Viết vội cho những nỗi buồn len lỏi mùa assignment.....
Đêm qua khùng thế nào lại mò vào fb Win rồi lại ngồi tự kỉ, tự nhiên ngẫm lại, một khoảng thời gian 10 năm, với bao lần "hữu duyên thiên lý năng tương ngộ" - cũng ko hiểu tại sao lại có duyên gặp lại nhau nhiều lần như thế....Mà ngày đó, mình chỉ nhìn thấy mặt là đã ghét rồi, ghét ko lý do, đơn giản là ghét. Nhưng hắn vẫn lặng thầm đi theo sau quan tâm...làm mình thấy mình rất con nít....Gio nghĩ lại, toàn đến lúc người ta rời đi, mình mới ngồi đó ngộ ra mình đã rất con nít trong mấy thứ tình cảm kiểu này. Thở hắt...nói đến mấy chuyện này là thấy sợ...ko muốn nghĩ đến nữa....
Sáng nay lại vô tình thấy fb Coin, nhận được tin vui đâu đó là sắp lập gia đình rồi, "mùa hè năm nay" - nhìn họ rất đẹp đôi :) Thời con nít cư xử ngu ngốc, vụng về của mình hồi đó cũng qua lâu rồi, chắc là đã đến hồi kết thúc :)
Chặng đường mới - của tuổi 20 - mở ra trước mắt quá nhiều khó khăn và thử thách - quá nhiều lựa chọn và ngã rẽ - mà mình thì vẫn cứ đứng đó và co ro trong rất nhiều nỗi sợ vô hình.
Nhưng dù thế nào thì......
Tuổi 20 àh, tao hứa sẽ ko để mày phải nhạt nhẽo !
thời con nít đó, ít ra cũng có thứ để nhìn lại là vui rồi :) . coi như tất cả đều là một kí ức đáng trân trọng...mà t hiểu cái cảm giác nhìn là ghét, ghét không lý do lắm ;) t cũng đã 1 thời như thế, nhưng giờ lớn rồi, tự nhiên ngẫm lại, lại đỡ ghét hơn xưa rồi :) đúng là tuổi học trò, ngẫm lại thấy mình lúc đó ngô nghê thiệt. và cũng chợt thấy, mình...già :P
Trả lờiXóa