My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015

Như một mảng màu đơn sắc - đơn điệu và nhàm chán. Một mảng đa sắc sẽ làm gì?
Chậm rãi khinh thường, chỉ nhìn chứ không muốn tiếp xúc. Vì họ còn bận lang bạt nhiều nơi, tìm màu đắp thêm vào sự đa sắc ấy.
Khi hiểu ra tất cả rồi, thấy mọi thứ đơn giản lắm..

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

You got a choice: No
You got time: No
Your saying "I am tired" and all those negative feelings annoyed others: Yes
So what do you do now?
I have no ideas.
Như một người đeo bịt mắt, miệng vẫn mỉm cười, đi trên sợi dây vắt ngang không trung.
"I don't know what I don't know" - is the most dangerous thing.

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2015

Tình bạn - Nghĩa nặng tình thâm

Má có một người bạn, chơi từ hồi còn bé tới tận bây giờ khi đã vào ngưỡng trung niên.
Cách chơi của họ - ngày đấy - theo tôi rất lạ:
Cô đó không phải là người má tôi hay kể nghe về những chuyện hằng ngày.
Cô đó cũng không phải là người đưa giải pháp cho hết các vấn đề trong cuộc sống của má tôi
NHƯNG
Khi má tôi cần giúp đỡ, cô đó có mặt sớm nhất có thể - dù bận trăm công nghìn việc, bán hàng ngoài chợ hay đang chạy giao mối cho khách. Và lần giúp nào, cũng là dốc hết tâm can ra giúp.
Má tôi bảo, nó hơn 2 chữ "bạn thân", nó thành "nghĩa nặng tình thâm" rồi.

Và bây giờ, khi đang đứng trước rất nhiều ngưỡng cửa, rất nhiều va vấp, và có những khoảng lặng lại cho chính bản thân ngẫm nghĩ, phân tích và nhìn nhận bức tranh toàn diện nhất có thể, tôi nghiệm ra rất nhiều điều.

Có những mối quan hệ, tôi không muốn gọi tên, và cũng chẳng cần quan trọng phải đặt cho nó một cái tên làm gì, miễn sao cả 2 bên đều sống đúng với nhau là được.

Và câu chuyện mà tôi muốn viết - là về Đờ Mờ Tờ
Nó với tôi - theo nhiều người bảo, giống nhau đến 80%.
Tôi không biết mức độ giống nhau là bao nhiêu, nhưng nhiều khi mắng chửi ghét nó xong, thì tới hồi nhìn lại, mình vẫn y chang nó. Thế là thôi, không biết chửi nó sao nữa, vì giống nhau quá mà. Thế nên nhiều khi tôi không nói được nó, dù biết nó sai rành rành ra đó. Tính nó - và cả tôi, vẫn cố chấp vậy mà.

Ah có cái khác, nó tham vọng hơn tôi, nó là đại bàng sải cánh bay trên trời cao, với rất nhiều hoài bão và ước muốn cấp vĩ mô. Tôi không làm được như nó.
Tôi thích sống một cuộc sống ẩn dật, thiêng về khám phá nhiều hơn là tranh đấu để có được thứ mình muốn. Tôi muốn làm một con chó sói ẩn trong khu rừng già, hơn là tung tăng trên bầu trời cao rộng (dù bản thân luôn khát khao nhưng chưa đủ trình chạm tới).

Nhưng có một điều tâm niệm là "Khi nó cần, tôi sẽ giúp. Và tôi không muốn nó bị ai hại"

Tính nó vốn vẫn được nhận xét là bossy,  nhiều người vẫn không thích, dù biết tỏng cái tâm chân chất hết lòng hết dạ dù là vì bạn bè hay vì công việc của nó.

Hồi đó 2 đứa từng ngồi nói chuyện với nhau rất nhiều. Thế mà giỡn đôi ba bận, thêm tính tôi lại hay trẻ con mè nheo những lúc để cảm xúc cao hơn lý trí, nó đâm bực bội rồi communication breakdown hồi nào không hay. Tôi mất một khoảng thời gian, để tìm lại khoảng thời gian ngày xưa hạnh phúc đó.

Còn gặp nó, thì nó tỉnh như sáo bảo: "Có gì đâu, thì ít gặp thì ít nói chuyện lại hơn thôi". Tôi bực dọc một khoảng thời gian, khi thấy nó tung tăng đi chơi với đám khác, còn gặp mình thì chào bằng cái mặt cà hất lên kiểu anh em đi ngang hất mặt chào nhau phát.

Tôi trò chuyện với nhiều người khác hơn, để vơi đi nỗi buồn đó. Tôi chạy vòng vòng, để tìm thêm những thông tin khác về nó, đắp cho xong bức tranh "Đờ Mờ Tờ rốt cuộc là ai?" mà một người bạn tôi đã từng đặt dấu hỏi nghi ngờ.

Chuyện của cô nàng Xử Nữ chùa càng khiến mọi việc đi vào bế tắc nhiều hơn khi tôi phải tiếp tục ườn mình ra chống chọi với mấy cơn cảm xúc trào dâng của cô nàng. Tôi thấm mệt - ở thời điểm đó. Và tôi ghét nó, chính xác hơn là không muốn nhìn mặt nó nữa. Qúa chán ngán.

Vừa giận nhưng cũng vừa thương.

Vét hết tin yêu còn sót lại, và cả niềm tin vào cái câu nói ngày xưa đã đặt dấu ngoặc cho tình bạn của chúng tôi, nói khác hơn, là trước một tôi đầy đa nghi và luôn lo sợ, nó đã nói thế này: "Có thể nói một câu là Thủy không bao giờ làm gì sai với bạn Hạnh hết".

Tôi đề nghị gặp nó, và nói chuyện thẳng thắn về thời gian qua, communication breakdown, chuyện Xử Nữ chùa và rất nhiều chuyện khác nữa, nói xong, phang thẳng mặt nhau rồi, nó vẫn cứng đầu chốt bằng 2 câu gọn lỏn:
"Chuyện Thủy coi Hạnh là gì, Thủy sẽ không trả lời. Cái đó nhìn vào hành động là người ta phải tự hiểu"
"Chuyện Xử Nữ chùa, tránh xa ra đi, đừng lại gần, con người đó phức tạp hơn Hạnh tưởng nhiều. Cái nào cần dính đến công việc thì dính thôi, còn lại thì tránh xa con người đó ra"

Nó cũng thẳng thắn góp ý cho tôi về việc đối mặt với khủng hoảng, nó làm tôi nhớ cái câu:
"Thế giới toàn mùi cà ri, hay mũi anh đang dính cà ri?"

-> Nhìn xung quanh đâu cũng có vấn đề, hay chính tôi đang khủng hoảng?

Câu nói đó làm tôi giật mình, lùi lại một bước, dành nhiều ngày để chiêm nghiệm và từ từ nhìn toàn cảnh vấn đề.

Chắc có lẽ, tôi hay ngộ ra vấn đề chậm hơn người khác. Nên việc dành nhiều thời gian hơn để suy nghĩ, phân tích và nhìn nhận một cách nghiêm túc là cần thiết để có thể đưa ra quyết định cho nhữn hành động tiếp theo của mình.

Mấy ngày qua, tự dưng tôi ngộ ra vài thứ hay hay:
- Tự dưng ngồi nghe ba và mẹ nói chuyện về dượng 2, tôi giật mình nhận ra, BC có vài nét tính cách giống dượng 2. Bất giác mỉm cười, như vừa giải xong 1 bài toán của gần 2 năm qua. Hóa ra 2 năm, mới hiểu được một phần con người :)

- Lùi lại trong mớ bầy nhầy giữa tôi, Tủn và Đờ Mờ Tờ. Tôi nhận ra vài điều mà trong lúc rối rắm, bị cảm xúc chi phối, tôi đánh mất sự khách quan cần thiết. Rồi đột nhiên, tất cả những cuộn trào tức giận về Đờ Mờ Tờ cũng tan biến, vì tự dưng giờ hiểu nó hơn, và cũng hiểu Tủn hơn. Hiểu cả 2 cá thể này, để có thể từ đó dung hòa mối quan hệ tốt hơn....Thấm cái câu "Thô, thẳng, thật không phải lúc nào cũng tốt". Với một số người, phải tùy vào tình hình, tùy vào tính cách của họ, mà có cách truyền đạt sao cho khéo, và ít tổn thương đối phương nhất. Sau vụ này, tôi rút ra được bài học đó.

Thấy thoải mái khi có thể định vị và đọc tên được những vấn đề và khúc mắc trong lòng bữa giờ.

Lại tiếp lục lui về và ẩn mình cho giai đoạn IN RETROSPECTION - giai đoạn của lắng lòng lại, suy nghĩ, chiêm nghiệm, phân tích và nhìn nhận mọi thứ.

MY PRIORITY

PRIORITY
Từ trò chuyện hàng ngày, sang đôi ba bữa nhắn một lần, sang khi nào có vấn đề cấp bách cần viện trợ, hoặc đỉnh điểm của mệt mỏi mới hú nhau.

Nhỏ với nó, luôn có những cú hẫng trong những bước chuyển giao như vậy. Có lần tự hỏi, ngày xưa nói chuyện hàng ngày để hiểu nhau, giờ ít nói chuyện lại, rồi thi thoảng nhìn bạn mình vật vã đau đớn mà không giúp gì được, lòng thấy có lỗi kinh khủng.

Quằn quại một khoảng thời gian, rồi sau đó lùi lại từ từ nhìn toàn cảnh và bắt đầu chấp nhận tình bạn bước vào giai đoạn khác. Giai đoạn không phải là người sẻ chia hằng ngày nữa, mà là ở mức cao hơn, nhìn phát hiểu ngay nó đang bị gì. Vẫn lặng thầm dõi theo nó, nhưng không ra mặt trong cuộc sống hằng ngày, nhưng khi nó cần thì sẽ xuất hiện, và quan trọng là không muốn ai hại nó.

Chép lại đoạn chat với Linh:
"mới đầu t thấy ko ổn ở những bước chuyển giao như vậy. một phần là t vs nó ở 2 thế giới hoàn toàn khác nhau nên đôi khi góc nhìn cũng khác.
[1:14:17 AM] Hanh Ho: t quằn quại 1 khoản thời gian rồi sau đó lùi lại từ từ nhìn toàn diện vấn đề và suy ngẫm, thì hình như t bắt đầu chấp nhận cái kiểu mối quan hệ bước vào giai đoạn khác
[1:15:11 AM] Hanh Ho: giai đoạn ko phải là ng sẻ chia hằng ngày nữa, mà là mức cao hơn, hiểu nó rõ hơn rồi, nên nhìn liếc qua cái là bik nó đang bị j. Vẫn lặng thầm theo dõi nó, nhưng ko ra mặt trog cs hàng ngày của nó, nhưng khi nó cần thì sẽ xuất hiện, và quan trọng là ko muốn ai hại nó
[1:15:29 AM] Hanh Ho: t mới nhận ra đây thôi, t giật mình nhìn lại, ko bik lúc chuyển giao bạn thế nào
[1:16:04 AM] Hanh Ho: và t nghĩ, chắc bạn cũng ko ổn khi muốn bán than mà ko có người bán, và khi t càng ngày càng có nhiều vấn đề chồng chất cần phải giải quyết, nhưng ko thể ngồi kể b nghe hết được
[1:17:26 AM] Hanh Ho: t chọn cách là cái nào cần nhất hoặc mệt nhất t gọi cho b, còn những cái tủn mủn lặt vặt khác t sẽ tự xoay sở, hoặc tìm ng thích hợp hơn, có kiến thức hoặc từng trải qua chuyện đó rồi để nói
[1:17:36 AM] Hanh Ho: còn b sao?
[1:19:35 AM] L Nguyen: ừ, hình như t cũng vậy. nhiều khi t biết t hơi nhạy cảm, nên nếu cứ bán than cho b hoài, sẽ khiến b mệt, vì b cũng có vấn đề của b mà, nên nhiều khi t chọn cách bán than cho fb, mà bán cho fb thì cũng hay bị mắng vốn, rồi sẽ có giai đoạn t dẹp luôn fb
[1:20:18 AM] L Nguyen: mà t ah, giả sử đang gặp trouble gì đó, ngoài b, nếu k ai hỏi, t lại làm being nói
[1:20:43 AM] L Nguyen: vì k biết nói từ đâu
[1:21:36 AM] L Nguyen: mà nếu ai hỏi đúng chỗ, t sẽ trả lời
[1:21:47 AM] L Nguyen: còn hỏi trớt quớt thì lơ luôn :))
[1:22:25 AM] Hanh Ho: oh t nghĩ có 2 cách
[1:22:45 AM] Hanh Ho: 1 là bạn tìm 1 ng có thể lắng nghe bạn bán than vào thời điểm đó, để xả ra bớt, mà tiếp tục chạy.
[1:22:53 AM] Hanh Ho: 2 là bạn tự recycle those negative feeling đó
[1:23:10 AM] Hanh Ho: bằng nhiều cách: đi vòng vòng, chụp ảnh hoặc xem cái j đó vui
[1:24:17 AM] Hanh Ho: tính t hay nóng và nói thẳng, mà cái j thấy b ko đúng t hay la lên liền, đó là những lúc bạn cần 1 ai đó tát thẳng mặt cho b tỉnh, or cần 1 problem-solver
[1:25:01 AM] Hanh Ho: còn mà trôi theo cảm xúc hàng ngày thì có khi workload 2 đứa chênh nhau, đứa này đang bận ngập đầu, đứa kia quá rảnh và ngược lại thì sẽ ko thể giúp giải quyết mấy vấn đề về cảm xúc liền được.
[1:25:33 AM] Hanh Ho: lâu ngày dễ dẫn đến ức chế, mệt mỏi
[1:27:26 AM] Hanh Ho: với t, bạn vẫn nằm trog danh sách priority, lúc b cần t sẽ tranh thủ có mặt sớm nhất có thể, và t ko muốn b bị ai dụ hay bị ai hại
[1:28:36 AM] Hanh Ho: và chính là priority nên t cũng lọc, tùy chuyện mà nói với bạn, vì mấy chuyện tủn mủn của t, t cũng phải vật lộn tìm cách tự recycle vì bik xả ra vs bạn thì đỡ hơn, nhưng nó ko dứt được hoàn toàn, vì t là đứa cứng đầu, nên t phải ép bản thân tự cứng lên sau khi đã yếu mềm
[1:28:45 AM] Hanh Ho: rồi, t nói xog rồi đó
[1:29:38 AM] L Nguyen: nói chung là, với b, t vẫn thường cảm thấy có lỗi...nhiều khi thấy b chật vật mà lại k giúp dc gì...
[1:30:33 AM] Hanh Ho: oh bik thế nào b cũng có cái cảm giác đó....lúc chuyển giao với ng bạn kia, tôi cũng có cảm giác y chang vậy
[1:31:06 AM] Hanh Ho: nhưng vì đã chọn nhau làm priority rồi, thì khi vấn đề lên đến đỉnh điểm, chỉ chọn 1 ng tin tưởng chia sẻ, thì vẫn sẽ chọn priority
[1:31:10 AM] Hanh Ho: kiểu zay
[1:31:26 AM] Hanh Ho: b ko có trách nhiệm phải giúp t giải quyết hết tất cả các vấn đề trog cuộc sống
[1:31:47 AM] Hanh Ho: nhưng bạn có thể mentally support bất cứ khi nào t cần là đủ biết ơn b rồi
[1:32:31 AM] Hanh Ho: vì t với b đang tách dần ra 2 môi trường công việc khác nhau nhiều, nên nhiều khi những vấn đề dính tới chuyên môn, t có muốn cũng ko giúp được bạn, và ngược lại
[1:34:05 AM] L Nguyen: uhm, nhiều khi ghét cái cảm giác đó ghê...
[1:35:47 AM] Hanh Ho: b thấy sao?
[1:37:54 AM] L Nguyen: b nói đúng, 2 đứa mình đang ở 2 môi trường công việc khác nhau...nên đôi khi muốn nói về vđề trong cviệc thì k phù hơp lắm. Nhưng mentally support thì vẫn sẽ luôn là như vậy :)
[1:38:06 AM] Hanh Ho: bik sao t chọn b làm priority ko
[1:38:15 AM] Hanh Ho: vì khi nói chiện vs bạn, lúc nào t cũng rõ mình hơn một chút
[1:38:25 AM] Hanh Ho: giống như cái gương vậy
[1:39:11 AM] L Nguyen: :)
[1:39:23 AM] Hanh Ho: nhớ là lúc nào t cũng available cho bạn. you can call me at anytime
[1:39:51 AM] L Nguyen: nhiều khi, chỉ cần biết như vậy là đủ rồi :)
[1:39:59 AM] Hanh Ho: nhưng đồng thời, cả 2 đều phải cố để mạnh mẽ hơn để xử những tủn mủn hàng ngày trog cs của mình
[1:40:29 AM] Hanh Ho: khi nào đuối quá thì call for mentally support tìm phao :)))) lấy lại sức rồi thì tiếp tục bơi tiếp

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

oh mới biết từ TELEPATHY là THẦN GIAO CÁCH CẢM, thích tóa thích tóa
còn CHEESY là SẾN SÚA, hí hí
My "adopted" daddy said: "At any price, there are 3 things you should keep in any relationship: trust, honesty and respect. Normally, all those three go together, my lil girl"
I wish by one way or anothet I will see you again in this summer

(Mai Anh D)