My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Những ngày tủi thân vì cái bóng quá lớn của YOU

Vì là thế giới này quá rộng - đi thật lâu thật sâu cũng ko bik người tốt ở đâu mà người xấu thì vẫn cứ gặp hoài hoài..........
Xã hội này trọng hình thức - mình ko phủ nhận. Nhưng tại sao mình ko chấp nhận được thực tế của những con người như thế?
** Cái cục tức vẫn còn dồn ứ - nhân vật mà đến tận bây giờ mình vẫn đặt câu hỏi "Bạn thân" hay là "Người giấu dao sau lưng đứng bên cạnh bạn" ?

- Tại sao lúc nào cũng chửi đổng tổ chức nào là buổi đó sẽ như chùa bà đanh, họp gì mà họp lâu thế, làm leader cái này nhảm lắm luôn, mất hứng thú với nó, gặp người cấp cao cũng ko ăn mặc chỉnh tề, v.v Rồi khi được lên báo, được vận đồ formal, được bắt tay vs người cấp cao thì lại xum xoe, vui vẻ ?

Đâu là bộ mặt thật vậy? Phơi ra đi, đừng cứ mỗi lần nói đằng sau lưng thì lại kéo tôi vào sự suy thoái về nhiệt tâm của you....

Tôi chỉ xuất hiện khi cần ôn bài hoặc làm bài nhóm thôi. Còn những cái khác, bỏ tôi lại bên lề cuộc sống của you - You thật biết cách làm một đứa gà non đau đầu và dấy lên nỗi hoài nghi về thế giới đấy you ah.....

Cái chữ "lù đù", "ngờ nghệch" cứ xoáy vào lòng những vết thương nhức nhối ko lành được.....
Tôi sau này ra đời như thế nào?

 ** Tủi thân nữa - đang thấy giống như 1 món đồ cổ bi cất lâu ngày trong RBX, Leader chắc cũng mệt với tính ẩm ương con nít của mình. Còn sáng nay RBX ra mắt mọi người, báo chí rầm rộ, sinh viên trường khác rầm rộ, v.v Rồi sao? Mình đến - ko đồng phục, chỉ mặc áo xám quần jean, mang sadal đơn giản. Thấy tự dưng lọt thỏm giữa cái không khí vui tươi đến nào lòng của RBX tại Sydney hôm đó. Mình cũng ko bik mình đang bị cái gì. Chỉ là đã hiểu cảm giác: Đứng giữa biển người mà vẫn thấy cô đơn là thế nào

Đôi khi thấy mệt với sự trung thành + giữ bí mật + giữ lời hứa + ngờ nghệch của mình. Nó khiến mình vướng vào những chuyện nhức đầu ko thể tả

** Mấy ngày nay, chắc đi làm diễn viên được, ai mướn khóc chắc cũng khóc được. Cứ nghĩ đến những chuyện trên là nước mắt cứ để chế độ tự động rơi.......Thấy hoảng về giá trị cuộc sống....

Thôi ráng ôn bài tiếp mày ơi, đừng yếu mếm vậy, sau này ra đời còn sao nữa

Ps: Trời ơi coi chương trình "Con đã lớn khôn" mắc cười quá :)))) Đúng là khi buồn hay stress j coi chương trình về mấy đứa con nít là mình cười ko chịu được :))) Cuộc đời đôi khi đáng yêu nhờ mấy thứ nhỏ nhỏ vậy. Link nè:
http://www.youtube.com/watch?v=KP5AgjWcSKU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét