Một ngày đầu tháng 6, chúng tôi tìm về phố Sàn, huyện Lục Nam, Tỉnh Bắc Giang nơi xảy ra vụ thảm án giết người cướp tài sản rúng động cả nước vào năm 2011.
8 năm trôi qua, tiệm vàng Ngọc Bích, nơi sát thủ máu lạnh Lê Văn Luyện (SN 1993) ra tay gây án sau thời gian để không nay đã có người ở, thành nơi buôn bán đồ dùng cho học sinh.
Cách tiệm vàng xảy ra vụ án đau lòng khoảng 6km, tại xã Thanh Lâm (Lục Nam, Bắc Giang) ngôi nhà nhỏ của người thân Luyện đang sinh sống từ đó đến nay im bặt.
Thời gian trôi đi, nhưng những gì con trai gây ra vẫn còn khiến khuôn mặt và ánh mắt của ông Lê Văn Miên và bà Trương Thị Thơm (là bố và mẹ của Luyện) đượm buồn và mệt mỏi.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 1.
Con đường dẫn vào nhà người thân Lê Văn Luyện đang được tu sửa.
Trong vụ án này, ông Miên bị truy tố, xét xử tội "che giấu tội phạm", phải nhận mức án 48 tháng tù giam. Tại phiên tòa xét xử con trai, ông Miên đã thốt lên: "Sau khi biết sự thật, bị cáo đã rất đau đớn...".
Ông Miên tâm sự, khoảng thời gian đầu khi sự việc xảy ra, ông đã suy sụp hoàn toàn. Ông Miên mang trong mình nỗi lo về người con nghịch tử đang phải thụ án ở trại giam khác và mặc cảm về người cha của kẻ sát nhân máu lạnh. Nỗi dằn vặt khiến ông đã từng nghĩ về cái chết, chết đi để trút bỏ mọi gánh nặng, buồn phiền.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 2.
Sau sự việc xảy ra, nhà Lê Văn Luyện im ắng và trở nên vắng vẻ hơn
"Thời gian đó tôi đã không nghĩ mình có thể vượt qua được, mọi thứ như đóng sập lại hoàn toàn với gia đình tôi, tôi gần như đã buông xuôi tất cả. Chỉ trong phút chốc, cuộc sống gia đình tôi đang êm ấm trở nên hỗn độn chỉ vì tội ác tày trời của con mình", ông Miêu nhớ lại.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 3.
Lê Văn Luyện và bố (phải).
Lá thư xúc động ngày trở về
Ông Miêu chia sẻ, những tháng ngày tăm tối của cuộc đời trong chốn ngục tù, ông may mắn gặp được cán bộ Phó giám thị và Trưởng ban nhân lực trại giam giàu lòng nhân ái.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 4.
Trong nhà Lê Văn Luyện luôn thiếu ánh sáng nhưng cũng đã bớt mùi ẩm mốc
Họ không phải giúp ông về tiền bạc mà động viên ông vượt qua và tạo điều kiện cho ông làm việc, cải tạo tốt.
Thân là phạm nhân, không tiền của, không còn gì cả nhưng được các cán bộ quan tâm như vậy, ông xúc động vô cùng.
Ngày 29/8/2014 ông Miêu mãn hạn tù, trở về nhà, để bày tỏ sự cảm ơn nên đã viết hai lá thư gửi cho hai cán bộ trại tạm giam, những người đã giúp đỡ ông trong quãng thời gian suy sụp nhất.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 5.
Lá thư ông Miên gửi cán bộ trại giam trước khi được mãn hạn tù. Ảnh: Vietnamnet
Trong thư ông Miên gửi cán bộ trại giam có đoạn: "Ban ạ, con người ta từ lúc sinh ra cho tới hết cuộc đời ai cũng có những sai lầm. Cho dù là sai lầm đó là lớn hay nhỏ mà thôi. Cuộc đời cháu cũng vậy, chỉ vì những sai lầm đó mà cháu và anh em trong gia đình đã phải đối mặt với sự đàm tiếu, kỳ thị của xã hội...
Và một điều thật là may mắn, trong những ngày cải tạo tại nơi đây, cháu gặp được người cán bộ giàu lòng nhân ái như Ban, đã tiếp thêm nghị lực giúp cháu cải tạo tốt hơn…".
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 6.
Để kiếm thêm thu nhập, bố mẹ Luyện làm thêm nghề vàng mã
Lá thư ngắn ngủi, với nét chữ nguệch ngoạc nhưng đầy sự chân thành của ông Miêu có lẽ đã khiến những người nhận được cảm thấy ấm lòng.
Tiếp tục sống để trả nợ đời cho con trai
Trở về với cuộc sống đời thường dù còn mang mặc cảm nhưng nghĩ đến vợ con bên cạnh, ông Miêu cố gắng làm việc để bù đắp lỗi lầm mà người con nghịch tử đã gây ra.
Ông Miên biết rằng, những chuyện đã qua dù có suy nghĩ tiêu cực hay buông xuôi thì cũng không thể thay đổi được gì.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 7.
Đồ đan lát vàng mã được chất đầy trước cửa nhà
Ông chỉ biết cật lực làm việc ngày đêm để có tiền bồi thường thiệt hại do thằng con nghịch tử gây ra, giúp gia đình dần tìm lại ánh sáng.
Hằng ngày vào dịp thời vụ, vợ chồng ông Miên đi làm đồng, trồng cây ăn quả. Khi hết thời vụ, ông Miên đi xây, phụ hồ, kiếm thêm thu nhập.
Những khi không có việc, ông ở nhà phụ vợ đan lát làm đồ vàng mã, dành dụm để nuôi người con út ăn học và đền bù thiệt hại do Lê Văn Luyện gây ra.
Nhìn về phía cậu con út trong gia đình năm nay lên lớp 6 đang lụi mụi nghịch quả bóng đã cũ mèm phía góc nhà dưới ánh đèn tiết kiệm điện tối mập mờ, ông Miên nói: "Giờ tôi chỉ còn biết đổ cho số phận, cũng không suy nghĩ tiêu cực nữa.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 8.
Ông Miên thường đi làm đồng đến tối mịt mới trở về nhà
Chỉ biết động viên vợ con cố gắng, thằng con thứ hai sau chuyện của anh thì nó cũng bỏ học giờ đi làm công ty kiếm thêm phụ giúp bố mẹ, còn thằng út thì còn quá nhỏ nên nó cũng không biết gì.
Miễn là ông trời còn để tôi sống, tôi sẽ làm để đền bù thiệt hại, trả hết nợ. Tôi không nghĩ tiêu cực vì xác định nó là cái số rồi nên phải chấp nhận, có muốn chán hay tìm đến cái chết cũng không được vì không giải quyết được vấn đề gì nữa cả.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 9.
Bà Thơm mẹ Lê Văn Luyện
Làng xóm cũng bình thường, người nọ người kia chứ không còn áp lực như những ngày đầu", ông Miên chia sẻ.
Do kinh tế khó khăn nên 2 năm một lần, người thân trong gia đình Lê Văn Luyện mới đi thăm Luyện vào dịp đại hội gia đình gặp mặt phạm nhân.
Sau 8 năm, bố sát thủ Lê Văn Luyện trải lòng về chuỗi ngày tăm tối và những dòng thư xúc động gửi cán bộ trại giam - Ảnh 10.
Lê Văn Luyện trong trại giam
Về phía gia đình nạn nhân, thời gian đầu ông Miên cũng ngỏ ý muốn đến thăm hỏi, xin lỗi nhưng bị từ chối nên ông cũng đành chấp nhận.
Cũng đã cởi mở hơn những ngày trước, bà Trương Thị Thơm đã bớt nghĩ tiêu cực và gắng làm để đền bù thiệt hại do con gây ra.
http://kenh14.vn/sau-8-nam-bo-sat-thu-le-van-luyen-trai-long-ve-chuoi-ngay-tam-toi-va-nhung-dong-thu-xuc-dong-gui-can-bo-trai-giam-2019061012301303.chn
*********************
Lê Văn Luyện bước vào phòng và lễ phép ngồi xuống. Sau 3 năm thụ án, Luyện vẫn vậy với đôi lông mày chổi xể dữ tợn.
Tuy nhiên, nét khắc sát trong tia mắt đã mờ dần. Luyện kể, đã từng nung nấu ý định trốn trại, nhưng hơn một năm nay, tâm hồn quỷ ám đó đã có nhiều lục vấn, day dứt.
Sự đổi thay ấy, Luyện cho biết, đã đến từ những ứng xử đầy tình người của cán bộ quản giáo. Năm qua, kết quả cải tạo của Luyện đạt khá. Anh ta đã nói về nỗi khát khao được làm người một lần nữa. Phải chăng, chút mầm thiện mong manh ấy đang lớn dần dưới sự chăm bẵm của những người thầy nơi đây?
Những ngày mới nhập trại
Lịch sử tư pháp Việt Nam đã ghi nhận vụ án Lê Văn Luyện như một ví dụ kinh hoàng nhất của tội phạm vị thành niên. Ngày 24/8/2011, Luyện đã giết chết vợ chồng chủ tiệm vàng Ngọc Bích (ở Phương Sơn, Lục Nam, Bắc Giang) cùng con gái 18 tháng tuổi. Con gái lớn của họ, 8 tuổi, bị chém đứt tay. Sau khi hạ sát dã man các nạn nhân, Luyện cướp đi số tài sản gần 1,3 tỷ đồng.
Vụ án đã gây rúng động cả nước bởi sự tàn bạo, man rợ. Dư luận chờ đợi những hình phạt nghiêm khắc nhất dành cho sát nhân máu lạnh này. Thông thường, những tên cướp như Luyện, luôn phải đối diện với án tử. Đó là sự trả giá tương xứng với tính chất, mức độ của tội ác.
Phóng viên trao đổi với Luyện.
Tuy nhiên, quy định về độ tuổi áp dụng hình phạt tử hình đã cho Luyện cơ hội thoát chết. Tính đến thời điểm gây án, Luyện còn thiếu 54 ngày, mới tròn 18 tuổi. Cho nên, dù đã phạm hàng loạt trọng tội, thì tổng hợp hình phạt mà Luyện phải chịu chỉ 18 năm tù.
Ngày 4/6/2012, Luyện đến Trại giam số 3 (thuộc Tổng cục 8 - Bộ Công an) để cải tạo. Ở giữa vùng đồi núi cách TP Vinh hơn 100 km, trên diện tích khoảng 700 ha thuộc địa bàn xã Nghĩa Dũng (huyện Tân Kỳ, Nghệ An), trại giam như một ốc đảo chứa đựng trong nó một xã hội thu nhỏ.
Thiếu tá Hoàng Công Thành (Trưởng phân trại số 1) cho biết: "Khi mới nhập trại, Luyện tỏ ra khá ngang tàng. Không chỉ thiếu tự giác chấp hành nội quy và kỷ luật lao động của trại, Luyện còn 'dính' vào mấy vụ việc nghiêm trọng.
Năm 2013, anh ta đã đứng tên nhận thay một gói quà gửi theo đường bưu phẩm vào trại cho phạm nhân. Đó là một gói kẹo trông bình thường, nhưng bên trong là ma túy. Một lần khác, Luyện đánh lại Đội trưởng phạm nhân, khi bị nhắc nhở về ý thức lao động. Sau những sự việc trên, Luyện đều bị kỷ luật".
Kể về những ngày đầu "ăn cơm tù" tại Trại 3, Luyện thẳng thắn cho biết: "Khi mới nhập trại, một số đại ca đã 'thổi' vào cháu những suy nghĩ tiêu cực. Đang buồn bã, chán nản vì 'tù lâu, án dài', cộng với cá tính ngang tàng..., nên cháu phớt lờ mọi quy định.
Sau lần bị phạt cùm đầu tiên, cháu càng thêm căm tức các thầy. Lúc này cháu chỉ muốn trốn trại và nung nấu cách thoát ra. Không chỉ riêng cháu, bất cứ ai rơi vào cảnh tù tội đều có khao khát được tự do.
Trốn không được thì bất tuân, phá phách cho xả nỗi bực dọc bên trong. Cháu lại là thằng chẳng còn gì để mất. Cả xã hội đã lên án, coi cháu như con quỷ khát máu, không thể cải tạo.
Người ta chỉ nhăm nhăm đòi bắn. Gia đình cũng vì cháu mà tan nát. Bố thì đi tù, em trai thất học, mẹ cháu cũng vì suy nghĩ mà lâm bệnh... Cháu đã quen sống bản năng từ nhỏ, không chịu nghe ai, làm việc không cần suy nghĩ, nên việc nảy sinh tư tưởng chống đối là dễ hiểu thôi".
Những diễn biến tâm lý của Luyện, luôn trong tầm mắt kiểm soát của trại giam. Tại đây, chỉ những phạm nhân có ý thức chấp hành nội quy và kỷ luật lao động, mới được bố trí ra ngoài ruộng đồng, nương đồi làm việc. Còn trường hợp như Luyện phải lao động dưới sự giám sát nghiêm ngặt, trong phạm vi bảo vệ.
Đại tá Bùi Minh Châu (Phó Giám thị) kể: "Luyện có tiếng ở ngoài đời, nhưng vào đây, so với nhiều phạm nhân chúng tôi đang quản lý thì chưa có 'tuổi' gì cả, nếu xét về thứ bậc, đẳng cấp, thủ đoạn, vây cánh... trong thế giới tội phạm. Đây Trại giam loại 1, chuyên giam giữ phạm nhân cộm cán, nguy hiểm nhất, có mức án rất cao từ mọi miền đưa đến.
Do làm tốt công tác quản lý và cảm hóa giáo dục phạm nhân, kết hợp với nắm tình hình, kịp thời giải quyết những nhân tố bất ổn, nên từ nhiều năm nay, trại không để xảy ra bất kỳ cuộc vượt ngục, trốn trại nào".
Tự vấn để đổi thay
Lúc tôi đến Trại giam số 3, xin gặp Lê Văn Luyện vì muốn biết "sát thủ" ngày ấy bây giờ ra sao. Thiếu tá Hoàng Công Thành nói: "Trước đây đã có một số nhà báo tới hỏi chuyện rồi đành phải về tay không, vì Luyện lầm lỳ, không chịu hợp tác.
Nhưng hơn một năm trở lại đây, anh ta đã có một số chuyển biến tích cực, như vượt nhiều định mức công việc, chấp hành khá tốt nội quy của trại và kỷ luật lao động. Kết quả xếp loại cải tạo của Luyện năm 2014 đạt khá".
Phạm nhân Lê Văn Luyện.
Gặp Luyện sau giờ lao động tại xưởng gia công mi mắt giả, anh ta trông khá rắn rỏi. Trên khuôn mặt khá dễ nhìn, nét u uẩn và tàn bạo trong ánh mắt đã mờ dần. Thay vào đó là thái độ tích cực, chủ động khi tiếp xúc. Luyện cho biết vẫn giữ được 55 kg, sức khỏe tốt, không ốm đau, bệnh tật gì.
- Cháu bắt đầu có những suy nghĩ tích cực từ khi nào?
- Từ tháng 9/2013, vì lỗi không chấp hành kỷ luật lao động, đánh lại anh Đội trưởng nên cháu bị cùm chân 10 ngày trong buồng kỷ luật. Cũng trong thời gian đó, cán bộ Giáp, quản giáo Thành đã thường xuyên xuống thăm, phân tích cho cháu thấy điều hơn, lẽ phải.
Mặc dù cháu phạm kỷ luật nhưng các chú ấy không tỏ thái độ ghét bỏ, mà rất kiên trì thuyết phục để cháu hồi tâm chuyển ý. Họ khuyên giải cháu nhiều điều, còn khuyên cháu đọc sách về đạo Phật trong tủ sách hướng thiện của trại. Cách nói chuyện của họ gần gũi như bậc cha chú, khuyên dạy con cháu.
Chính sự chân thành ấy đã giúp cháu nhận ra rằng, cháu vẫn sẽ được đón nhận trở lại cộng đồng nếu thành tâm hối cải, sửa chữa. Những ngày đó, cháu tự vấn lương tâm rất nhiều. Lời chú Giáp, chú Thành nói luôn văng vẳng bên tai. Dần dần, cháu nhận ra mình chưa bao giờ thực sự nghe ai nói.
Vậy là cháu suy ngẫm rất kỹ và thấy điều cán bộ bảo ban là đúng. Suy nghĩ thông suốt rồi cũng là lúc cháu hết thời gian kỷ luật, được trở lại buồng. Cháu đã thay đổi cách sống, tích cực hơn trong công việc và chấp hành nội quy của trại.
- Việc cháu viết thư xin lỗi gia đình nạn nhân như thế nào? Cháu đã viết những gì? Có phải là những suy nghĩ thực sự chân thành của cháu không?
- Thời gian qua, trại giam có mở cuộc vận động phạm nhân viết thư xin lỗi. Đây là dịp để chúng cháu nhìn nhận lại mọi tội lỗi của mình đã gây ra. Cháu đã hưởng ứng bằng việc viết hai lá thư xin lỗi. Một lá gửi ông ngoại của các nạn nhân, một lá cháu gửi cho bố mẹ.
Trong thư gửi gia đình nạn nhân, cháu viết: Hằng đêm, mỗi khi nhắm mắt lại là hình ảnh chém giết lại hiện lên trước mắt. Cháu như bị quả báo vì toàn mơ thấy bị người ta cầm dao, súng đuổi theo chém giết, làm cháu bị cụt chân, cụt tay, bị xẻo từng miếng thịt và vứt vào vạc dầu sôi. Sau mỗi cơn ác mộng, người cháu lại ướt sũng mồ hôi, không tài nào ngủ lại được nữa.
Luyện lao động, cải tạo tại Trại giam số 3.
Cháu cứ nghĩ mãi tại sao mình lại giết người tàn bạo đến thế. Lúc đó cháu như con chó dại, cứ gặp người là cắn. Cháu rất ân hận vì đã không tu chí học hành tử tế, mà lại tụ tập, đàn đúm lêu lổng, mới dẫn đến hậu quả làm tan nát gia đình người ta và làm cả gia đình mình dính vào vòng lao lý.
Cháu hận bản thân rất nhiều và thấy không xứng đáng có mặt trên cuộc đời này nữa. Và nếu cháu chết đi để làm người ta sống lại được thì cháu sẵn lòng xin được chết, dù cái chết có như thế nào, cháu cũng cam lòng.
Trong thư, cháu đã hứa cải tạo thật tốt để đánh đuổi con quỷ trước đây đã ngự trị, điều khiển cháu. Cháu sẽ làm hết sức mình để trở thành một con người lương thiện. Tất cả những điều trên cháu đã viết từ suy nghĩ thật sự trong thâm tâm của mình.
- Ngoài giờ lao động, cháu làm gì?
- Cháu đọc sách. Hiện nay, cháu đang đọc các cuốn sách về đạo Phật, Kinh Dịch và Khí công, có trong tủ sách hướng thiện ở các buồng giam. Trước đây, cháu không để ý đến chúng, nhưng nay nhờ đọc sách Phật mà tâm hồn cháu bình an dần trở lại. Cháu sẽ kiên trì sám hối, để dần đoạn tuyệt với cái tâm ác độc trong mình. Ngoài ra, ban đêm cháu còn luyện khí công để ổn định về sức khỏe và giúp tâm được an tĩnh.
- Cháu muốn làm gì khi được ra trại?
- Vì cháu không có tiền bồi thường dân sự cho gia đình nạn nhân nên rất khó được miễn giảm án. Cháu cũng nghĩ không nên sốt ruột, cứ thuận theo tự nhiên. Nếu được ra trại, cháu muốn làm nghề Đông y, cắt thuốc chữa bệnh cứu người, để mong gột rửa, chuộc lại lỗi lầm tày trời mà cháu đã gây ra. Chú ơi, chú có thể gửi vào đây cho cháu xin mấy quyển sách thuốc Đông y được không?
http://kenh14.vn/xa-hoi/sat-thu-le-van-luyen-nhung-ngay-an-nan-trong-trai-giam-20150418073433664.chn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét