Tự nhiên buồn, nghĩ dài nghĩ rộng nghĩ xa xôi về tương lai mịt mù phía trước....Thấy bóng dáng những người bạn giờ đang thân với mình có lẽ sẽ mất dần sau khi tốt nghiệp.....ai cũng sẽ bận rộn lo chuyện cơm áo gạo tiền..chuyện sự nghiệp...rồi mình cũng vào danh sách quên lãng của họ ? Nhưng có một điều với mình được gọi tên là cố định - là bất biến - là thứ đã lì đòn với mình hơn 8 năm qua - tình bạn. Cảm giác an yên và nhẹ nhõm khi nghĩ tới cô bạn thân 8 năm, người mà sau tất cả vẫn đồng hành với mình qua ngần ấy năm, chứng kiến bao cú lên voi xuống chó của mình, người mà sau tất cả, mình tin vẫn sẽ mãi ở lại với mình, và cùng nhau đi qua những câu chuyện cuộc đời, cứ bình lặng như thế.......Người đó - thành 1 phần tất yếu trong quyển nhật ký đời tôi, ko phải là màu sắc rực rỡ nhất nhưng là màu sắc thường trực nhất.....Để sau tất cả những hỉ nộ ái ố của cuộc đời, tôi biết chắc rằng ngoảnh lại vẫn có người quan tâm và lo lắng cho tôi, vẫn có người kiên trì lắng nghe cái mớ cảm xúc tả pí lù của tôi.....
Mỗi lần nghĩ đến bạn - cô bạn thân 8 năm của tôi - là nghĩ đến 2 từ: sự AN TÂM và ỔN ĐỊNH :)
Cảm ơn bạn vì đã xuất hiện và chấp nhận chơi với cái đứa rất nhiều khuyết điểm như tui, Linh à :)
Cảm ơn bạn, sự an yên của t :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét