My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Dấu chấm hoàn hảo

Haizz nói thế nào nhỉ, hôm nay anh tặng cho em một cú dội vào tim đủ đau rồi đấy ! Chắc là ông trời biết em còn điều gì vấn vương chưa chịu đi nên mới cho em thấy những hình ảnh ấy. Hôm nay em đi bộ từ khu Sport Hall sang building 1 để học mkt thì chợt thấy ai giống anh đang ngồi trên bậc khu đấu bóng rổ cùng một chị nào đó. Thoạt đầu em tưởng mình nhìn nhầm nhưng hóa ra không phải, và chị này là người lạ chứ không phải bạn anh như em từng biết, từng thấy. Em đi gần hơn, cố nhìn cho kĩ, rồi nghe như có gì đó vừa dội vào tim một cú đủ đau...Mỉm cười em bước tiếp, trong đầu hiện lên suy nghĩ: "nếu là của nhau rồi thì mãi mãi là của nhau, còn đã không rồi thì có níu kéo cũng vô ích thôi". Em đi mà lòng vẫn còn buồn lắm, anh biết không? Thi thoảng con ngốc này vẫn tự đặt ra những giả thuyết níu kéo như: ah chỉ là một người bạn của anh đang có chuyện buồn, anh ngồi chia sẻ tâm sự, hay đây cũng là một người mà anh tâm đầu ý hợp có thể chia sẻ mọi thứ nhưng không phải là gf....Tự đặt ra để huyễn hoặc bản thân rồi em lại lạnh lùng mỉm cười cay đắng là Uh chắc đó là người anh đang thật sự tìm kiếm hay chí ít là người có thể cùng anh share mọi thứ, nói chuyện hợp đến mức có thể ngồi từ lúc em bắt đầu lớp mkt cho đến lúc ra về bước ra vẫn còn thấy anh ngồi nói chuyện. Lúc đấy cảm giác gì anh biết không? Là thứ gì mình nâng niu thời gian qua bỗng chốc vỡ vụn đó anh ah ! Đủ rồi anh,mấy lần rồi, em cứ phải sống trong hoài nghi thế này, cứ phải suy nghĩ sợ sệt đủ điều. Bản thân em cũng có lúc mệt mỏi, cứ bắt nó gồng lên như thế thì tội nó lắm anh :)
Chiều nay trời gió lộng, đứng trên lan can tầng 2 phóng tầm mắt ra nơi sân bóng rổ vẫn có thể thấy anh ngồi cùng chị đó đến tận chiều tối. Em cười buồn, đưa di động lên chụp từ xa. Uh chụp từ xa thôi, ai không hiểu, khi nhìn vào tấm hình sẽ thấy cảnh vật lúc đấy rât đẹp, bình yên, nhưng nếu nhìn kĩ xa thật là xa, gần như là một chấm nhỏ trong bức tranh yên bình đó, có một đôi đang ngồi bên nhau tâm sự :) Em không cố ý ghen tuông gì đâu, vì em còn phải cảm ơn anh ấy chứ, dù chị đó là bạn hay là gf thực sự của anh, thì hình ảnh hôm nay đã là một dấu chấm hoàn hảo cho điều em đang lăn tăn thời gian qua, cho những gì em cứ nghĩ là đang chớm nở và sẽ phát triển nhiều hơn nữa :) Thôi nhé, vậy là từ nay gặp anh, em đã có thể cư xử như một cô em gái đúng nghĩa rồi - ah không, anh chưa xem em thân thiết đến thế đâu. Chỉ đơn giản là một cô bé đúng nghĩa rồi. Cô bé ngốc xít đã từng có khoảng thời gian nghĩ rằng anh có chút tình cảm với mình, cô bé ngốc xít tin vào thứ tình chỉ có trong tiểu thuyết. Hôm nay đã cho em một dấu chấm hoàn hảo để kết thúc mọi việc vốn chỉ có trong mơ mà toàn tâm cho kì thi final sắp tới và những bận rộn trước ngày lên đường sang nước Úc xa xôi. Mơ ước được anh tiễn ở sân bay một lần cũng hóa thành dĩ vãng rồi :) Chúng ta chỉ là những người quen biết chứ chưa thể tiến xa hơn được nữa. Có lẽ cái gì cũng cần thời gian :) Time is the best healer :)
chào anh bracelet....
Ps: những dòng cho anh sẽ không còn xuất hiện từ nay về sau nữa đâu, anh không sợ tối nào cũng phải hắt xì hơi vì có người cứ nhắc đến mình suốt thế này rồi nhé :)

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

Smile

Hôm nay nộp mkt plan, thấy nhóm anh như thế lòng cũng buồn lây, sao mà bad luck lúc này cơ chứ...Em thoáng buồn....Anh lại không đi lecture...thoáng buồn....
** Em hiểu mình không nên cường điệu hóa những cảm xúc vừa mới chớm nở này. Có thể là chút thiện cảm, yêu mến của một cô em nhỏ dành cho anh trai hiền hiền, vui tính, dễ gần, luôn hăng hái trong các hoạt động. Có thể là chút chớm nở cho một thứ gọi là "mến" chứ chưa thể gọi là "yêu" được. Em biết cảm xúc mình nó đi đến đâu mà anh :) Nên không sao, đừng lo cung Sư tử này sẽ chồm lên, hét toáng lên thứ cảm xúc mà mình ngộ nhận trước mặt Kim Ngưu đâu :) **
Đang ngồi chờ rước, em vu vơ lên facebook, thoáng định ghé thăm profile anh xem thế nào. Dưng mà nhóm anh lại ngồi chờ ở hàng ghế đó, vừa ngẩng lên thấy anh, thấy anh hươ hươ tay hỏi "Ủa học xong rồi huh em" kèm nụ cười móm, e lại cười. Nếu là ngày trước, em sẽ e ngại, cười ít, nói ít. Hôm nay thì như đã dặn lòng từ trước "hãy giữ cho mọi sự bình thường như nó vốn vậy, let it be" - em đã có thể cười nói bình thường với anh như bao người anh khác học chung khóa này :) Uh bước đầu làm chủ cảm xúc đấy anh ạ !
Uh mình nói j nhỉ, nói chuyện mkt plan nhóm anh, sau đấy lại 88 về cái áo club của SIFE đổi thành enactus. Đến là khổ, lần nào gặp nhau em với anh cũng phải nhắc đến SIFE mới được hay sao ấy :))) Hôm nay tuy là không giữ được hình ảnh nữ tính, dịu dàng như mọi khi, nhưng mà em vui vì em được là chính mình: có lúc hiền dịu, có lúc nổi loạn, có lúc nói chuyện tưng tưng khiến người khác cười. Em bảo cái áo của CAN rộng quá, mặc vào cứ như quấn mền đi học ấy. Anh cười nhắc lại câu đấy, chắc là anh lại nghĩ thầm trong đầu - cái con bé này sao mà nói chuyện bỗ bã thế. Kệ, em không quan tâm, quan trọng là em được là chính mình khi đối diện với anh được rồi anh Kim Ngưu ah ! :) Sau đấy mình còn nói đôi ba câu dính đến mkt plan, dính đến cô Jis, anh kể khi hớt ha hớt hải chạy lên xin cô cho reactivate cái nút submit vì nhóm anh nộp trễ, cô đã chấp nhận chấm trên hard copy và bảo lần sau là cô sẽ không tha đâu đấy. Anh làm mặt đê tiện ngẫm nghĩ: có lần sau nữa hả :))) Này, lần đầu tiên thấy anh thoát khỏi vẻ ngoài cười cười nói nói hiền lành lúc gặp em trong lecture mà nói chuyện hài hước thế này đấy :) Anh làm em tí nữa phì cười vì điệu bộ lúc ấy :P
Nói chuyện với anh được một lát thì phải về rồi, nhưng mà vui ! Hôm nay tưởng không được nói chuyện với anh ngoại trừ cái vẫy tay và nụ cười nhăn răng ở global cafe rồi chứ. Ok, một ngày với em như vậy đủ rồi ! :P Hôm nay mới biết anh cũng lắm lúc đê tiện hài hước đến thế đấy Kim Ngưu ạ :P
Nói gì nhỉ, vẫn là dự định cho những chuyến đi xa, em vẫn không biết thời gian ở đây còn được bao lâu, 2 năm hay chỉ là 1 năm. Cũng chả biết chúng ta còn giáp mặt, học chung với nhau chung bao nhiêu học kì nữa. Em không hỏi cụ thể, vì em muốn mọi thứ diễn ra tự nhiên như chính nó vẫn vậy. Tại thời điểm này, thì có lẽ chỉ là "cảm mến" thôi, chưa là "yêu" được :) vì vậy em sẽ ngoan ngoãn vuốt ve con Sư tử vốn nôn nóng bộp chộp này lại, cho nó lí trí nhận xét tình cảm cá nhân đã. Tự nhiên hôm nay em chợt nghĩ, đến ngày em lên máy bay, có được anh ra tiễn như anh tiễn những người bạn của anh không? Lúc đó tình cảm của em liệu có lớn lên nhiều chưa để trao anh cái gì đó dính tới Kim Ngưu và Sư Tử? Hay thứ tình cảm mới nhen tí ti này sẽ nhanh chóng lụi tàn sau học kì này? Whatever happened, em cũng sẽ SMILE, vì đơn giản em đã tập cho mình cách nhìn nhận vấn đề này một cách thoáng hơn, không cố nắm cái gì hay cố buông cái gì. Để mọi thứ tự nhiên diễn ra, nếu tim ta cùng nhịp đập thì mình sẽ là của nhau thôi phải không anh? :) Còn không, thì em vẫn mong mình là anh em tốt, vì dù gì hai anh em ta cũng thi thoảng nổi cơn tự kỉ giống nhau, rồi hay im im khi gặp nhau. Chị em bảo, Kim Ngưu người nào KN càng thích thì nó sẽ càng bơ đẹp người ấy. Hôm nay anh nói chuyện với em quá chừng vậy là chắc không thích đâu anh nhỉ? Không sao, miễn sao hai đứa mình 88 vui vẻ thế này là ok rồi :)
Ngủ ngon nhé anh, ngày hôm nay đủ bận rộn và mệt mỏi rồi. Em đi làm cú đêm tiếp đây =))


Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

Sống trong câm lặng......

Quá nhút nhát để có thể nói thành lời......
Quá yếu mềm để có thể tự giải quyết những vấn đề cá nhân.......
Quá mông lung trong cảm xúc để hạnh phúc đôi khi vuột khỏi bàn tay trôi về nơi xa lắm.......
Thế giới của tôi.....của sự câm lặng.......xúc cảm, nói cười, buồn vui, tất cả qua bàn phím...............

Gửi anh.....

Gửi anh chút say nắng đầu tiên của em....
Hôm nay Giáng sinh, em lại cười rất nhiều với một người bạn khác, lòng bỗng tự hỏi, liệu khi ta đi bên nhau, có ngồi cười thoải mái như thế không? Thời gian thi đang cận kề, dẫu muốn ngồi viết lại một cách thật trọn vẹn những gì đã đưa ta gặp nhau, em sẽ không viết. Để khi tâm đã tịnh, con tim không còn xáo động trước anh, em sẽ ngồi đấy viết nhật ký cho chút say nắng đầu đời này.....
Đôi khi status trên Facebook anh vẫn có chút gì đó hoài niệm quá khứ, vẫn còn đau vì một điều gì đó chưa rõ....Em chưa đủ tự tin đê bước vào thế giới ấy, để lắng nghe và sẻ chia với anh như một người bạn thân thực sự. Nhưng dù gì thì vẫn phải mạnh mẽ lên anh nhé. Một Kim Ngưu luôn phức tạp và nhiều mâu thuẫn nội tâm, những vết thương lòng đôi khi cũng khó lành, nhưng cứ mãi ngoái đầu về quá khứ sẽ chẳng giúp ích được gì đâu anh ạ. Cứ nhìn về tương lai với nụ cười tươi như ngày đầu tiên anh em mình gặp nhau, trò chuyện vui vẻ cởi mở và lạc quan anh nhé !
Em không biết kết thúc học kì này, ta còn gặp nhau hay không, ta có còn nhìn nhau mà cười tươi như thế nữa không. Nhưng em sẽ vẫn giữ vòng tay anh tặng - món quà khiến em cảm động khi đeo vào. Có người bảo chúng ta sẽ không hợp nhau, vì cả hai đều thuộc dạng tình cảm, sống nội tâm, chỉ sống trong im lặng, nên sẽ không khuấy động nhau được và sẽ dẫn đến nhàm chán. Em cũng lo sợ điều ấy...nhưng cuộc sống mà anh, làm gì biết trước được điều gì đâu. Bây giờ tại thời điểm này, em đang nhìn anh thoải mái hơn, như một người anh đúng nghĩa, vẫn cười đùa vẫn nhí nhảnh hồn nhiên như ngày ấy. Em sẽ trở về là chính em sau bao tháng ngày lo lắng sợ sệt ép mình theo một khuôn khổ để vừa khít với một chàng trai Kim Ngưu. Em muốn sống với chính con người em hiện tại, không phải biến dạng theo chuẩn mực nào.....Nếu ta có duyên sẽ gặp nhau nơi đỉnh của sự đồng cảm và sẻ chia. Còn không thì sau này gặp lại vẫn là anh em tốt anh nhé !
Những dòng này chắc chẳng bao giờ anh đọc được đâu, vì em nhút nhát sẽ chẳng bao giờ dám thổ lộ thật suy nghĩ của mình. và đôi khi những cảm xúc trong em bây giờ chỉ là say nắng từ một phía. Nhưng không sao, ít ra khi viết dòng này, em đã hạnh phúc vì định vị được con tim mình.
Đêm Giáng sinh an lành anh nhé ! Để thế giới nội tâm bình yên dù trong giây lát và cười lên từ chính tâm hồn :)