My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

Viết cho mình

Có lúc đạp xe giữa trời Tây mà ký ức cứ lạc về đâu xa lắm ở bên kia đại dương. Nhớ có hôm trời mưa, tía hớt hải gọi lo chạy lấy đồ vô kìa bây, không mưa ướt hết bây giờ. Nhớ có hôm mệt quá, về nằm ôm bụng mẹ vỗ vỗ, mệt mỏi tan ra mất hút hồi nào không hay...

Ở trời tây rất mệt, rất stress, rất tự ti. Nhưng lúc nào cũng tự bảo với lòng rằng: "Ráng thêm chút nữa thôi, chút xíu nữa thôi, rồi tương lai sẽ khác, sẽ tốt hơn bây giờ nhiều". Cũng mong rằng, thêm rất nhiều cái chút xíu nữa, mà qua cơn đại hạn.

Hãy tự biết là mình đã rất may mắn khi có được cơ hội này, thì hãy làm sao cho đúng, cho xứng đáng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét