My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

Nhìn tướng ngồi đoán tính cách

Nhặt được bài này thấy hay hay để dành coi :)) Mình ngồi cả 2 kiểu cuối :))
Nhìn tướng ngồi đoán tính cách phụ nữ
182 lượt xem
Hãy nhìn cách nàng ngồi vắt vẻo trên ghế, bạn sẽ có cơ hội để khám phá tính cách của nàng.
Hai chân bắt chéo vào nhau
Cho dù nàng đang điệu đà nóng bỏng khi mặc một chiếc juýp ngắn hay khoẻ khoắn trong chiếc quần jean bó sát người thì nàng vẫn ngồi bắt chéo hai chân vào nhau một cách duyên dáng và kiêu kì, điều này chứng tỏ nàng luôn muốn là trung tâm của sự chú ý, nàng luôn coi trọng cái tôi và phong cách riêng của mình. Nàng luôn là tâm điểm để thu hút mọi cái nhìn ngưỡng mộ có, ganh tị có, trìu mến có, ác cảm có. Vì thế, nếu bạn muốn trở thành người đàn ông có thể sở hữu trái tim nàng, bạn sẽ phải là người mạnh mẽ, cá tính, phong độ và đầy bao dung.
Hai chân khép lại
Nàng ngồi khép hai chân vào nhau một cách kín đáo và rụt rè, điều này chứng tỏ nàng là mẫu phụ nữ tương đối cổ điển, đẹp một cách dịu dàng, e lệ như hoa hàm tiếu. Có thể nàng là một cô gái năng động, nhanh nhẹn hoạt bát trong công việc, nhưng trong tình yêu nàng luôn tôn thờ tình yêu thực sự trong sáng, Vì thế, nếu bạn thích mẫu người phụ nữ với tính cách dịu dàng, nhu mì truyền thống, thì có lẽ nàng sẽ là sự lựa chọn đúng đắn nhất.  
Hai chân duỗi ra một cách thoải mái
Đây là người phụ nữ mạnh mẽ, chủ động và quyết đoán trong cuộc sống. Nàng thường làm những gì mình thích và yêu theo cách mình muốn. Chính vì vậy, ban đầu khi tiếp xúc với nàng, đàn ông thường coi nàng như một người bạn chí cốt chứ không nghĩ nàng có thể biến thành một người tình nóng bỏng quyến rũ. Nhưng chỉ đến khi quen với sự xuất hiện của nàng, muốn nghe những lời khuyên thông minh của nàng, những người đàn ông mới biết nàng quan trọng như thế nào đối với họ. Vì vậy, quanh nàng có hàng tá những anh chàng thân thiết, bạn cũng có thể là một trong số đó. Vì thế, nếu bạn cần một người bạn đời đủ thông minh và luôn hiểu mình, hãy bắt đầu chiến dịch chinh phục trái tim nàng trước khi có một gã đàn ông may mắn khác xuất hiện.  
Hai mở ra hình chữ V
Đây là mẫu phụ nữ cởi mở, đáng yêu và hồn nhiên. Ở cô ấy bạn sẽ tìm được những giây phút bình yên bởi luôn được nhìn thấy những nét thơ ngây, được nghe thấy nụ cười giòn tan của một cô bé con. Nếu bạn đủ bản lĩnh là cây tùng cây bách để che chở cho nàng, nếu bạn luôn muốn khẳng định cái tôi của một người đàn ông chân chính, thì đừng đắn đo nữa, hãy đến và ôm nàng vào lòng, bạn sẽ thấy trong cái nhìn thán phục của nàng, bạn luôn là chỗ dựa vững chắc và tuyệt vời nhất! 

Đôi dòng tự sự

“Người thương người bao nhiêu cũng là thiếu. Người ghét người chút xíu cũng là dư…” (st)

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/fox-rain-piano-lee-sun-hee.UxhDvFp6XX.html


Buồn chuyện thương ghét - lên google nhặt được câu khá hay :) 

Chuyện thương ghét, đơn giản như cái lẽ thường tình rằng:

"1) Ða số người thường suốt ngày sống trong sự thương ghét. Người nào vừa ý, hợp ý mình thì thương, kẻ nào trái ý mình thì ghét.
2) Khi bắt đầu biết đạo thì tập tánh bình đẳng, không thương người này ghét người kia.
3) Sau khi hiểu đạo thì chỉ còn tình thương. Thấy ai cũng là bà con thân thuộc của mình từ nhiều đời, và thấy ai cũng đáng thương hết."

Tôi vẫn đang ở ngưỡng 1 - và cũng là nhân tố bị động trong ngưỡng 1...Hôm nay tình cờ phát hiện một người chị mà mình đã chung lưng đấu cật, đã tổn hại trí não, đã kiên nhẫn lắng nghe, lại đi block FB :) Lòng có chút gì đó hụt hẫng, rồi buồn. Tâm sự với ĐMT, nó bảo "Hãy cảm ơn vì người ta đã làm như vậy, để mình tỉnh ngộ và ko lún sâu nữa" :)

Uh ngày trước dốc hết lòng hết dạ ra để giúp, cũng có lúc trong cuộc trò chuyện, người ta bảo bâng quơ "Biết đâu sau này chị với em cũng cái kiểu gặp và không nhìn mặt nhau như thế - tương lai mà, ai biết được". Và hóa ra, cũng có một ngày như thế thật :) 

Câu "Người nào vừa ý thì thương, trái ý thì ghét" quả thật đúng trong trường hợp này...Đã không ít đôi lần người đó dùng những từ ngữ miệt thị tôi, tôi vẫn âm thầm bỏ qua, âm thầm thấu hiểu, cố gắng đặt mình vào vị trí của người ta để lý giải nguyên nhân của hành động. Nhưng rốt cuộc, càng cố gắng thấu hiểu, càng bỏ qua thì hóa ra mình lại là người chịu nhiều tổn thương nhất 

Có một chiều buồn như thế....Uh quá vãng rồi :)

Gio cũng không nuối tiếc, một mối quan hệ mình đã sống hết lòng hết dạ, đã cố gắng làm cầu nối. Nhưng cuối cùng mọi thứ đổ bể thế thì đành chịu vậy :)

Nghĩ lại cũng buồn....nhưng sẽ cố gắng vực dậy bản thân khỏi mớ bòng bong này....

Hôm nay chat với BC bàn chuyện bus plan, lòng đã bình thản hơn, mình không ồ ạt hỏi han nữa, trả lời rất từ tốn, rất chậm rãi và luôn dùng icon *smile*. Có những khi bạn vượt qua cơn bão, chợt ngoái đầu nhìn lại, nó đã cho bạn biết bao tàn phá, nhưng đồng thời cũng giúp bạn nhận ra những điều thực sự quý giá với mình 

Chặng đường phía trước giờ vẫn mịt mù, những giá trị sống cứ bị thốc tung lên, xoáy vào nhau và bỏ lại một con nhỏ ngồi ngơ ngẩn không biết mình là ai và mình đang làm gì :)

1 người chị bảo nhìn tôi vậy mà ghê lắm, chắc cả khối anh theo nhưng chẳng thèm
1 người khác bảo tính tôi khó chịu nên mới ế tới giờ
1 đứa em trêu tôi FA 20 năm rồi
1 người bạn cười đùa bảo tôi ko bik cách dụ trai mà cũng ko bik cách để trai dụ 

Trước những lời nói ấy, tôi chỉ bình lặng mỉm cười 

* Với tính cách khó chịu của mình, tôi nhận thức được sẽ kha khá người không thích tôi. 
* Với cái tật thích hay có tình cảm gì với ai cũng không bao giờ nói ra, hay bật đèn xanh, tôi nhận thức được mình sẽ còn lâu lắm mới tìm được một người thương
* Với cái suy nghĩ quái đản "Sẽ mặc xấu và giữ tâm hồn đẹp, để xem ai nhìn được điều đó" - tôi nhận thức được mình sẽ là kẻ lập dị dài dài và chẳng ai theo cái triết lý cổ tích ấy "nàng lọ lem với tâm hồn thánh thiện" chăng? Cho phép tự cười vào mặt mình :)
* Với cái suy nghĩ sắp dh, ko quen ai, để đỡ phải yêu xa, tôi nhận thức được mình sẽ tự tạo rào cản và dồn nén tình cảm của mình thêm rất nhiều lần nữa

Tôi nhận thức được những điều ấy - nhưng cái tôi cứng đầu cứ khư khư giữ cái lề lối suy nghĩ ấy - thế nên bây giờ mới thế này nhỉ :) 

* 1 bà thầy bói bảo chuyện tôi với BC sẽ là thứ tình cảm thoáng qua, kiểu tình cảm học trò thôi, ko bền được
* 1 cô bé bói bài Tarot bảo phải 3 năm nữa tôi mới có người yêu (tôi xem lúc 2013), tức là năm 2016 tôi mới tìm được người ta...Cô bé đó bảo người đó tuy làm trái chuyên ngành với tôi nhưng cũng có thể hỗ trợ tôi. Người đó làm việc trong một môi trường rất áp lực. Ko hiểu sao bây giờ lại cứ nghĩ về BC....2 năm nữa, chắc là mình lại tự viển vông :)
* 1 quẻ bài trên mạng phán tình yêu sẽ đến ngay năm tôi 21 tuổi (tức là năm sau). 

Những mốc thời gian cứ thay đổi xoành xoạch, tôi chọn cho mình cách không tin vào điều gì cả....Không trông mong tương lai, không nuối tiếc quá khứ. Sống trọn vẹn cho hiện tại.

Hiện tại là gì?

* Hiện tại là tôi đã buông chuyện BC
* Hiện tại là tôi đang phải vắt giò lên cổ chạy cho kịp ôn final môn hung thần MA
* Hiện tại là tôi vẫn là một con nhỏ chưa hoàn hảo và đầy ắp khuyết điểm. Muốn người khác hiểu và thương mình, trước hết hãy làm điều đó với bản thân. Hiểu mình là ai, mình muốn gì, mình cần gì. Rồi hãy tự thương lấy mình, tự chăm lo cho bản thân mình, ăn uống đừng bỏ bê nữa, chăm lo sức khỏe đi....Hãy hiểu và thương mình trước khi người khác làm điều đó....

Học bài MA tiếp nào :)

Ai từng thuộc về ai :)

Hôm nay tình cờ đọc page Cảm xúc ảnh và nhặt được bức hình cùng dòng caption rất hay :) Đăng lên thay cho lời tình tự :)

"Em nói xem, năm tháng đó ai từng thuộc về ai... " :)




Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

Tôi làm sao để khác họ? Tôi làm sao để đáp trả hành động của họ theo cách khác họ đã làm với tôi?

Vị kỷ - Những giá trị sống chao đảo....Dạo này, tôi thấy tôi rất khác.........

Thu nhặt góp ý

Một vài thứ linh tinh góp nhặt:

1. Nhặt từ FB chị Lan Trần bên Vietpsychology:
"Trong chuyến bay đến Sydney, mình ngồi cạnh một bác tầm 50 tuổi, thấy bác đọc sách tiếng Nhật thế là mình quay qua bắt chuyện, thế rồi cũng nói được suốt chuyến bay. Chủ đề cũng đơn giản, chủ yếu quay quanh du lịch, ăn uống, gia đình, công việc, lúc ấy sơ sơ biết bác đi "meeting", rồi làm "medical" mình cứ nghĩ chắc salary man đi bán thuốc :))))) lúc cuối hỏi kỹ hơn mới biết là giáo sư đại học đi academic conference :| Nghe xong hốt hoảng, không biết nãy giờ có nói vớ vẩn gì bất kính không. Mà bác ấy hay lắm, làm bác sĩ 8 năm rồi phát hiện thích nghiên cứu nên ba chục tuổi bắt đầu PhD, bây giờ làm giáo sư, vừa nghiên cứu, vừa dạy, vừa làm ở bệnh viện trường. Nghe xong cảm thấy rất phục, đây là một tấm gương dám chấp nhận thử thách và bắt đầu lại từ đầu khi cảm thấy mình muốn theo đuổi một điều gì đó. Bây giờ tuổi gần đầu năm mà assistant prof, tính ra là khá trễ so với những người đồng tuổi nhưng bác ấy lại rất hạnh phúc với những gì đang làm. Tự ngẫm là mình không nên đặt bản thân trong hệ quy chiếu của người khác, dù có trễ, có muộn, miễn sao mình hiểu được bản thân đang ở đâu, muốn gì, làm sao đến được nơi cần đến là ổn. Cứ thế mà đi thôi."

"- Nó thích bạn X.
- Thích X mà lại ném đồ vào X à.
- Ờ, ... trai không bao giờ lớn.

Không, tôi không miêu tả về một cậu bé 3,4 tuổi hay nắm tóc, trêu đùa một bé gái khác để gây sự chú ý trong nhà trẻ, tôi đang nói về một người sắp cầm tấm bằng tốt nghiệp, 24 tuổi, - một người mà lẽ ra, ở tuổi đời và kinh nghiệm sống đó, lẽ ra đã biết lễ độ trong cách ứng xử khi giao tiếp, hay ít nhất là không có những hành động lỗ mãng với người khác như vậy.

"Trai không bao giờ lớn", một cụm từ miêu tả để lại nhiều suy nghĩ.

Sigmund Freud (1856-1939), một trong những nhà tâm lý học nổi tiếng nhất, cha đẻ của dòng phân tâm học (psychoanalysis), cũng đã từng đề cập đến hiện tượng này. Theo Freud, quá trình phát triển của con người trải qua bốn giai đoạn: giai đoạn bằng miệng (khi sinh đến 18 tháng), giai đoạn qua đường hậu môn (18 tháng đến 3 tuổi), giai đoạn qua dương vật (3 đến 6 tuổi), giai đoạn bắt đầu phát triển tính cách (6 tuổi đến vị thành niên) và giai đoạn sinh dục (từ khi có nhu cầu giới tính).

Điều kiên quyết để đứa trẻ có thể phát triển hoàn chỉnh là phải đi qua từng giai đoạn, nếu chỉ cần một giai đoạn nào đó gặp khó khăn sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của trẻ. Ví dụ, một đứa trẻ rời xa mẹ trong giai đoạn phát triển bằng miệng, thiếu đi các hoạt động gần gũi với mẹ, không được nớm sữa từ mẹ, thì sau này đứa trẻ đó sẽ gặp vấn đề trong các hoạt động cần nhiều đến sự hoạt động của miệng, ví dụ thói quen ăn uống xấu, uống rượu vô độ, cắn móng tay, nhu cầu rất cao trong oral sex - các hoạt động này được xem như một cách bù đắp cho những thiếu hụt trước đây.

Thuyết phát triển của Freud đã từng một thời làm mưa gọi gió trong giới tâm lý học, nhưng về sau những khiếm khuyết của nó được phát hiện và đối mặt với nhiều chỉ trích. Điều thứ nhất, học thuyết này quá phân biệt giới tính, các giai đoạn được miêu tả dựa vào sự phát triển nam giới để giải thích cho cả nữ giới. Lý do thứ hai, quan trọng hơn, là vì không một ai có thể đưa ra bằng chứng khoa học nào chứng minh. Làm thế nào có thể chứng minh chuyện "không được bú sữa mẹ thì dẫn đến nhu cầu oral sex cao" như ví dụ mà Freud đưa ra ở trên? Lập ra một danh sách những người ham muốn oral sex và điều tra hồi nhỏ họ có được nớm sữa từ mẹ? Chẳng ai lại có thể nhớ về thưở bé tí và chẳng nhiều người muốn chia sẽ chi tiết về một hoạt động rất cá nhân như thế.

Tuy học thuyết của Freud được xem là không thực tế và hiện nay, nó được đưa vào các sách lịch sử tâm lý hơn là được đề cập trong các giáo trình hiện đại, nó cũng đã ảnh hưởng rất lớn đến các thuyết phát triển về sau, tiêu biểu nhất là Học thuyết phát triển tính cách của Erik Erikson. Nếu trong các giai đoạn phát triển, Freud đặt ra những "thử thách", ví dụ trong giai đoạn phát triển qua đường hậu môn, việc một đứa trẻ có đi vệ sinh được không sẽ là tiền đề cho sự độc lập, hoạt động hiệu quả và sáng tạo; thì Erikson cũng đặt ra những thử thách tương tự cho các giai đoạn phát triển của mình, bao gồm:

1. Tin tưởng vs. Nghi ngờ: Nếu một đứa bé chưa có khả năng chăm sóc bản thân thường xuyên bị bỏ rơi thì sau này trẻ sẽ không thể tin tưởng vào ai khác.

2. Độc lập vs. Xấu hổ và ngờ vực: Trẻ sẽ dễ trở thành người nghi kỵ, đối xử phân biệt với người khác, thường xấu hổ với các bạn khác nếu không được bố mẹ luyện cho tính độc lập.

3. Chủ động vs. Hối hận: Trẻ thiếu hiếu động và thiếu sự tập trung, nhưng cũng vì thế, đây là giai đoạn trẻ tích cực khám phá các hoạt động và đam mê mới, tạo nền tảng cho việc phát triển con đường cuộc sống sau này.

4. Chăm chỉ vs. Tự ti: Trẻ bắt đầu hiểu được "luật" và "những điềm cấm" và học cách để biết ứng xử theo các quy tắc phù hợp trong xã hội.

5. Sự nhận diện bản thân: Tuổi thành niên, tìm cách trả lời câu hỏi "Tôi là ai?", bắt đầu tách xa cha mẹ, và chịu nhiều sự ảnh hưởng từ bạn bè, phim ảnh, các mốt "thời thượng" được nhiều người lăng xê.

6. Thân mật vs. Cách ly: Tuổi 16 trở lên, bắt đầu học cách phát triển các mối quan hệ tình cảm.

7. Sáng tạo vs. Đình trệ: Tuổi 40~, không già nhưng cũng không trẻ, cảm thấy không thể tạo nên sự thay đổi lớn trong cuộc đời, loay hoay không biết con đường mình chọn có đúng không hay quá muộn để làm lại từ đầu

8. Chính trực vs. Tuyệt vọng: Tuổi 60~ cảm thấy cuộc sống không còn gì mới mẻ và đáng để chờ đợi.

Điều khác biệt mang tính phát triển của Học thuyết Tính cách là việc Erikson cho rằng một người không nhất thiết phải trải qua các giai đoạn lần lượt các bước theo thứ tự thời gian. Erikson tin rằng nếu một người không thể phát triển hoàn chỉnh ở một giai đoạn nào đó, họ hoàn toàn có thể quay lại, tự lực, hay nhờ sự phát triển của các chuyên gia để khắc phục suy nghĩ và hành vi.

Và đây là câu chuyện của "những chàng trai không bao giờ lớn".

Thực tế cho thấy, "những chàng trai không bao giờ lớn" có thể mãi mãi chẳng bao giờ lớn. Ví dụ như chuyện về một bác lãnh đạo cấp cao mình mình được nghe kể. Đây là một người cực kỳ thành công, rất được nể trọng, có rất nhiều đóng góp cho xã hội, thế mà không bao giờ tự tin về bản thân. Vì quá trình phát triển gặp nhiều khó khăn, người này luôn dùng những cảm xúc và phản ứng tiêu cực và khắc nghiệt với những người khác như một hình thức bảo vệ sự tự tôn. Có những lúc cảm xúc đạt cực điểm, rất vui vẻ, rất hoạt bát, nhưng chỉ trong một giây tiếp theo, cảm xúc tụt đến mức âm, bắt đầu quát nạt và lỗ mãng với người khác - có lẽ là vì người này thiếu mất kỹ năng tự điều chỉnh cảm xúc của bản thân (emotion regulation). Bipolar đây chăng?

Và đây đồng thời là câu chuyện mình về một ngày chủ nhật trời mưa ảm đạm nhưng mình tuyệt đối không cho phép những hành động và cảm xúc tiêu cực của người khác ảnh hưởng đến bản thân. Đối với những người như thế này, mình sẽ học cách không cảm thấy bực tức với họ nữa, mà chỉ đơn giản xem họ là những người cần sự trợ giúp của người khác (không phải là mình) và dùng những năng lượng tiêu cực trong bản thân để làm việc gì có ích hơn, ví dụ viết cái này chẳng hạn :")

Tuần mới vui vẻ mọi người Hình mới chụp sáng nay ở ban công

Tham khảo: http://www.haverford.edu/psych/ddavis/p109g/erikson.stages.html"


2. Thủy:
don jan la thit nghi
nen bot kho tinh mot chut
nhiu khi nhin doi fai lo lo chut
thi no moi mau hong
cung dung xetnet qua hay suy nghi nhiu thi se thay no toan mau den thoi
ai cung vay
chua mot duong lui cho minh
nhung cung dung soi ngta wa
thi se cha thay j tot dep
nhiu khi ngta ko ac i
ma do minh nghi negative wa
moi ng moi khac thoi
nho la
ko ai hoan hao
ke ca chinh minh
nen don jan la minh cung ko co win cet net ng khac
cuoi cuoi roi lam ban
thoai mai noi chuyen
du ko than
con hon lam ke thu
vay thoi
uh
co the
chac vay
tinh ra H con kho chiu hon ca T
ko, H ko phải người xấu
chi kho chiu thoi
ma ngay cang wa thi khó chấp nhan dc
thi fai tap di
chu bit sao"

4. Bé Khang:
"c bực mình
nhưng đối tác hay đồng nghiệp k làm tốt nhiệm vụ
thì c bực mình có cơ sở
c có biết k
e làm groupwork với bạn ở lớp
h bạn e tâm sự thật
là e như mấy lecturer
đòi hỏi nhiều này nọ
nhưng h cũng chính tụi nó nói, e trách nhiệm và support m,n rất nhiều
mình cứ tin là mình làm đúng
có tự trọng, trách nhiệm và ko ích kỷ
là đủ :)


khi công việc k thành công đc như ý
mà c cảm thấy mình có lỗi vì gì gì đó
như hôm bữa e nói
dù phần c, c làm đã ok
mà c vẫn thấy áy náy
là c có trách nhiệm và bỏ công sức thực sự
ừ thì buồn..nhưng k đc buông "





 

Mẹ

Yêu những buổi chiều về nhà có mẹ. Được nằm cùng mẹ trên chiếc giường nệm êm ấm, nhìn thật kỹ những sợi tóc bạc của mẹ, nhìn nét đẹp của mẹ, trên bàn chiếc máy mp3 nhè nhẹ phát những điệu nhạc du dương, nắng chiều sót lại qua khe cửa thành những vệt dài...

Yêu những phút giây bình yên bên mẹ...

Cuộc đời khắc nghiệt quá mẹ ạ....Cảm ơn mẹ đã thả con ra, cho con va vấp với đời nhiều hơn, để con biết trân trọng những gì con đang có

Cảm ơn mẹ đã luôn chăm sóc con kĩ càng

Rút kinh nghiệm

Đi học hôm nay thuyết trình xong......đầu nhức bưng bưng....chui ra ghế đỏ nằm, 2 chân mang giày cao gót bị trầy xướt hết, đi ko nổi...Nằm nt cho ĐMT kêu nó mang băng cá nhân qua cho mình dán với...

ĐMT mang sang, rồi ngồi ăn trưa chung, nó mới nói chuyện feedback cách mình react bữa giờ..Nó bảo nhìn mình rất negative, trong cả cách cư xử và nói chuyện, mình lại rất hay cười đểu trong buổi họp...Mình vẫn mắc cái lỗi cũ - show cảm xúc ra trên mặt nhiều quá...Thủy nhấn mạnh lần nữa:
"Đừng bao giờ để người khác biết cảm xúc thật của bản thân"
"Trong cuộc sống, làm cái gì cũng chừa cho mình đường lui"
"Người ta sao mặc kệ, cứ làm xong phần mình trước đã, đừng để yếu tố bên ngoài tác động"
"Phải tùy từng loại người mà cư xử cho phù hợp"

Thấy thất vọng về mình ghê gớm....thấy thất vọng về việc mình cứ liên tục mất tự chủ trong khoảng 1 tháng gần đây. Cho phép bản thân dễ dàng nóng nảy, cho phép bản thân suy tính những ý nghĩ ko hay về người khác.....Rốt cuộc sống sao mới là đúng?

Tự nhiên ngồi bình tâm lại, chiêm nghiệm lại, mới rút ra được cho mình những bài học:

- Nổi nóng không phải là cách để chứng tỏ sức mạnh/uy quyền. Nó chỉ có tác dụng nhất thời. Còn về lâu dài, người ta nhìn bạn giống như một đứa hồ đồ, hung hăng, chỉ biết dựa vào nổi nóng để người khác sợ. Lại nhặt được thêm câu này:
- Giữ cho mình một lập trường. Giu cho cái bản ngã của mình thật vững trước những xô bồ ở ngoài - từ đó mới nhìn nhận lý trí được

- Mỗi lần muốn bộc lộ cảm xúc ra mà tiêu cực mà sợ người khác biết thì mím môi lại, lấy tay lên che cái miệng lại - đó chắc là giải pháp tạm thời cho cái tật hay show cảm xúc ra trên mặt của mình

- Tập quan sát và nhìn người nhiều hơn - để biết họ là ai, cách họ làm việc thế nào, như vậy sẽ đỡ nhức đầu hơn và bớt rắc rối hơn trong công việc. Bên cạnh đó, tập nhìn người cũng là một cách để get along với họ và khiến họ làm những điều mình muốn.
 Thủy nói "Có nhiều cách để khiến một người làm một điều gì đó. Với người này, phải nói nặng phải rắn thì họ mới sợ và mới làm. Nhưng với người khác, phải từ từ, phải nhẹ nhàng, ngọt ngào, phải coi vấn đề của họ là ở đâu rồi nói ngọt thì họ mới làm"

- Nhận ra rằng cần phải nói chuyện với bản thân nhiều hơn nữa, nghiêm khắc với nó hơn nữa. Nhận ra kẻ thù lớn nhất của mình là chính mình.
Mình đã phải chật vật tìm lý do đủ thuyết phục để nó chịu thay đổi quan điểm. Đơn cử như việc public holiday. Phải tìm ra một ví dụ thật đúng, thật thuyết phục mới năn nỉ nó public birthday được
Tiếp theo là bây giờ thuyết phục nó ko được nóng nảy và ko show cảm xúc thật ra nhiều quá.
 Chuyện show cảm xúc thật ra trên mặt nhiều quá là cái điểm trừ cố hữu của mình. Người ta nhìn vào mặt mình là biết ngay

Mà mình có quan điểm rất ư là dở hơi là nếu ko show được cảm xúc ra tức là mình hóa đá và bị trơ, mình ko còn là mình nữa. Nhưng suy nghĩ lại, trong giới business, nếu cái mặt buồn vui ghét yêu gì cứ show ra hết, là thiệt mình chứ ko thiệt ai cả. Người ta muốn hại cũng dễ lắm, nhìn mặt cái là biết con này sao liền. Rút kinh nghiệm là:
+ Nên ngồi đưa tay che miệng nhiều hơn để giấu cảm xúc tốt hơn
+ Chỉ nên show cảm xúc thật với những người bạn của mình. Còn lại nên giấu bớt. Khi nào giấu ko được thì mím môi lại nén bớt rồi quay mặt đi chỗ khác

Cố lên....Tập dần rồi sẽ được...Bây giờ Finance trong Rờ Bờ Xờ đang bị soi dữ lắm.....Ráng cẩn thận và cẩn trọng trong từng hành động.....