dàng. Bạn đặt mình vào vị trí càng thấp, thì địa vị của bạn trong sự nhìn nhận của người khác càng cao. Không ai mang cơm trưa đến, thì tự mình bắt tay vào mà nấu; không ai chào buổi tối, thì tự mình chào với mình; không ai hỏi han nóng hay lạnh, thì tự mình quan tâm thời tiết nắng mưa ra sao; không ai hẹn hò, thì mình bày vẽ chương trình của ngày cuối tuần cho thật phong phú. Cứ dán mắt vào cốc nước trong tay, thì nước sẽ sánh ra ngoài, cứ mong mau thoát khỏi cảnh sống độc thân thì ngược lại càng không giải quyết được vấn đề này. Điều không thể sai đó chính là cố gắng hơn nữa để bản thân trở thành con người càng tuyệt vời, nếu bạn cởi mở, thì gió mát thổi tới.
Làm người như dòng nước chảy vậy, bạn là nước ở trên cao, thì tôi sẽ rút đi, quyết không chìm trong độ cao của bạn; nếu bạn ở dưới thấp, thì tôi sẽ trào lên, không để lộ khiếm khuyết của bạn; bạn chảy thì tôi sẽ cùng chảy với bạn, quyết không bỏ rơi bạn để bạn phải lẻ loi; bạn không không chảy, tôi sẽ ở bên bạn rất lâu, quyết không quấy rầy sự yên lặng của bạn; nếu bạn rạo rực, thì tôi sẽ sôi nổi, quyết không ngăn lòng nhiệt tình của bạn; nếu bạn bị lạnh lẽo, thì tôi cũng sẽ đông lại, quyết không làm ngơ trước cái giá lạnh của bạn. Cuộc đời như nước chảy, chảy theo duyên phận theo dòng đời.
Có rất nhiều việc, không phải bạn nghĩ rồi đều có thể thực hiện được. Có rất nhiều thứ, không phải bạn muốn, đều sẽ có thể được. Có rất nhiều người, không phải vì bạn giữ lại, là họ có thể ở lại. Đừng quá coi trọng tất cả mọi thứ. Phong cảnh đã mất đi, người nào đó đã xa rời, niềm khao khát không thể đợi chờ, toàn bộ đều đã đi vào chốn tận cùng của duyên phận. Cần chi quá khư khư, những gì cần đến thì rồi tự nhiên sẽ đến, những gì muốn xa rời thì dù có giữ lại cũng không được. Hãy mở rộng quan niệm quá cố chấp, hãy thuận theo duyên phận thì đó mới là cuộc đời tốt đẹp nhất.
(Nguồn internet)
Con người sống trên đời này, có hai việc nên ít làm với khả năng tối đa, một là quấy nhiễu sinh hoạt của người khác bằng cái miệng của mình, hai là mượn đầu óc của người khác suy nghĩ cho cuộc đời của mình.
Cuộc đời không cần phải giải thích mới là cuộc đời lớn mạnh thật sự. Cuộc sống bất hạnh nhất là sống trong ký ức bất hạnh, cuộc sống không khoa học nhất là sống trong những thói quen không lành mạnh, cuộc sống không lý tưởng nhất là là sống trong sự trùng lặp, cuộc sống tuyệt vọng nhất là chôn vùi lý tưởng bằng chính bàn tay mình. Đi khắp thế giới, chẳng qua cũng là để tìm lại con đường trở về với cõi lòng mình.
Có những quyết định, ta chỉ cần một phút thôi là quyết định xong, thế nhưng lại phải ân hận bằng cả đời mình cho chính một phút đó. Nhớ lại chuyện xưa, không phải vì thời buổi hồi đó tốt ra sao, mà là vì hồi đó bạn còn trẻ trung. Đường đời dài dằng dặc, không phải bước đi nào của chúng ta cũng có thể đi tới đích một cách êm đẹp, dọc đường vấp ngã mấy lần, đi mấy đoạn đường vòng, như vậy không phải là việc hỏng, tối thiểu là đã khiến chúng ta trải nghiệm những trắc trở, tăng thêm những từng trải, tạo cho cuộc đời chúng ta muôn hình muôn sắc.
Đừng nên bộc lộ nội tâm yếu đuối của bạn một cách dễ dàng, phải tập gánh lấy hết thảy những gì cần phải đảm đương; đừng dễ gì mà kể lể những điều khốn khổ trong đời sống của mình, phải học cách biết đối mặt với hiện thực bừa bộn; đừng nên dễ dàng sống uổng phí một ngày nào, bởi đó chính là ngày đầu tiên trong cuộc đời còn lại của bạn; không nên dễ dàng thỏa hiệp với cõi đời, nó muốn bạn phải khóc than, thì bạn phải kiên trì mỉm cười với chính mình. Chỉ cần chúng ta có thể gánh vác, không trốn tránh, biết nâng niu quý trọng, có trái tim vững chắc, thì cuộc đời bạn sẽ không đến nỗi quá trống rỗng.
Bạn làm việc gì càng đúng đắn, thì sẽ có càng nhiều người xì xào sau lưng bạn. Bạn sống càng tốt đẹp, thì sẽ có càng nhiều người mỉa mai sau lưng bạn. Bạn trở nên càng cứng cỏi, thì sẽ có càng nhiều người chống lại bạn từ sau lưng. Nếu bạn chán ghét tôi, thì tôi không hề để tâm, bởi tôi sống không phải để mua vui cho bạn.
Bạn lãng phí mất ngày hôm nay, chính là ngày mai từng thèm khát của người vừa bị chết hôm qua. Bạn ngán ngẩm hiện nay, chính là đã từng mà trong tương lai sẽ không bao giờ có thể trở lại được nữa. Thời gian rất tàn nhẫn, cần phải quý trọng những người xung quanh bạn. Thời gian quả là tốt đẹp, có thể xóa lành cho vết thương không còn đau nữa, nên buông bỏ những gì cần phải buông bỏ, đừng nên luôn cảm thấy mình không được hạnh phúc cho lắm, không gì là không hạnh phúc, mà chỉ là không được thỏa mãn mà thôi.
Làm người một cách lặng lẽ, mới có thể làm việc một cách sôi nổi. Quý phái nhưng không phô trương, sang trọng nhưng không khoe khoang, mới là tầm cao nhất của cuộc đời. Lặng lẽ, chính là khi gặp người khác trên đoạn đường chật hẹp, nên né mình sang một bên nhường lối cho người đó đi qua. Mặt đất lõm xuống mới hình thành biển cả, con người thấp hèn có thể thành vương. Làm người lặng lẽ, mới có thể giảm thiểu đến mức thấp nhất những quấy nhiễu và cản trở do con người gây nên, mới có thể giành được thành công trong sự nghiệp một cách dễ dàng. Bạn đặt mình vào vị trí càng thấp, thì địa vị của bạn trong sự nhìn nhận của người khác càng cao. Không ai mang cơm trưa đến, thì tự mình bắt tay vào mà nấu; không ai chào buổi tối, thì tự mình chào với mình; không ai hỏi han nóng hay lạnh, thì tự mình quan tâm thời tiết nắng mưa ra sao; không ai hẹn hò, thì mình bày vẽ chương trình của ngày cuối tuần cho thật phong phú. Cứ dán mắt vào cốc nước trong tay, thì nước sẽ sánh ra ngoài, cứ mong mau thoát khỏi cảnh sống độc thân thì ngược lại càng không giải quyết được vấn đề này. Điều không thể sai đó chính là cố gắng hơn nữa để bản thân trở thành con người càng tuyệt vời, nếu bạn cởi mở, thì gió mát thổi tới.
Làm người như dòng nước chảy vậy, bạn là nước ở trên cao, thì tôi sẽ rút đi, quyết không chìm trong độ cao của bạn; nếu bạn ở dưới thấp, thì tôi sẽ trào lên, không để lộ khiếm khuyết của bạn; bạn chảy thì tôi sẽ cùng chảy với bạn, quyết không bỏ rơi bạn để bạn phải lẻ loi; bạn không không chảy, tôi sẽ ở bên bạn rất lâu, quyết không quấy rầy sự yên lặng của bạn; nếu bạn rạo rực, thì tôi sẽ sôi nổi, quyết không ngăn lòng nhiệt tình của bạn; nếu bạn bị lạnh lẽo, thì tôi cũng sẽ đông lại, quyết không làm ngơ trước cái giá lạnh của bạn. Cuộc đời như nước chảy, chảy theo duyên phận theo dòng đời.
Có rất nhiều việc, không phải bạn nghĩ rồi đều có thể thực hiện được. Có rất nhiều thứ, không phải bạn muốn, đều sẽ có thể được. Có rất nhiều người, không phải vì bạn giữ lại, là họ có thể ở lại. Đừng quá coi trọng tất cả mọi thứ. Phong cảnh đã mất đi, người nào đó đã xa rời, niềm khao khát không thể đợi chờ, toàn bộ đều đã đi vào chốn tận cùng của duyên phận. Cần chi quá khư khư, những gì cần đến thì rồi tự nhiên sẽ đến, những gì muốn xa rời thì dù có giữ lại cũng không được. Hãy mở rộng quan niệm quá cố chấp, hãy thuận theo duyên phận thì đó mới là cuộc đời tốt đẹp nhất.
(Nguồn internet)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)