Chỉ vì cái tội hay che giấu suy nghĩ bản thân.......sống ẩn mình......nghĩ một đằng nhưng thể hiện ra ngoài một nẻo....thế nên cứ mãi đau thế đó.......
Tôi là một cô gái đa đoan, sợ tình yêu như sợ một chiếc dao sẽ găm vào lòng nhiều nhát chẳng thể lành, rồi có lúc lại bật khóc tu tu mỗi khi một mình lắng nghe tiếng thở dài của chính mình trong đêm dài vắng lặng....Tôi - một cô gái với tất cả sự phức tạp trong mình, bề ngoài mạnh mẽ bao nhiêu, bên trong lại đầy rẫy những hoài nghi về cuộc sống bấy nhiêu với những vụn vỡ cứ phải mải miết đi chắp vá. Quan niệm con tim thì chỉ có một, phải đặt nó vào nơi thật sự xứng đáng......để rồi có lúc ghìm mình trong những cơn đau thế này.....Cái thế giới giữa thực và ảo, nó khác nhau nhiều quá, và cái thế giới giữa hai con người muốn gần kề cũng chẳng thể gần hơn. Tôi thôi mộng mị, thôi ảo tưởng về những câu chuyện tình cổ tích, có hoàng tử níu tay công chúa lúc ngã, có ai đó ôm giữa trời đông buốt giá hay che ô đi cùng dưới cơn mưa rào mùa hạ. Tất cả hóa mong manh trong làn nước đục hơi sương........
Ngày ấy lúc anh ngỏ lời, tôi đã nói hãy đi tìm người khác đi, bởi sẽ chẳng mấy ai hiểu được hết con người tôi như nó vốn phức tạp vậy....và sẽ chẳng ai hiểu được cái tính nói một đằng nghĩ một nẻo đó......
Thế nên có lúc chọn cho mình một sự bận rộn đến hoàn hảo, để phủ lấp nỗi cô đơn, phủ lấp nỗi sợ tình yêu, phủ lấp tất cả bằng một nụ cười đến vui lạ. Tôi có khi cười nhạo mình trong những lúc buồn cùng cực nhất, vẫn có thể nhăn răng mà cười với đời, dù bên trong đang u sầu lắm. Cái biệt tài của những cô gái đa đoan chăng?
Dưng mà đêm khuya đọc được bài tâm tình trên yume thấy thật đúng tâm trạng tôi bây giờ...
http://yume.vn/news/tam-tinh/gui-loi-yeu-thuong/dung-yeu-em-dau-lam.35AA1992.html
"Đừng yêu em, đau lắm anh ah....."
"
Ta
không muốn tiếng yêu làm mình mất đi một người bạn, vì yêu và bạn đều
mang những xúc cảm rất chân thành, dung dị, thật sự chẳng muốn thế đâu
người à!
Ta
không muốn vì sợ mình đau mà người tránh né, hững hờ, lạ xa, vì đã từng
tin yêu, quí mến nhau mà ta lại thế thật khó ở biết bao.
Ta
không muốn khoảnh khắc mình gặp lại sẽ nặng nề, và ngượng ngập để có
thể chối bỏ những gì mình đã có ở ngày hôm qua, mình đừng thế người nhé!
Ta
không muốn mình yêu thương vội vã để bảo là nông nổi, càng không muốn
mình yêu như tìm quên để rồi bảo rằng tất cả chỉ là ngộ nhận, vì như thế
sẽ làm tội nghiệp lắm con tim…
Không,
không biết từ lúc nào lòng ta lại lắm điều “ta không muốn…” như thế, từ
dạo mình bịn rịn trong đôi mắt nhau, hay từ khoảnh khắc ta nhìn thật
sâu vào đôi mắt người với bao xúc cảm thương yêu, chẳng biết nữa…"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét