Haizz nói thế nào nhỉ, hôm nay anh tặng cho em một cú dội vào tim đủ đau rồi đấy ! Chắc là ông trời biết em còn điều gì vấn vương chưa chịu đi nên mới cho em thấy những hình ảnh ấy. Hôm nay em đi bộ từ khu Sport Hall sang building 1 để học mkt thì chợt thấy ai giống anh đang ngồi trên bậc khu đấu bóng rổ cùng một chị nào đó. Thoạt đầu em tưởng mình nhìn nhầm nhưng hóa ra không phải, và chị này là người lạ chứ không phải bạn anh như em từng biết, từng thấy. Em đi gần hơn, cố nhìn cho kĩ, rồi nghe như có gì đó vừa dội vào tim một cú đủ đau...Mỉm cười em bước tiếp, trong đầu hiện lên suy nghĩ: "nếu là của nhau rồi thì mãi mãi là của nhau, còn đã không rồi thì có níu kéo cũng vô ích thôi". Em đi mà lòng vẫn còn buồn lắm, anh biết không? Thi thoảng con ngốc này vẫn tự đặt ra những giả thuyết níu kéo như: ah chỉ là một người bạn của anh đang có chuyện buồn, anh ngồi chia sẻ tâm sự, hay đây cũng là một người mà anh tâm đầu ý hợp có thể chia sẻ mọi thứ nhưng không phải là gf....Tự đặt ra để huyễn hoặc bản thân rồi em lại lạnh lùng mỉm cười cay đắng là Uh chắc đó là người anh đang thật sự tìm kiếm hay chí ít là người có thể cùng anh share mọi thứ, nói chuyện hợp đến mức có thể ngồi từ lúc em bắt đầu lớp mkt cho đến lúc ra về bước ra vẫn còn thấy anh ngồi nói chuyện. Lúc đấy cảm giác gì anh biết không? Là thứ gì mình nâng niu thời gian qua bỗng chốc vỡ vụn đó anh ah ! Đủ rồi anh,mấy lần rồi, em cứ phải sống trong hoài nghi thế này, cứ phải suy nghĩ sợ sệt đủ điều. Bản thân em cũng có lúc mệt mỏi, cứ bắt nó gồng lên như thế thì tội nó lắm anh :)
Chiều nay trời gió lộng, đứng trên lan can tầng 2 phóng tầm mắt ra nơi sân bóng rổ vẫn có thể thấy anh ngồi cùng chị đó đến tận chiều tối. Em cười buồn, đưa di động lên chụp từ xa. Uh chụp từ xa thôi, ai không hiểu, khi nhìn vào tấm hình sẽ thấy cảnh vật lúc đấy rât đẹp, bình yên, nhưng nếu nhìn kĩ xa thật là xa, gần như là một chấm nhỏ trong bức tranh yên bình đó, có một đôi đang ngồi bên nhau tâm sự :) Em không cố ý ghen tuông gì đâu, vì em còn phải cảm ơn anh ấy chứ, dù chị đó là bạn hay là gf thực sự của anh, thì hình ảnh hôm nay đã là một dấu chấm hoàn hảo cho điều em đang lăn tăn thời gian qua, cho những gì em cứ nghĩ là đang chớm nở và sẽ phát triển nhiều hơn nữa :) Thôi nhé, vậy là từ nay gặp anh, em đã có thể cư xử như một cô em gái đúng nghĩa rồi - ah không, anh chưa xem em thân thiết đến thế đâu. Chỉ đơn giản là một cô bé đúng nghĩa rồi. Cô bé ngốc xít đã từng có khoảng thời gian nghĩ rằng anh có chút tình cảm với mình, cô bé ngốc xít tin vào thứ tình chỉ có trong tiểu thuyết. Hôm nay đã cho em một dấu chấm hoàn hảo để kết thúc mọi việc vốn chỉ có trong mơ mà toàn tâm cho kì thi final sắp tới và những bận rộn trước ngày lên đường sang nước Úc xa xôi. Mơ ước được anh tiễn ở sân bay một lần cũng hóa thành dĩ vãng rồi :) Chúng ta chỉ là những người quen biết chứ chưa thể tiến xa hơn được nữa. Có lẽ cái gì cũng cần thời gian :) Time is the best healer :)
chào anh bracelet....
Ps: những dòng cho anh sẽ không còn xuất hiện từ nay về sau nữa đâu, anh không sợ tối nào cũng phải hắt xì hơi vì có người cứ nhắc đến mình suốt thế này rồi nhé :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét