My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

Reflection after trip to Phong Thạnh (Trà Vinh) with E Vờ Gờ

Vừa được trở về TP sau 6 ngày ăn dầm nằm dề dưới địa phương xã Phong Thạnh cùng E Vờ Gờ.

Một mùa project nữa lại trôi qua, lần trở lại này với E Vờ Gờ đã giúp hoàn thành phần nào tâm niệm
+  muốn khám phá các hoạt động dạy học, xây nhà và làm housework mà các project của E Vờ Gờ vốn vẫn thường có.
+ làm việc với các bạn điếc câm và học ngôn ngữ kí hiệu để phần nào có thể giao tiếp được với họ
+ lần đầu trải nghiệm cảm giác đi dự án xa nhà một mình, ko có bạn bè thân thích đi cùng.
+ lần đầu trải nghiệm cảm giác gọi cho cha mẹ ở xa mà nhớ da diết, và thấm hơn cái cảnh đi du học hơn trong tương lai.
+ tìm được một nơi đủ yên bình và một mình nhưng ko quá tách rời xã hội để có thể tịnh tâm và suy nghĩ

Qua project này, mình ngộ ra vài thứ hay ho:
+ Những chuyến đi là cái máy thanh lọc rất tốt cho mình.
Bất cứ khi nào quá deep depression, mình sẽ đi, sẽ ngắm cảnh, sẽ tịnh tâm suy nghĩ và nhìn nhận vấn đề khách quan hơn trước, ko bị chi phối nhiều nữa

+ Học được cách sống trong tập thể, với rất nhiều cá nhân và tính cách khác nhau

+ Qua chuyến đi này, ở chung với 1 con bé tên Khánh, nó có lẽ y như là bản copy của mình. Nhìn vào nó, mình như đang tự soi gương. Cũng vụng về, cũng ngây ngô, ngu  ngơ, cũng hỏi nhiều, cũng bể tùm lum tè le. Đi với nó vui thì có vui, nhưng thật sự cũng rất mệt, khi cứ phải mãi là người chăm bẵm. Và tự nhiên, mình hiểu hơn cảm giác của Thủy và chị Tủn khi cứ phải take care mình hoài.
=> Học cách trở nên giỏi hơn, tự lập hơn, để đỡ phải nhờ vả và làm gánh nặng cho người khác. Có như vậy, mới được người thân yêu quý và thấy thoải mái khi bên cạnh

Tuy nhiên, cũng rút ra một câu châm ngôn cho riêng mình: "Thiếu kinh nghiệm thì vẫn có thể chấp nhận được, nhưng thiếu kinh nghiệm và lười biếng là hoàn toàn ko thể chấp nhận được"

Đó là những gì mình ngộ ra sau khi phải làm việc chung với con bé này, thiếu kinh nghiệm nhưng hay thích ngồi mát ăn bát vàng, hay than thở, hay né tránh việc nặng, mê trai đẹp, sính ngoại. Quan sát này giúp mình hiểu người, hiểu ta - để ko mắc những lỗi như trên nữa.

+  Tập cách flexible, linh động trong từng tình huống. Thích cách được invent options mỗi ngày khi có problems occur.

+ Học cách sống cho hiện tại nhiều hơn. Đời biết mấy cuộc vui, biết mấy khi gặp lại. Cứ sống cho trọn giây phút hiện tại đi, để sau này ko hối tiếc j nhiều.
Chuyến trở lại với E Vờ Gờ lần này, mình bị chút ảnh hưởng từ chuyến đi năm 2013, khi mà tụi Sing về nước và lần lượt mất liên lạc từ đó. Những lá thư cảm động, những yêu thương trao gửi, nước mắt nhạt nhòa ở sân bay, tan vèo sau 1 đến 2 tháng.
Cũng ko có gì sai, vì bây giờ đã ở 2 đất nước khác nhau, hàng ngày có những công việc khác nhau, nhịp sống bên đó lại rất bận rộn, nên chuyện nhạt dần là điều dễ hiểu.
Và xét cho cùng, expectation khi đi những trip như thế này - yếu tố trên hết là VUI, TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ. Sau đó hãy đến việc giao lưu, có thêm bạn bè mới, nếu có thể giữ liên lạc được dài lâu thì càng tốt.
Và tự dưng, khi điều chỉnh expectation thì lòng cũng khỏe, cũng ko còn giận dỗi, hờn trách gì nữa.

Đơn giản là: bên tụi nó cũng vui, bên mình cũng vui trong khoảng thời gian đi dự án này - là được.
Đơn giản là: cả 2 bên đã cùng sống thật và vui thật vào khoảng thời gian đó - là được

Tự dưng viết câu này, nhớ câu của MC Xuân Bắc hay nói khi bình luận về việc các cặp trên lovebus hay chia tay sau khi rời hành trình: "Tình yêu chỉ mang tính chất thời điểm"
Thấy cũng đúng đó. Ở thời điểm đó, chí ít đã yêu hết lòng =)))

+ Thấy cảm thông và hiểu hơn những bạn điếc câm. Hiểu hơn những khó khăn họ gặp phải, hiểu hơn những tâm tư ngại ngùng của họ khi hòa nhập với cuộc sống của những người bình thường. Có cái nhìn tổng quát rõ hơn về sự khác biệt giữa ng điếc câm ở VN, những cơ hội của họ - so với nước bạn Singapore. Thấy lòng mình rộng hơn một chút. Such an eye-opening experience.

+ Nói chuyện đt với chị Diễm lúc đang ở Phong Thạnh - tự nhiên lại nghĩ thêm về chuyện "Đi du lịch thế nào?"
---Đi du lịch để ngắm cảnh đẹp  thiên nhiên đất nước hùng vĩ, gặp gỡ những con người mới, khám phá văn hóa mới.
HAY
---Đi du lịch để học hỏi, vd như coi người ta kinh doanh ra sao, rồi về áp dụng để tạo ra tiền bạc.
(Cách này là cách chị Diễm đang làm - đứng trên góc độ là một người kinh doanh nhìn về du lịch)

Thấy cũng hay hay, mở thêm được 1 góc nhìn nữa về cuộc sống.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét