Nhưng mình vẫn lo cho người ta
Mình biết mình bị cái bệnh suy nghĩ nhiều, lo lắng đủ thứ này là từ mẹ. Mẹ truyền cho mình cái tính này. Nó tốt trong một vài trường hợp, và nó làm mình chật vật trong rất nhiều trường hợp khác.
Nó khiến mình vô tình trở thành kẻ "đem sự quan tâm lo lắng của mình ra làm áp lực lên người khác, buộc họ phải đáp trả tương tự như vậy, sống theo kì vọng của mình như vậy". Mình đã từng bị ngộp thở bởi sự quan tâm đó, nên mình hiểu rõ cảm giác của kẻ được quan tâm trong tình huống đó sẽ như thế nào: ko hề hạnh phúc, mà ngược lại, chán nản, mệt mỏi, áp lực.
Mình biết, biết hết chứ. Nhưng rồi chính mình lại bị ảnh hưởng bởi tính cách đó của mẹ.
Lúc nào mình cũng quan tâm người khác, đôi khi có phần gia trưởng, thích control, bắt buộc họ phải thế này thế kia - chỉ vì "Để mình khỏi lo". Lúc đó, có phải trong cái nhân xưng là "lo lắng cho người khác" nó lại tiềm tàng chủ nghĩa cá nhân trong đó "chỉ biết yêu bản thân mình" ?
Mình cũng ko biết. Cho đến hôm nay, khi bạn IT đi chơi tối t6. Tối t6 công ty bạn í thường có tụ họp, và hôm nay bạn ấy ở lại trễ hơn để uống rượu với mọi người và tám. Mãi đến tận gần 11pm bạn ấy mới nhắn tin hỏi thăm như thường lệ. Mình giận dỗi trả lời cộc lốc mấy câu rồi đi ngủ. Mình tự hỏi, có phải hình ảnh mình trong mắt bạn í đã méo mó hơn một tí ko? Gặp là mình, mình cũng thích có ko gian riêng, ngồi 888 với bạn bè chứ. Mẹ mình hồi đó mà gọi eo éo các kiểu là mình bực mình lắm. Có ai mà thích bị ràng buộc đâu. Vậy mà hôm nay mình lại làm thế với bạn ấy. Chắc là sau một ngày dài vui vẻ, về gặp cái tin nhắn cộc lốc của mình như thế, chắc niềm vui cũng giảm đi.
Hồi xưa, mình từng tự thề với lòng là: mình sẽ ko giống mẹ, và ko nên giống mẹ, cứ ở nhà lo cho nhà cửa riết, rồi ngóng trông người này người kia về. Mình ghét phải chờ đợi, và mình càng ghét ở cái thế bị động như vậy. Nên mình phải luôn là kẻ đi ra ngoài nhiều và đéo phải chờ đợi ai cả. Vì khi mình đặt mình vào thế bị động, tức là mình chấp nhận bị tổn thương, chấp nhận cho người ở thế chủ động kia muốn làm gì thì làm.
Nói vậy, mà rốt cuộc khi chuyện này xảy ra với bạn IT, mình lại vẫn cái kiểu "sở hữu" đó áp đặt lên bạn. Và bây giờ thì mình ngồi đây lèm bèm, tự vấn bản thân, ko biết mình có sai hay ko. Bây giờ tự ngồi phân tích nhé:
MÌNH ĐÚNG vì:
- Mình đã lo ngay ngáy từ chiều khi ko thấy tin nhắn của nó. Mình biết hôm nay nó sẽ có meetup với mấy người đồng nghiệp trong công ty nên là sẽ về trễ. Nhưng mà sau 10pm vẫn ko thấy nhắn, mình bắt đầu lo. Mình sợ ko biết có chuyện gì ko. Mình sợ nó ở nhà một mình nếu có bị gì thì làm sao. Vì mấy lần trước mấy lúc nó ko nhắn tin đều là lúc nó bị bệnh. Rồi cả tuần này nó sẽ home alone nữa.
Đầu óc bắt đầu overthink, rồi méo mó xấu xí luôn.
- Và ít nhất thì đi đâu nó cũng nên báo trước cho mình một tiếng chớ. Im im mà đi vậy, ai ko lo...
MÌNH KHÔNG ĐÚNG vì:
- Bạn IT có biết mình lo đâu...Tính nó vô tâm vô tư quá mà...
Đáng lẽ ra mình nên giải thích cặn kẽ với bạn - construcive feedback để lần áu ko như vậy nữa. Chỉ nên nói nhẹ nhàng thôi. Có ai thích bị đay nghiến đâu....
Vẫn còn rối một chút nên mình đi nói chuyện với bạn bè để đỡ overthink và có cái nhìn khách quan hơn về sự việc lần này. Chị Thi và Linh đã cho mình những góc nhìn tốt hơn:
Chị Thi:
Ko
C thich freedom
Nhung c van di trói ng ta
Va cũng da co luc mong ng ta trói lai minh
Nen tuy vao tình cảm cua ng ta ntn
Quy e thuong e nhieu hay it
Ton trong tinh cam do cua e ko
oh haiz
túm lại là tùy đối tượng
kiểu cái đứa nó cũng sở hữu như mình, nó cũng có kiểu quan tâm take care như rứa, thì nó okay fine ko sao hết
còn gặp cái đứa mà nó coi trọng freedom thì nó sẽ phản ứng lại là tèo
PLinh:
- Linh gửi cho mình clip về sự khác nhau trong suy nghĩ giữa man and woman. Hiểu được điều đó thì sẽ thông cảm hơn
- haizzz, t nghĩ là xét trên phương diện của b thì b lo, nhưng mà xét trên phương diện của nó, có thể nó ko biết b lo hay ko nghĩ b sẽ lo (vì b cũng biết vụ t6 ở cty)
- thật ra t nghe nhiều rồi, mà t chưa kiểm chứng nên ko chắc, con trai ko có suy nghĩ sâu xa
- Good link about the different between a brain of a man and a woman: https://www.youtube.com/embed/3XjUFYxSxDk
nói chung là t nghĩ b cứ đi ngủ và bt đi
hổng chừng là
nó còn ko biết b giận, sẽ tỏ ra bt
mà có thể b nên nói với nó b lo vậy vậy
để nó biết và rút kinh nghiệm
nhưng nói kiểu constructive feedback thôi
b lo thì b ko sai
còn nó thì ko cố ý để b lo vì nó ko nghĩ tới
có thể là sau vụ này, b nói thẳng ra sau này đừng như vậy
chứ giả sử ko nói thì nó cũng đâu có biết
nhiều ko còn ko hiểu b bực chuyện gì ah chứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét