My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

Finally, I met you - IT :)

Finally, I met him...after 3 months apart.

Cuối cùng cũng được gặp lại IT rồi...Sau 3 tháng ko gặp...
You vẫn vậy, vẫn cái dáng hao gầy, mặc áo sơ mi và đi khòm khòm đó.

I challenged you by intentionally turning my back towards you so you couldnt see me. You went to the first carriage as we said, stood there and texted me to see where I was. Not until I opened my phone, did I find out that you texted me around 15 mins earlier asking me to text you when the train would come near Oakleigh, just to make sure that you would be on the right train.

I turned my back towards you, looking at you and smiled but you were so cold and turned your face away. It reminded me of the first time we met, you were also that cold when I happily came towards you and smiled. You were always like that with strangers, my dear.
We texted for a while but you still couldnt see me. I then had to stand up to walk to you. You smiled happily when you saw me. Your face lit up. I miss that face of yours so much, you know....

We sat down, talking and talking non stop. You were always good at finding topics to talk about. I know you are quite chatty so I am happy to let you lead the conversation.

We first went to the Dengrave St cauz you wanna see the street that I kept telling you about. It was great to show you a lovely corner of Melbourne. I know, we both love Melbourne :) You then showed me the South Bank that you and your Mum usually went there for dinner after theatre. Your favorite restaurant was La Camera. I dont know, I just feel happy to see part of your favorite corner of Melbourne and happy to see where you go with your Mum. I dont feel annoyed because of you being a mommy boy or something. I am comfortable with it.

We then went to the Art Gallery. Along the way, we saw the Sunday market. It was so crowded and people were selling lots of cool stuffs. We stopped at the Kinh van hoa stall to see.

The gallery was a bit boring, but thanks to your jokes, everything seem good. We always got along well with each other and can always make jokes :)) I always laugh a lot when being with you :) We are both a bit naughty, humorous and have such a wild imagination :) Through our conversation, we discovered more things in common, such as:
We are both chocolate lover. We dont like being in the crowd. We enjoy standing on the balcony and looking at the crowd down there. We are also dog lover.
I couldnt tell how many things we have in common - there are so many :) And that makes me think that we are truly compatible.

We then walked back to the station so that you can go home before coming to your Mum's house for dinner. On the train back home, you kept talking and asking about my plan for this xmas and new year and about my life. Your questions showed that you cared about me, not like in previous times we met, you mainly talked about yourself. You have changed a bit :)

Before getting off the train, you, again, opened your arms widely with a broad smile to ask for a goodbye hug. This time, I didnt hesitate anymore. I hugged you tightly - I have been waiting for this hug for many months. I missed the feeling of hugging you so much....you know...

On my way back home, I thought a lot about us. The purpose of this meeting up was to test my feeling. Do I still think you are a friend, or do I have any romantic feeling towards you?

Part of the meeting up, I felt like we are still friends. But another part of the meeting up showed that I finally fulfilled my wish of meeting you again after many months, hugging you and seeing your broad smile. The past incidents reminded me that I need to go slowly this time, let the emotion gradually develop rather than rushing into the relationship or make things become weird between us. Thanks to BC's advices, I realized that I did joke a bit too much with you and went overboard and that destroyed your romantic feeling towards me. I learnt from those mistakes and became more careful when making jokes now. Honestly, I am afraid of losing you again...

I thought a lot before deciding to ask you to come for the meetup. I wonder if I am ready to meet you again. And my heart said yes. It told me to meet you again to test my feelings after many months apart. I kept thinking about you depsite of being flirted by many men. That's why I think it is necessary to hold this meetup.

Now, I have met you and have the answer for my heart. "The heart wants what it wants". I will let the heart rule the mind this time and let things slowly develop between us. Let's see how it goes.
I am happy that you still showed care and were gentle towards me as usual. I am even happier when you said that you were willing to help me out with the practices for IELTS Speaking. I know you have always been a good person, who always give a hand to people in need.

I remembered standing in the train station with you this evening. When we were making joke about the bucket list and I kept bringing up the fact that you haevnt created your bucket list of the things that you havent done for ages and do it. You were a bit uncomfortable with that and laughed while saying that "Why do you keep bringing that up?". If that was me in the past, I would continue teasing you; but now I know the boundaries, I became soft and gentle and dịu dàng nói "Just joking, dont worry", kèm cái nheo mắt cười hiền. Em lùi lại một bước, nhường anh, để anh thắng, để anh được thoải mái, vì em muốn anh happy :) Lúc đó, em chợt nhận ra một điều là mình đã trở nên khiêm nhường hơn, trưởng thành hơn, dịu dàng hơn, trầm lắng hơn khi bên anh. So với mấy tháng về trước, em còn nông nổi, còn bồng bột, còn trẻ con, còn hơn thua. Gio thì em nhận ra em phải trưởng thành hơn, phải nhường nhịn, phải dịu đàng, phải yêu thương anh nhiều hơn. Em muốn mối quan hệ này phát triển. Em không muốn nó mất đi như đã từng. Khoảng thời gian vừa qua, em luôn nuối tiếc vì mình đã vội vàng buông tay nhau lúc giông tố, khó khăn. Lúc đó cũng là thời gian cuối của học kì của em. Em cực kì stress, cực kì rối loạn, cực kì mất phương hướng. Đối với em ở thời điểm đó, relationship là gánh nặng chứ ko phải là mental support. Em cáu gắt với anh, em đòi hỏi anh phải thế này thế kia. Anh ko đáp ứng được những tiêu chuẩn của em thì em cáu. Em ko coi anh là a man, mà chỉ là 1 cậu bé chưa lớn. Em cũng stress khi phải cứ nhắn tin với anh mỗi ngày, trong khi bài vở, assignments của em ngập tràn ra. Quá nhiều áp lực đè nặng lên em ở thời điểm đó. Em muốn dẹp hết tất cả qua 1 bên và chỉ tập trung cho việc học. Và mình đã chọn cách buông tay nhau. May mắn là bây giờ mình cũng đã gặp lại nhau, đã nhận ra là mình vẫn còn feelings towards each other. Em sẽ cố gắng, giữ cho những thứ chớm nở này tiếp tục phát triển. Em sẽ cố gắng, nhưng anh cũng phải cố nhé.

Có lẽ rất lâu rồi em mới biết học cách yêu thương một người như vậy.
Lâu rồi em mới học cách hạ cái tôi cao ngất ngưởng của mình xuống. Hạ các tiêu chuẩn vô lý của mình xuống mà nhìn một người như chính con người của họ.
Lâu rồi em mới cảm thấy luôn nghĩ và lo cho ai đó nhiều như vậy dù ko gặp mặt nhau thường xuyên.
Lâu lắm rồi, em mới nhìn một người dịu dàng như vậy
Lâu lắm rồi em mới cảm thấy worried nhiều như thế trước một buổi hẹn đến thế.
Lâu lắm rồi em mới yêu thương và quan tâm bản thân. Đánh son cho nó, mặc đẹp cho nó.
Hôm nay em vui vì anh ngoái nhìn em nhiều lần.
Em cũng nhận ra là trong tình yêu, lời nói ngọt ngào, dịu dàng đối với người kia rất quan trọng. Những cặp đôi yêu nhau mà cứ tối ngày nói năng cáu bẳn, cộc lốc với nhau, áp đặt người kia, thì người kia sẽ thấy ko thoải mái và ra đi. Em học được bài học đó từ cô T và cô H. Em ko muốn mình lặp lại lỗi đó với anh. Mình thương yêu nhau không hết, tại sao phải hằn học nhau. Cuộc sống ngoài kia đủ mệt mỏi rồi, sao gặp người mình thương mà mình còn làm người ta mệt mỏi làm chi.
Nói thẳng ra thì khi yêu là để đáp ứng nhu cầu cảm xúc của nhau. Vậy thì mình phải cố gắng đáp ứng nhu cầu về mặt cảm xúc đó thì mình mới feel happy and content được :) Mình phải cố gắng thôi :)

Em biết, khi bước vào mối quan hệ này, em phải là người trưởng thành hơn, vững vàng hơn, phải đứng mũi chịu sào, ko được õng eo con nít, mè nheo này kia. Đúng là different people will bring out different sides of you. Nhiều người khác quan tâm em, họ mature hơn anh nhiều, họ chăm em từng li từng tí. Đi với họ, em được là trẻ con, chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều, mọi chuyện có họ lo tất. Nhưng với anh, thì em sẽ ko được trẻ con như vậy. Em phải biết suy nghĩ hơn, phải trưởng thành hơn để mối quan hệ này vững bền.

Em không biết cảm xúc này sẽ lại tiến triển đến đâu. Nhưng em happy với hiện tại, em muốn giữ nó như thế này rồi từ từ chăm sóc cho nó phát triển lên. Để xem em học cách yêu được một người sẽ như thế nào :)

Gio em cũng đã học xong, tâm lý cũng thoải mái hơn, ko còn đè nặng quá nhiều việc, nhiều lo toan nữa, nên em cũng thoải mái hơn trong chuyện tình cảm, gặp anh và dạy mình cách yêu anh.

Cố gắng từ một phía không bao giờ là đủ. Phải là hai phía. Em mong lần này, anh cũng cùng cố gắng với em, anh nhé.... :)

Yêu một người chưa bao giờ là dễ. Phải trải qua cùng nhau rất nhiều chuyện mới biết có bền chặt hay không. Nhìn BC bạn em, đang quen với cô bạn gái của nó, và cũng phải vất vả thế nào để đương đầu với bao nhiêu obstacles cứ lâu lâu pop up làm nó và cả bạn gái lao đao, buồn rầu. Em nhận ra, single thì dễ. Couple mới khó. Nhưng em cũng muốn được một lần thử xem nó khó thế nào. Em muốn xem mình có duyên nợ đến đâu. Mình thử đi anh nhé :)

Ngủ ngon anh :)
Dịu dàng thương anh... :) (Em thích chữ thương lắm, nó nồng nàn, da diết, lắng đọng và thật hơn chữ yêu - đối với em là vậy)

06.11.17


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét