My photos

My photos

Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

Thinking

Does it what I really want?
Does it make me happy?
Last but not least, is it among the expected life that I visualize?
They talk a lot, but only you know the answer. Give yourself a break, stop running around, sit down and talk to yourself: What do you want?

Now, library is not a place to study. It's a good place to hide from noisy things and have a private place for yourself.

Changing subject, why is it so hard??
What should I do?

Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015

Professional relationship

Professional relationship - Acquaintances - Friendship :)))

Hôm nay đi buổi training session đầu tiên của Career Mentor trước khi chính thức gặp mentor vào tuần sau. Được cô Mita dạy rất nhiều về "How to be professional" - rốt cuộc trong đầu chỉ còn đọng lại chữ "Professional relationship" khi cô Mita cứ nhắc đi nhắc lại "You shouldnt ask for mentor's facebook. You are in the professional relationship with them, they are not your friend". Nghe xong tự nhiên bật cười, uh đúng đó, cuộc sống đôi khi cũng cần tách bạch gọi tên rõ ràng một mối quan hệ để tránh những nhầm lẫn đáng tiếc và những thất vọng ko đáng có.

Hồi đó, nhớ thời còn ngây ngô, mình đã hỏi cô Phoenix rằng: Cô ơi, tại sao những ng bạn làm chung trong NPO lại ko lắng nghe những tâm sự của em

Đơn giản là: Họ nằm trong vòng tròn "Professional relationship" - Bạn không thể bắt sói ăn chay, cũng như bắt sếp bạn ngồi nghe bạn kể lể chuyện buồn cá nhân.

Học cách phân biệt và chấp nhận, đời dễ thở hơn tí !

NPO và business

The one that has good knowledge in both not-for-profit and business field, will be very sucessful !

Đọc thêm tại link này: http://www.lifeguides.me/guide/nonprofit/how-can-i-go-about-finding-nonprofit-jobs-ozbun?

Nói thẳng ra thì người làm trong các NPO luôn đầy nhiệt huyết, đam mê với thứ họ muốn làm, và rất flexible trong công việc. Còn người làm business lại có đầu óc tư duy chiến lược về mặt long-term, có consider kĩ càng về mặt tài chính trong việc điều hành business, biết dùng người

=> Nếu một người làm từ NPO nhảy qua làm business, và kết hợp hoàn hảo tất cả những điều trên, thì okay, a lê hấp ! Thành công rồi đó ! Quá perfect !

 

Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015

Những suy ngẫm ngày Tết

Những năm tháng học trò đó, quá đẹp. Còn sau này tan đàn xẻ nghé, may còn cái tình sâu đậm thì mới níu nhau lại giữa đời.
- Chuyện cấp 3 - mãi là một thước phim khó quên...
- Bạn bè, suy cho cùng, là những người giúp ta nhìn nhận bản thân. Bạn tốt - vị tha với lỗi lầm của ta, ta còn đường ăn năn hối cải, tu tâm dưỡng tính. Bạn xấu - ăn miếng trả miếng, cho ta vố đau, cho ta bài học, nhưng cũng tăng phần "con", giảm phần "người", ta lại luẩn quẩn 1 vòng tròn đen đặc, ko lối thoát, kiếp làm người thiện xem ra xa vời...
- Đôi khi sương mù che phủ lối, ko tìm thấy đường ra. Nhưng chỉ cần 1 người bạn tâm đầu ý hợp, ngồi nói chuyện thôi, tự khắc sáng ra ngay. Nói với người nhưng thực ra đang nói với mình. Cảm ơn buổi chiều bên ghế đá dưới tán cây bàng hôm nay ! Rõ hơn tí rồi !
- Đồng tiền và đam mê - dùng thế nào cho phải ? Người ta có thể làm cật lực việc mình ko thích để có tiền nuôi đam mê để thấy đời ý nghĩa. Hay rốt cuộc dùng đam mê tạo ra tiền, thoả mãn cả 2 mới là hay ? Tiền có thui chột, biến tướng đam mê ko ?
- Cạnh tranh, thế nào là đúng, là lành mạnh?
- Sống, rốt cuộc phải thế nào ?

*********
Bài này hay nè
http://www.entrepreneur.com/article/242931
********
ENTREPRENEUR hay OFFICE JOB?

"Văn phòng... Cũng chỉ là cái hộp đông lạnh, với những con cá mòi xếp lớp, tự thu hẹp đời mình trong phạm vi đó Dân văn phòng, với vẻ ngoài bóng láng, tay xách cặp táp đi làm, váy áo trang trọng, rốt cuộc cũng chỉ là làm thuê mà thôi. Văn phòng, nơi người ta có thể bận tít mù với núi công việc, cũng có khi rảnh rỗi đến phát chán và bắt đầu bật rađa kèm kính lúp sang các bàn bên cạnh... Văn phòng - ngột ngạt, còn bầu trời tự do - vẫn ở ngoài kia. Chọn một công việc, giống như cưới chồng - giờ đã hiểu ! Tôi sợ lối mòn, sợ bước chân vào những thứ mình ko thực sự thích, rồi lại ở mãi trong đó, ko thoát ra được. Lối mòn - ngay khi vừa khởi phát, hãy tìm cách quay đầu và định hướng lại. Tôi tha thiết và khao khát tìm một điều gì đó, có thể khiến tôi thích thú, và có thể sống chết vì nó... Điều đó - rốt cuộc là gì ????"
(Trích Nhật ký một con hâm - Tết Ất Mùi)
:))))))))
*************
Sáng nay nói với mẹ câu này, nhưng cũng là tự nói với lòng: "Cơ hội ko thiếu, quan trọng là có chịu tìm tòi, đào bới, lục lọi, sục soạc hết góc này đến góc kia hay ko"
4 năm về trước, đã luôn sục sạo khắp nơi như vậy, bằng mọi giá để tìm đc hb để đi. Thì bây giờ thời cơ đến rồi, thì fải nắm, fải đào bới, để ĐƯỢC ĐI !


**************
"Học được cách sống tự lập, tự giải quyết các vấn đề và tự đưa ra quyết định cho mình"

Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

Vu vơ

Em tự kỷ, kêu réo mình cô đơn, không ai hiểu mình, không ai yêu mình ư? Là bởi chẳng ai yêu nổi em, muốn ở bên em. Tất nhiên, là đàn ông, tôi cũng sẽ chẳng thể yêu được cái cô gái ru rú một chỗ và than thở triền miên.
Tôi sẽ chẳng yêu nổi em- cái cô gái mở lòng mình he hé nhưng lại bắt người khác phải tự đi tìm hiểu tường tận! Em chỉ muốn người khác phải yêu mình dốc lòng trong khi lòng em dốc nhỏ giọt với ý nghĩ: Phải xem anh ta có dốc lòng với mình không thì mình mới dốc lòng lại!
Xin lỗi em, nếu thế, hãy cứ sống một đời tăm tối đi em!!!
H.A.T

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

Viết lảm nhảm

1. "Tương tác ngoài đời" coi vậy mà hữu ích thật - giải quyết được cả mớ bòng bong :)))
Đúng mắc cười, ngày xưa muốn tiến lên thời đại số, giờ thì ở thời đại số, lại hướng về "tương tác thật" :))) Ôiiii
Nói thế thôi, chứ bài toán Uyen La của S to S đã được giải :))) Lòng nhẹ nhàng dễ sợ :))))
 Đúng là khi gặp mặt, nhìn cái facial expression và body language của bên kia, mình mới hiểu vấn đề dễ hơn và cũng bik mình nên hành động thế nào để generate expected action/feeling từ phía bên kia :))) Hiểu về tâm lý - quả là một món hời trong mọi trường hợp :)

2. Sáng giờ đi nghe người trẻ bùng cháy, già rồi nên ngồi một góc xem thôi :))) Người trẻ - lắm thứ hay ho để học :)
Bởi zay, khoái làm việc với người trẻ, để họ truyền lửa cho mình :)))

3. Bước từ khu bên này sang khu bên kia, cả một cú nhảy chứ lị, nhảy ko chuẩn, lạng quạng té như chơi :)))
Nhảy từ VN sang nước nào đó xa lắm nghen Mon, xa cả lóng tay, nhảy sao tét quần đi nhen :))))

4. Bóng đèn - nhìn xa thì lấp lánh, nhìn gần - cũng chỉ là bóng đèn thôi mòa :))) Sao phải xoắn :))) Minh T Dao - why I always have to be "lá chắn" for all your vệ tinh huh? :))))))) Nực cười :)))) Ôi  những con thiêu thân !

Ngày hôm nay mệt quá, nói bậy chửi thề hơi bị nhiều, lắm lúc cũng chán đời như thế, hư một ngày thôi nhe Mon. Phải mạnh mẽ lên, phải can trường lên, mày sắp bước vào trận đấu lớn rồi, ko được yếu mềm !

Cho chửi 1 câu cuối: "Cái quần què gì ! Cái khỉ khô gì, chán lắm rồi bik ko? *nhếch mép cười đểu*"

Ngủ, cho trời nó trong !

Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2015

Mệt

Nếu quên được đã quên rồi, việc gì phải dùng bận rộn để che lấp. Tưởng ổn nhưng thực ra không ổn. Chỉ là đang học cách thỏa hiệp....và thích  nghi.....Đóng kịch giỏi quá mà...Miệng nói một đằng, tâm nghĩ một nẻo...

Trận đấu đó sắp bắt đầu rồi, mà hồn thì còn ở đâu đâu. Đang nhớ cái gì, cũng không thực sự biết, không thực sự hiểu, mọi thứ cứ loang loáng, mờ nhạt.

Tớ mệt quá, BC ạ......

Nhặt

"Với tôi, hành trình của một đời người luôn luôn phải đi. Đi ngắn đi dài, đi xa đi gần không quan trọng. Nhưng cứ nhất thiết phải đi.
Tôi không xác định cho mình rằng đến năm bao nhiêu tuổi thì sẽ lấy chồng, sinh con, sẽ ngừng đi. Nếu tôi thấy mình còn muốn đi xa thì tôi cứ đi thôi. Nếu thấy mệt rồi thì tôi nghỉ. Giống như đi leo núi ấy. Đừng bao giờ gượng ép bản thân bạn leo qua sức. Vì ở độ cao 5.500m, càng gượng ép càng dễ chết. Tôi không phải thấy người ở trước mình đi nhanh thì mình phải đi nhanh như họ."
(Linh Thi My Vo)

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

30 life lesson I have learned before entering 30s

So it’s approaching, the end of another decade of my life and the inevitable start of a new one. How is it that my high school jams are now Way Back Play Backs on the radio? And some of my co-workers were born in 1993. I REMEMBER 1993! Vividly! But I am thankful for the life lessons I have been lucky enough to learn in my first 30 years of life.
1. If you work hard enough and don’t stop in the pursuit of your goals, you will get there. That might be shocking! The journey may not be as smooth or as fast as you anticipated, but never underestimate the power of hard work and determination.
2. Friends are priceless. Seriously. And to have friends, you have to be a friend first.
3. It’s vitally important to surround yourself with people who make you feel good and motivate you to do better and be better. Life is difficult, don’t make it even more poopy by keeping those in your life who bring you down. And it’s ok to use the word poopy every once and awhile.
4. You’re never too old to enjoy a big slide or a colored ball pit. And Disney World. Go to Disney World.
5. Never use steel wool on a Teflon pan.
6. If you made a mistake or regret something in your life, don’t beat yourself up over it. Talk to yourself like you are your own best friend.
7. It’s so important to know how to be independent and not rely on someone else to make you happy. You will have a much stronger and healthier relationship with your significant other.
8. Create the life you want, don’t jump from one relationship to the next just because you hate being alone. You could end up settling for something just for the sake of it.
9. There is not a bigger confidence booster in life than stepping outside of your own comfort zone and creating and going after something you want. Rule of thumb; if you’re terrified of failing, it’s worth the effort.
10. If you do not like something about your life, it’s your own responsibility to change it. No one else can do that for you.
11. It’s so easy to be happy and grateful for what you have in life. It really is. Even on the worst days.
12. Get your oil changed regularly, pay your bills on time and make sure you floss. You’re a grown-up now, do grown-up like things.
13. If you don’t have enough cash to pay for it, you can’t afford it. Put the credit card away. Say no to consumer debt.
14. Spending money on experiences is so worth it, in comparison to buying the designer bag. But you know, treat yourself to a nice bag at some point.
15. Be quick to forgive.
16. Enter contests. You won’t win unless you do so. Hence why, Lollapalooza 2011 was the BEST WEEKEND EVER.
17. Everyone has a story for why they are the way that they are. Respect differences. You can learn something new from every person you meet.
18. Give your seat up to someone who looks like they need it more than you on the subway or bus.
19. Take your pictures with your friends at the beginning of the night and then put your phones away. We don’t need to re-live what we look like after midnight.
20. On top of that, put your phones away at dinner or at any time when you’re with your loved ones. They deserve your full attention. It’s an amazing feeling to live and enjoy the present moment.
21. Preparedness makes opportunity.
22. Allow others to make mistakes and to be moody. You don’t know what they’re dealing with that day.
23. No matter what happens, things always get better.
24. Don’t give up something that you love for someone else.
25. You have to believe you DESERVE to be successful and happy to achieve your goals. Self-sabotage is a nasty habit to break.
26. Admit when you’re wrong, and take full accountability for your mistakes. If you don’t, you will not be able to learn and move on. And you’ll just annoy the heck out of other people.
27. If you do something stupid, laugh at yourself. Even when you take the wrong suitcase at Heathrow Airport and don’t realize until you get to your dorm room in Oxford, 3 hours away from said airport.
28. Don’t take yourself so seriously. The ability to go through life not getting offended about ridiculous things just makes everything so much easier. And it makes it incredibly easy to be around you.
29. Don’t compare yourself to others, nothing good ever comes from it.
30. Happiness is 100% dependent upon perspective. It’s not about the job, the money, or the fancy things you have. “When I achieve BLANK I will be happy.” No you won’t. Make the CHOICE to be happy right now

Source: http://thoughtcatalog.com/noelle-scott/2015/02/30-life-lessons-ive-learned-before-entering-my-30s/

Note 4 Feb 2015

1. The anxiety is more intense than the situation warrants, as always...Do I have anxiety disorder?
2. Good news then came along some unhappy things. Anyway, we will always find the way to work it out...so, be patient, be rational.
Seeing chị Tủn struggle to give up her crush is just heart-broken. I used to be in the same situation, struggle to give up on BC, over and over again. It's a long long battle, in which I struggle with myself. Tủn is now totally disrupted, full of depression after being denied. Love - what is it? Why always drive people down???
3. Thought-to-be-normal things turn out to be big concern and potentially big problems when studying abroad: FOOD & SELF-CARE
4. Today Vân shared with me about her new and more sustainable way for S to S. Well, that's all about I thought recently - something I called it "YOUTH AGENCY", where young people can approach for help in all aspects of their life: Psychology consultant, Career Mentor, Volunteer activities, Health care, Travelling, Coaching.

Well, Vân said like this:
"
Hanh vao day coi di: http://www.lifeguides.me/guide/business-roles-startups/whats-your-story-kass
van muon lam nhung cai guide nhu vay cho cac ban tre o VN
in terms of navigating ways to maximize their personal development, prepare them for college recruitment, and also for professional career
what do you think?
Y tuong kha giong voi Coong Cu and Life Guide but I want to focus more on personal touch, personal stories, skill development rather than just basic tech tools like Coong Cu and specialize for Vietnamese youths specifically so it's more tailored and specific than LifeGuide
Haha I feel like this is a more sustainable way of developing the project
actually im considering turning this into a startup to receive some funding from some venture capital firms and scale it bigger in the future
i believe that there are lots of studetns who are passionate about empowering youths like you, me, and Son and with a business model and a passion in something like this, we can make much larger impact if we develop a larger scale adn more sustainable project like this
the first step is to receive funding from VA and some venture capital accelerators in Vietnam (which i have some connections and would be interested in working on this over the summer)"

Something starts to grow up, some parts of my dream begins to take shape :)