My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Viết linh tinh những ngày mùa đông

1. Chuyện buồn cười:

Hôm nay đang làm bài trên mạng, tự dưng thấy bà chị kia nhảy vào inbox, luyên thuyên giới thiệu "Hạnh ơi, chị là XYZ hồi có có đi chung với em bên tổ chức ABC, hông biết em còn nhớ chị hem?" - Giong ngọt ngào như mía lùi :) Đúng chất dân marketing :)

Mình ban đầu - có chút bối rối, tính giả vờ ngu  ngơ, ko bik trả lời sao: "Ah dạ chào chị :D Hình như em có nhớ mài mại". Mà thôi nghĩ lại, câu đó hiền lành quá, ko xứng với độ dẻo miệng với bà chị này. Mình đổi lại: "Ah chào chị :) Lâu quá ko gặp chị :)" - để xem bà chị làm gì tiếp theo. Có người từng bảo, cái icon cười của mình trông cứ đáng sợ thế nào ấy, nó có vẻ lạnh lùng và xa cách trên bề mặt của sự thân thiện. Uhm mình cố ý dùng mà :) Không phải ai cũng hiểu vẻ xa cách đằng sau cái mỉm cười thân thiện đó :) Có chút sarcasm trong đấy :)

Nói chuyện một hồi, bà chị vào đề thẳng, muốn nhờ mình đăng tin của tổ chức của bà chị trên fanpage của S to S. Bà chị đánh hơi được mùi mình làm chief of editor bên S to S trên fanpage :))) Cũng tinh phết :)))) Thế nên giờ inbox giọng thảo mai để nhờ vả :) Mình cũng đáp bình thường: "Ah dạ cái đó ko thuộc phạm trù bên em, cái này chị inbox nhờ fanpage thì sẽ tiện hơn". Sau đó thì tiện đường luôn, thăm hỏi bà chị về các dự án bà chị đang làm bên mấy tổ chức khác :) Bà chị cũng có vẻ tâm huyết chia sẻ, rồi sau đấy bái bai đi ngủ trước vì mai đi học sớm :))) Cũng lịch sự chào lại, dù sao cũng cảm ơn mấy mẩu info hay hay bà chị vừa đưa :) *Giọng mình đểu cáng ghê gớm*

Lại nhớ tới chuyện một bà chị khác, ah bà Tiên nhưng ko phải là bà tiên :)))) Tưởng là cao thủ chơi tay trên mình, block skype, block fb mình, mà gặp mình thì mặt vẫn thân thiện, giả vờ thăm hỏi các kiểu :))) Thấy buồn cười, mình cũng ko hơi sức đâu đi hỏi, cứ giữ vẻ mặt đơ như bình thường, thăm hỏi rất nhiệt tình :)))  Bà tiên cũng rất biết cách chơi chiêu, cốt gặp mình vẫn giữ mối quan hệ chừng mực và thăm hỏi, là để có j còn nhờ vả được :))) còn thông tin cá nhân thì block tịt hết :))) Cũng rất biết lợi dụng nhau :)))) Hôm trước tận tình chỉ bảo mình, nói chuyện nhiều, làm thân này kia, hôm sau thì nhờ vả các kiểu: nào mượn điện thoại, nào mượn máy tính để đi thi. Mình cho mượn 1 lần thì cạch. Cáo bận với bà tiên, bảo là con nghèo nên hết tiền điện thoại rồi tiên ạ. Tiên có phép thần thì hóa phép cho con có tiền đi :))) Thế là tiên tịt ngòi :))

Đôi khi gặp vài ca như vậy :) Mới thấy sự bình tĩnh khi giải quyết vấn đề rất quan trọng :) Mình mà sơ hở thì đối phương chớp ngay :) Thế nên, trong mọi sự, cần phải bình tĩnh :)

2. Chuyện Finance Rờ Bờ Xờ và dịp Fundraising cuối cùng:

Đợt fundraising này có thể xem là cuối cùng, khi sang năm 2015, team Finance gần như tan rã, chỉ còn lại các bạn mem mới và chuẩn bị cho đợt tái cơ cấu lại thành Sponsor team và sẽ được dẫn dắt chính bởi exec chứ ko phải là mình nữa.

Uhm vậy là 1 năm ăn nằm với Finance cũng đã trôi qua. 1 nằm nằm gai nếm mật, 1 năm vật vã với những con số, những chuyện tiền nong. 1 năm với rất nhiều những trải nghiệm đặc biệt.

Nhìn lại mình của 1 năm về trước, và bây giờ, mình đã đỡ hơn 1 chút:
- Không còn quá sợ tiền bạc nữa, đếm tiền cũng ổn hơn một tí (dù vẫn còn lộn)
- Thối tiền nhanh hơn một tí
- Tính toán cẩn trọng hơn
- Bình tĩnh hơn và biết cách dẫn dắt team khi làm leader hơn
- Biết nhìn trước những khó khăn và bắt đầu lên back-up plan, linh động hơn trong giải quyết vấn đề.

Đợt fundraising cuối cùng này dạy mình rất nhiều điều:
- Làm leader là phải có tiếng nói riêng, tùy consult ý kiến các mem trong team, nhưng vào một số thời điểm nhất định vẫn phải tự quyết đinh và có chính kiến của riêng mình
- Khi mình làm leader, tức là quản lý tất cả mọi sự. Trong 1 số trường hợp, member của mình đều hoang mang, ko bik quyết đinh ra sao, và đều nhìn về phía mình. Họ chờ ở mình một quyết đinh và định hướng. Vì vậy, leader phải bình tĩnh trong mọi tình huống, và phải là người đinh hướng xem cả team sẽ làm gì tiếp theo.
- Khi làm leader, nghĩa là phải lường trước những tình huống sẽ xảy đến, phải bình tĩnh để vượt qua nó. 
- Quản lý tài chính là một thứ rất nhức đầu và phức tạp. Nếu bạn không làm được, hãy giao phó nó cho một member bạn thấy có đủ khả năng và độ tỉ mỉ để làm. Đặt đúng người, đúng chỗ.
- Đụng tới tiền bạc hay quản lí sổ sách thì phải làm thật kĩ và thật rõ. Không được mất tập trung khi làm, không được ghi loạn xạ trong sổ sách.
- Và cuối cùng, trong mọi sự, đều phải bình tĩnh và phải tập lường trước những vấn đề có thể xảy ra.

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

BC - câu chuyện bí mật của tôi

Hôm nay chiều BC in charge chở mớ bông snowy flower về vì team ko thể gửi nhờ ở KTX được...Thấy hắn sụt sịt, lòng mình - thế quái nào - lại xót xa....Haiz vẫn còn ngu lắm, mày ạ....

Lúc ăn trưa, thấy hắn ngồi giỡn rần rần nhưng cái giọng thì nghẹt bét, vì sổ mũi và viêm họng...Mình xót ruột, bảo lui vào trong canteen mà ngồi tránh gió, ngồi ở booth gió nó cứ ào ào như thế, lại bệnh thêm bây giờ...Hắn cười khề khề bảo không sao đâu, cái này là do bị từ hôm mưa đêm cách đây mấy ngày.....Uh ngồi booth riết rồi lăn ra bệnh luôn cho coi...Mai due assignment rồi đó...

Khổ cái, hắn vẫn mê gái đẹp như thường, và luôn miệng chê mình già và xấu. Khi mình nhờ vả chở dùm snowy flower thì lại ko chịu làm. Lắm lúc, bực tức hắn như điên, rủa thầm trong bụng: "Gái đẹp nhờ thì làm liền, còn bạn bè nhờ thì ỏng eo lên xuống mắc mệt ah !!!", và nghĩ chắc đến lúc phải dứt điểm rồi.....Ấy vậy mà, thấy hắn khục khặc bệnh là lại lo....Mình chưa dứt được hoàn toàn..haiz

Đợt này bán fundraising có hắn hỗ trợ cũng đỡ...thêm Ân vs Hảo cùng phụ, nên công việc đỡ đè nặng lên vai mình hơn...Nếu ko, mình đã chết lên chết xuống với mớ quản lí hàng hóa và tiền bạc rồi.



Tự nhiên hôm trước, vô tình đọc lại mấy dòng note mình ghi trong điện thoại lúc đi phượt chuyến Huế-Hội An-Đà Nẵng...Bất giác bật cười..Dòng nào cũng là về hắn, để ý từng hành động nhỏ của hắn..lúc đấy, đúng là mình cảm nắng hắn thật ! Thảo nào, sau chuyến đấy về, thiền viện Trúc Lâm cứ chọc mình quài.

Còn bây giờ hả? Bây giờ thì đúng chất trầm lặng...Không còn quá cuồng nữa, chỉ là bình thản bên hắn, an lòng khi mỗi lúc khó khăn - hắn đều xuất hiện như vị cứu tinh (và đôi khi hắn cũng giúp ng khác như vậy, có chăng, mình cảm nhận sự giúp đỡ ấy, theo 1 cách đặc biệt hơn ?), cười bình thản khi thấy hắn rần rần vì gái đẹp và âm thầm bên hắn khi hắn gặp khó khăn....

Không quá cuồng hắn, cũng ko cố gắng giữ hắn làm của riêng mình, cũng ko ào ào bộc lộ ra mình có gì với hắn....Chỉ đơn giản, là đi bên hắn như một người bạn, một người đồng hành đáng tin cậy, khi cần tư vấn hắn có thể hỏi, khi gặp khó khăn hắn có thể nhờ....Vậy thôi !

Có lẽ đã hiểu được chuyện này rồi chẳng đi tới đâu, nên những lúc còn bên nhau thế này, thì cứ bình thản và cùng nhau đi qua khó khăn, còn giúp được nhau ngày nào thì giúp.


Mình biết, đằng sau con người hắn, là cả một mớ phức tạp, khó hiểu, và nguy hiểm.....Nhưng mình vẫn bình thản quan sát, chấp nhận và làm điều tốt cho hắn. Lắm lúc, mình sợ sự bình thản ấy là mối nguy hiểm đối với đứa quá ngờ nghệch như mình, vì cứ mãi lao vào một vòng tròn vô định, ko điểm dừng, ko kết quả....

Hết sem sau là hắn out Rờ Bờ Xờ để tập trung cho chuyện học và chuyện thi lấy bằng rồi. Đến lúc hắn phải lo cho sự nghiệp rồi. Mình cũng vậy.  Năm sau là năm quan trọng, mình phải bắt đầu tìm con đường cho chính mình. Thời gian dành cho club sẽ giảm xuống, thời gian tương tác thực tế phải tăng lên. Mỗi đứa năm sau là một ngã rẽ rồi, ko bik còn chung đường được với nhau hay ko....Chợt nhớ lời XNC khi coi bói tarot cho mình đã nói: "2 người đều có định hướng chung, có plan hết rồi, có điều là cái plan này chưa implement thôi". Có thật ko?

Mình phần nào nhìn thấy những điểm ko tốt của hắn, và những điểm tốt....Nhưng mình vẫn hoang mang, lo sợ, đằng sau con người này, thực sự là gì đây....Lắm lúc còn sợ hãi nghĩ rằng - liệu hắn có ghét mình ko? Liệu hắn đối tốt với mình, chỉ vì hắn thấy mình tội nghiệp?

Sáng nay, lúc đứng thối tiền, mình nhẩm nhẩm rồi thối tiền nhanh lẹ, hắn ồ lên rồi chọc mình: "Oh công mình training bữa giờ rồi có khác hén chị, nay con Hạnh đỡ sợ tính tiền rồi hen :)))) rồi cười khoái trá. Rồi quay sang chị Duyên bảo "Ngày xưa nó đụng tới tiền là cái tay nó run run vầy nè chị :))) ". Lúc đó, đã điên tiết lên quánh hắn bầm dập. Nhưng nghĩ lại, đúng là hắn đã có công rất lớn trong việc giúp mình bớt sợ tính tiền và cầm tiền thối hơn.

Nhớ ngày club day sem B, mình với hắn đứng tính tiền mà tay mình run như cầy sấy vì sợ thối tiền lộn...Hắn đứng kế bên, đã trấn an mình bằng cách ôm hết cục tiền qua giữ, rồi đứng đó thối tiền, mình chỉ việc record sales....Lúc đó, hắn quả thực là vị cứu tinh với mình....Chuyện lại tiếp tục diễn ra vào fundraising kì này (sem C), mình làm sheet tổng kết cuối ngày sao mà bị lộn, ko bik tiền bị hụt ở đâu...Hoảng quá, nhảy ra khỏi ghế, kêu hắn vô tính đi. Lúc đó, hắn đang cà rỡn giỡn giỡn với mn xugn quanh, tự nhiên nhìn mình nghiêm nghị, rồi chỉ vô ghế, bảo mình:" Vô lại chỗ ngồi tính đi, tập tính cho quen, nói thật đó". Mình vẫn chạy vòng vòng, ko chịu vô vì sợ...nỗi sợ tính toán vẫn rất kinh khủng đối với mình. Hắn lại bảo: "Vô ngồi tính lại đi, đây chỉ cho". Tự nhiên nghe câu đó, lại đỡ sợ hơn...lại an lòng, lủi thủi vô ghế ngồi lại và bắt đầu vật lộn với mấy con số....Nhìn hắn lúc đó,cứng rắn và mạnh mẽ cứ như ba hay anh trai mình, cái vẻ bánh bèo bê đê hằng ngày tự nhiên biến mất :)))) Hắn đứng kế bên, rà từng món và chỉ mình tính lại....Cuối cùng cũng phát hiện ra chỗ sai, thì ra là mình ghi thiếu. Hắn đập bàn nói: "Đó thấy chưa, vậy là xong thôi mà, có j khó đâu". Uh lúc đó thấy hắn, lòng chợt cảm giác an toàn đến lạ !

Mình vẫn hay tự hỏi - vì lẽ nào, mà những lúc mình khó khăn nhất, hắn luôn xuất hiện...
Hắn đã cứu mình nhiều phen trông thấy, từ bị lạc đường, đến bị Thủy la cho sợ xanh mặt, đến việc kiểm kê tiền bạc, đến việc quản lý hàng hóa, dựng booth giúp mình, rồi deal với những người khó nhằn như ông Toàn, chị Phương, từng chở mình đi một vòng thành phố và tâm sự rất nhiều và cả lúc đi chơi, đã luôn xách hộ đồ cho mình, chở mình bằng xe máy và canh chừng mình mỗi lần xuống biển vì biết cái tật ko bik bơi của mình.....

Từ lần đầu gặp gỡ nhau hồi Noel năm ngoái, đến nay cũng tròn 1 năm rồi. 1 năm với rất nhiều buồn vui lẫn lộn, nhiều cảm xúc, nhiều kỉ niệm.  Hắn và mình, đã cùng nhau đi qua rất nhiều biến cố, nhiều sự kiện. Luôn chửi nhau như chó với mèo, chê bai đối phương tới tấp, nhưng lúc cần thì đều xuất hiện........

Không muốn gọi tên mối quan hệ này, vì tốt hơn, là nên giữ bản chất nó như vậy...Nếu có duyên nợ thì dài lâu, còn không duyên nợ, thì xem nhau như là kỷ niệm đẹp. Mình sẽ phải xa VN, mình ko muốn attach cuộc đời mình với ai, để rồi khi mình đi, họ lại đau khổ - tội họ lắm. Thế nên, mình quyết định giữ im lặng tất cả. Mọi thứ - hãy để thời gian trả lời :)

BC, cảm ơn vì đã xuất hiện ! :)

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

Đông về thật rồi...

Mấy nay vội vàng quá, cứ mặc áo khoác rồi phóng xe vù vù trên đường, chẳng kịp nhận ra cái lạnh đã ùa về tự lúc nào..
Chiều nay ngồi lặt bắp mới nghe gió lạnh ùa vào...mới chợt giật mình co ro vì lạnh...Uh nhanh thật, đông đã về rồi.

Thinking 1

I cam across this note...Think a lot....
Goshh, you know what? During the past few days, at least 4 friends of mine asked for help in career consultant. Well, I don't know what to advise, just share them my story...How I struggled to overcome it....Unexpectedly, I became amateur career consultant :))) Although career planning problem is still here, yet to solved, I managed to live with it and learn to be more patient with myself. I stop trying to find the NAME of the job, indeed, find the SKILLS included in it
Meanwhile, love - is hard to mimic as in career consultant. I went over and over again, just to find the right answer based on pre-set criteria. But then get rid of those, because it cannot help me find the right one. The right one - is the one that can make me feel secured and peaceful ...It's good when people care about you, ask about your bf, wonder if you have ever been in the relationship but it's bad when that question repeats the next and the next time you meet them...
Young people - have so much to think about: career, love, life. Young and naive, they start everything from scratch...
My journey has just started...Things can always change...I always prepare for the endless transformation...but one thing I can't prepare......- I called it BC
It's nearly the end of 2014, everybody start planning for next year. I am standing there, keep being a consultant for others, but found no advice for myself. Well, maybe it's time to stop, spend time with myself and ask:
"So what do you gonna do next?"

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Thinking.....

It's sarcastic that I am in the position that you were 1 year ago...
I crave for someone to talk to and give advice just as you did. I crave for someone staying up late with me, just to listen. Being someone's light at the end of the tunnel is good...but when you are in the tunnel and do not see a gleam of hope...then it's even more scary.

Time flies so fast....Almost the end of 2014....Lots of things are waiting ahead. I am standing there, waiting for nothing. Things keep happening unexpectedly. No certain answer. No secured...Everything is so unforeseeable. What you can do now - is standing there, be as well-prepared as you could for anything that may happen...and pray...

"Prepare for the worst, hope for the best"

This quote is simple, but hard to apply...How come...? Well, there is a huge gap from theory to practice - that's it !

I know I am not patient with myself lately....I am so nervous for trying to find the answer for 2015.

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Đau tay....

Đôi lúc mệt quá.......chỉ muốn ôm chầm lấy ai đó và khóc....
Tay phải thì đau....ko lẽ là giãn dây chằng thật? Ko dám nói với mẹ....sợ lại hỏng việc xin mẹ cho đi Buôn Ma Thuột.....Tay phải yếu như vầy.... mai mốt ra nước ngoài đi làm part-time job mà cần sức lao động thì sao? Đau quá....
Đau cả cánh tay, đau cả trong lòng....
Vì ai nên nỗi?

Mệt quá....chỉ muốn khóc.....

ĐMT, you are so self-fish !
***********

Hồi chiều, sau khi viết những dòng này, đã chui ra một góc ban công lầu 4 mà khóc ngon lành...Cảm giác khóc một mình một góc sân trường - lần đầu tiên mới có - vừa yếu đuối vừa mạnh mẽ. Vừa yếu đuối - là khi bản thân thấy mệt mỏi nhất, ko thể gắng gượng được nữa, phải ụp mặt xuống và khóc. Vừa mạnh mẽ - là phải vừa khóc vừa canh chừng ko cho ai thấy, là khóc xong rồi thì lý trí hơn, quyết định sẽ bớt dính đến ĐMT...

Ấy thế mà....cái con người này luôn có cách nắm thóp mình, khiến mình dù ko muốn vẫn phải cười, dù ko quan tâm nhưng vẫn phải quan tâm...It's both so sweet and bitter...Muốn tui phải làm sao đây ĐMT?

Lúc chiều, thấy mình mặt xị xuống, mắt ươn ướt, chả thèm nói chuyện, hắn vẫn cứ lân la hỏi này hỏi kia, rồi cứ đứng đực ra đấy, xoay xoay cái điện thoại, mặc cho mình có cứng đầu im lặng.
Sau đó, dùng hết cách vẫn ko chọc cho mình cười được, thì hắn dùng tới kế khác, là rủ Tủn lên thư viện thăm mình.....Trời, hắn thừa biết là mình thấy Tủn là mắt sẽ sáng rực lên như đèn pha mà...và thế là mình cười lúc nào ko hay.

Lúc Tủn đi về rồi, hắn vẫn ngồi lì đó, im lặng một hồi thì cất lời trước bảo là "Lâu quá rồi mới ngồi chỗ này" - Ngày xưa mình với hắn chào hỏi lần đầu tiên ở đây chứ đâu......Thật biết cách khơi chuyện mà.....Rồi làm một hồi, mình buộc phải nói chuyện với hắn...Xong tự nhiên mình hỏi:"Mai có vô trường ko?" - Hắn:" Hỏi chi, bình thường có quan tâm tui đâu"
Tự nhiên nghe câu đấy, chợt phì cười... bày đặt giận dỗi nữa chứ !

Lát sau hắn vào silent room học bài, mình vẫn ngồi ở ngoài, lòng có chút lăn tăn vì câu nói dỗi ban nãy của hắn. Bấm bụng mở chatbox trên Facebook ra, gõ:
Mình: ko về đi, bão? (Ban nãy hắn kêu mình về sớm đi, kẻo bão, thế mà bây giờ lại ở lại)
Hắn: ah báo đăng hôm nay bão vô, mà nãy thấy trời đứng gió, nên chắc ko có
Mình: uống sữa ko? Đang làm bài về TH True Milk nên ngán sữa
Hắn: tất nhiên là uống, mang vô cho bạn đi, bạn dễ thương :))))

Mình vừa định ngước lên, lườm hắn qua lớp kiếng silent room thì đã thấy hắn lon ton chạy ra, mặt mày hớn ha hớn hở....Ôi trời :)))) Có cần phải cuồng sữa đến vậy ko, cái con người này :)))
Bộ dạng lúc ấy ko thể mắc cười hơn :)))))) Mình đang ráng làm mặt ngầu mà thấy mặt hắn thì cũng phải phì cười :))))

Chạy ra, mặt hớn ha hớn hở, uống một hơi hết hộp sữa Milo. Lúc chạy ra, hắn đã từ tốn hỏi mình:
"Mà hôm nay ai chọc bạn Hạnh giận vậy?"

Mình bị bất ngờ và bị nghiện câu hỏi này.....Lần đầu tiên hắn hỏi là hôm ở build 2, mình cũng đang dỗi hắn, nghe hắn hỏi câu đấy xong, kèm thêm cái biểu cảm....mình phì cười lúc nào ko hay.....Cảm giác lúc đó rất ngọt.....Một người vừa đủ lạnh lùng để trị cái thói hay nhõng nhẽo của mình, nhưng cũng đủ ấm áp và tận tâm để chỉ dạy mình vượt qua những thử thách trong cuộc đời...và trên hết, là luôn kiên trì với những cơn nắng mưa của mình...bằng câu hỏi "Hôm nay ai chọc bạn Hạnh giận vậy?"

Lắm lúc mình với hắn vẫn cãi nhau choen choét, ghét cái tính bảo thủ và ương bướng của hắn, nhưng cũng thương đến xót lòng cái dáng người gầy guộc, phải mang trên lưng quá nhiều trách nhiệm và áp lực.

Ah quay trở lại chuyện câu hỏi, nghe hắn hỏi xong thì mình như được dịp cởi tấm lòng...Tuôn trào ra hết, kể hết cho hắn nghe, chuyện bị XN chùa (XNC) ăn hiếp ra sao, rồi chuyện mất lòng tin với con người này như thế nào, kể cả chuyện XNC lầm tưởng mình và ĐMT in relationship mới ghê...ĐMT thì bình thản bảo: "Thì ko có gì thì cứ lý giải trực tiếp rõ ràng cho nó hiểu đi. Cuộc sống nhiều thứ phức tạp lắm rồi, cái nào đơn giản được thì cứ đơn giản"

Nhìn cái bản mặt thấy phát ghét ! Cái người lúc nào cũng lấy tui ra làm lấp lỗ châu mai, cứ có người nào mà mê mệt theo đuổi như Tiên Tiên hồi đó và XNC đợt này là lại quăng sang cho tui rồi chạy trốn mất tiêu. Mình chọc hắn một cách mỉa mai bảo: "Để ngắm cho kĩ xem, con người này có gì mà 2 người kia cứ lao vào như thiêu thân thế" - Hắn ngại ngại, la làng lên "Thôi đi má, đừng có nói zay nghe thấy gớm quá ah" :)))))
Uh thế là huề đó - ghê ko. Mới mấy tiếng trước còn cãi nhau như chó với mèo, quyết tâm là sẽ ko dính líu cuộc đời mình với hắn nữa, ấy vậy mà sau đấy đã bị mấy câu nói ngon ngọt của hắn dụ dỗ...Đồ Đờ Mờ Tờ đáng ghét !!!!!!!!

Mà nếu hắn là con trai, chắc mình yêu luôn cho rồi cho đỡ phí, lại đỡ mất công đi tìm. Mẫu người đàn ông của mình - nhất định phải giống hắn !

Đờ Mờ Tờ hâm :)))))))

Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Really?

Gi vay trời....
"Chắc chắn sức quyến rũ của bạn đối với người khác giới vô cùng mãnh liệt, mặc dù không sở hữu vẻ ngoài quá nổi bật. Vẻ đẹp nội tâm trong sáng, tốt bụng và biết quan tâm tới người khác chính là điểm cộng lớn nhất của bạn trong mắt mọi người, đặc biệt là những chàng cùng tuổi, vốn đã là bạn thân thiết.
Do đó, số lượng “vệ tinh” vây quanh bạn khá nhiều. Dường như họ đã thầm yêu bạn từ rất lâu nhưng chưa một lần thể hiện điều đó ra bên ngoài"
******

Bạn tự chủ nhưng nhiều khi độc lập thái quá

Bạn cá tính, mạnh mẽ và cực kỳ thu hút trong mắt mọi người. Bạn cho rằng làm như thế thì người yêu sẽ không phải lo lắng cho bạn, nhưng thực tế thì người đó chỉ băn khoăn rằng: Liệu bạn có thực sự cần người đó ở cạnh hay không? Nói như vậy không có nghĩa bạn phải “giả nai” hay giả vờ tỏ ra “yếu ớt”. Chỉ cần bạn chia sẻ với người ấy nhiều hơn về những khó khăn của mình, để họ có cơ hội giúp đỡ và trở thành chỗ dựa tinh thần cho bạn. Như thế cả hai sẽ hạnh phúc hơn nhiều đấy!