Luôn đi chung với các bạn lớn tuổi hơn mình, luôn lắng nghe họ những khi có vấn đề.... Nhưng khi vấn đề kết thúc thì tôi lại trở thành một con nhóc non nớt, thiếu kinh nghiệm trong mắt họ, ko hơn ko kém. Họ có thể vô tư chỉ trích rằng em thiếu cái này em thiếu cái kia, nhưng chính bản thân họ cũng không toàn diện, vậy tại sao bất cứ khi nào lên tiếng thì đều bị bác đi, rồi lên giọng criticize...Tôi thừa nhận bản thân ko fai là perfect, thiếu kinh nghiệm sống, nhưng chí ít tôi đã làm hết khả năng của mình trong 1 team, và đã có mặt bên cạnh họ khi họ có trouble, cần lời động viên an ủi. Tôi nhận được gì?
Hoặc có lúc tôi onl trễ, ko kịp thời chia sẻ những buồn bực trong cuộc sống của họ thì họ dùng dằng nói với tôi rằng:
H này mới lên
Sao k deact cái fb lun đi
Hai zzz
Tôi trở thành cái thùng rác di động tự lúc nào vậy? Phải luôn có mặt khi khổ chủ lên cơn bực tức?Từ một người bạn tốt tự nguyện thành một nô lệ đâu có xa là bao...Viết cho những cảm xúc ko thể giải tỏa được ngày mưa.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét