Giờ này bạn bè tôi đang háo hức đón chờ Thay lời muốn nói, xem bài của lớp có được lên tivi không. Nói bài của lớp nhưng thực ra là đến hai đứa viết, tôi và Bí thư. Bạn vừa mới gọi ban nãy, bảo rằng bài của Bí thư được lên rồi, được đọc tên VPT, vang cả cái tên THPT chuyên Hoàng Lê Kha Tây ninh. Tôi mỉm cười, thấy bạn có vẻ sốt sắng, tức tối sao chưa có bài tôi được lên. Tự dưng vào cái lúc người người đang háo hức, đang rừng rực, tôi lại lãng đãng và rơi phịch xuống một cách thụ động như vậy.....Có cảm giác tôi muốn buông cho nó trôi vô định, dù có lên được tivi hay không, thì cảm giác được sẻ chia ngày trước cũng đã mãn nguyện rồi. Có lẽ tôi không hợp với những bon chen phố thị, không hợp với những chiêu trò câu like quá mức, tôi chỉ hạnh phúc vì số share chất lượng, vì người đọc đồng cảm với những trò nhất quỷ nhì ma của chúng tôi một thời ấy.....
Chiều nay ngồi coi lại clip Mãi là đại gia đình của các bé 12T1 năm nay, cũng chợt mỉm cười, đúng là học trò lúc nào cũng nghịch ngợm nhất, nhưng lại vui. Tôi thì mất hết hơn cả phân nửa thời như thế vào sách vở rồi, cho nên những gì đọng lại, chắc cũng chỉ là tàn dư, là nuối tiếc nhiều hơn chăng....Tôi cũng không biết. cảm giác bản thân bây giờ tư lự, bình thản trước những nhấp nhỏm của bạn bè, mà không hiểu sao lại linh cảm là vì mình viết mang màu sắc cá nhân nhiều quá nên sẽ không được lên sóng - Dù sao thì cũng mặc kệ điều đó, và làm stat tiếp thôi. Tôi còn final trước mặt, còn giọt mồ hôi ba tôi mặn đắng trên rẫy, và cả mất ngủ triền miên thức canh rẫy nữa....
Tôi cố gắng....vì ba.....
những kỉ niệm đẹp vô giá đó chỉ cần nằm chễm chệ trong tim chúng ta là đủ hạnh phúc rồi phải không :) <3
Trả lờiXóatớ cố gắng vì mẹ!!! cố lên nào nàng hoa của tớ!!!
Trả lờiXóauh tớ đang cố gắng hết sức đây n ạ. Cơ mà thấy bảo n bị mất đồ ah @@ sao thế?
Xóa