Ai daaaaaa, cuối cùng cũng gõ xong hết đống application form cho Vietabroader (VA). Ngay lúc này đây, mình cảm thấy mình có thể "phewwwwwwww" một tiếng thật sảng khoái. Vì sao ư? Chắc chỉ có mình mới hâm đến thế....
1. Thứ 3 thi tới nơi rồi, rạng sáng thứ 2 vẫn ngồi tới 3am lọc cọc gõ đống application form này
2. Mình đã mất niềm tin vào NPO - vậy mà cuối cùng sau nhiều ngày suy nghĩ và trăn trở, vẫn nộp cho VA. Ko bik nữa, như một cách khơi gợi lại ngọn lửa đã lụi tàn chăng? Mà mình ko muốn tuổi 20 của mình trôi qua nhạt nhẽo, thế là nộp
3. Mình cũng thật điên rồ khi nộp đơn cho VA, vì VA tụ hội toàn những người trâu bò kinh khủng, giỏi dã man, đã vậy đợt grand recruitment lần này được spread out trên toàn facebook thế nên chắc là đông người apply lắm...tỉ lệ competition sẽ cao lắm đây...Mình giống như điếc ko sợ súng ấy...cứ liều mà nộp thôi. Lúc điền đơn, cảm thấy mình đúng với tinh thần FREE YOUNG AND WILD, và cái câu STAY HUNGRY, STAY FOOLISH của Steve Jobs vậy. Điền đơn j mà lẹ dã man, nghĩ j viết nấy, ko đắn đo cân đếm xem mình viết thế có làm mất hình ảnh của mình trong mắt hội đồng tuyển chọn hay ko này kia....Chả bik nữa, chắc 1 phần do buồn ngủ, 1 phần do điền với tâm thế ko còn gì để mất nữa rồi
Đợt grand recruitment của VA làm mình suy nghĩ nát cả óc từ lúc nó bắt đầu khởi động...Suy nghĩ xem có nên apply hay ko vì thấy cũng sợ sợ những con người quá trời tài giỏi đó....Suy nghĩ xem với cái thời gian biểu kín như bưng của mình thì còn đủ sức để làm bên VA nữa ko? Suy nghĩ xem mình nên làm cái quái j cho tuổi 20 của mình nó bớt nhạt nhẽo bây giờ. CAN thì cũng từ bỏ rồi, E Vờ Gờ thì cũng sắp...Chả bik mình làm j trong 6 tháng tới ngoại trừ Rờ Bờ Xờ...Thế nên là chơi liều - điền đơn cho VA luôn. Thôi kệ, cá đã lên thớt, ván đã đóng thuyền rồi, tới đâu thì tới
Hôm nay nhận tin từ bà C là tụi Sing ko về nữa, thấy cũng hơi buồn, nhưng thôi vậy đi cho an toàn, với tình hình chính trị rối ren như canh hẹ hiện nay của VN và bạn láng giềng láng tỏi đáng mến thì tốt nhất là ko dẫn bạn nước ngoài về VN làm j, vì sự an toàn của họ...Xong tự nhiên bà C rủ đi khám từ thiện phát thuốc với anh bsi Công ở Kiên Giang, nghe xong chân lại ngứa muốn đi dễ sợ, dù 2/6 là bay đi Huế rồi. Mình cũng máu me ăn chơi lắm hì hì. Cơ mà phải học thi xong cái đã, qua con trăng thứ 3 thứ 4 rồi mới tính j thì tính
Ah dạo gần đây hay chơi thân nói chiện với chị thư viện nick fb là "Tui tên tủn" mập mập tròn tròn nhìn dễ thương lắm..Chẹp, cơ duyên nào quen thì từ từ mình kể sau. Dù gì giờ lên thư viện có người gặp mình chào và hỏi thăm thì thấy cũng zui ồi. Mà tự nhiên rút ra được bài học: NỤ CƯỜI LÀ CÁCH NGẮN NHẤT ĐỂ ĐẾN GẦN MỘT NGƯỜI. Tự nhiên cười phát, rồi nhìn nhìn rồi cười cười rồi lân la hỏi chiện, riết thành quen. Ôi cái triết lý người ta ngẫm ra từ mấy trăm năm trước vậy mà giờ cái đứa tuki như mình mới ngẫm ra...Thật là ngu quá thể. Thôi sau này ráng đi đâu cũng nhe răng ra cười trước cái cho xởi lởi với đời với người, chứ lắm lúc thấy mình giống thành phần xa rời xã hội quá.
Chẹp chẹp, thôi xong form of VA rồi, đi ngủ thôi...Hự lại 3 giờ rưỡi sáng, hôm qua cũng thế, hôm nay cũng thế, hic, cầu trời sáng mai con dậy lết vô library học nổi, ko chết mất. Con còn đúng 1 ngày rưỡi để ôn thi logis
Thôi đi ngủ nhé...Cả thế giới ngủ ngoan !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét